Dược Thần

Chương 560: Chương 560: Ai là Kiệt Tư, lăn ra đây cho ta. (2)




Tất cả mọi người là trừng lớn hai mắt, cảm thụ được Mộc Hệ Linh Lực vô hạn trào vào trong cơ thể Lạc Khố Ân, kích động nói không ra lời.

Linh Lực khí tức trong cơ thể Lạc Khố Ân sau khi tăng lên tới cực điểm, trước hết hắn đi tới trước mặt Kiệt Sâm.

Phanh.

Ở trước mặt bao người, Lạc Khố Ân nặng nề quỳ gối trước mặt Kiệt Sâm.

- Sư phụ . . .

Hắn kích động tới mức hai mắt đỏ bừng.

Hắn có thể cảm nhận được, giờ phút này thân thể từ nhỏ tới lớn vô cùng suy yếu kia đã không còn một chút cảm giác suy yếu nào, khắp toàn bộ thân thể, đều truyền tới cảm giác vô cùng cường tráng, tràn đầy lực lượng, mà đẳng cấp Linh Lực của hắn, lại càng đạt tới trình độ kinh khủng, đó là Lục Giai cấp thấp a.

Mà người cho hắn tất cả những thứ này, chính là sư phụ Kiệt Sâm của hắn.

- Đứng lên đi.

Kiệt Sâm nhẹ nhàng vịn bả vai Lạc Khố Ân, khẽ dùng lực nâng hắn lên.

Lạc Khố Ân nhất thời cảm nhận được một cỗ sức lực từ hai tay Kiệt Sâm truyền ra, thân thể không tự chủ được phải đứng lên.

Mộc Linh Chi Thể được xưng là vô địch đồng giai, song Lạc Khố Ân vừa mới thăng lên tu vi Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp, ở trước mặt Kiệt Sâm có thực lực cường đại như vậy, cũng là khó có thể chống cự.

- Lạc Khố Ân, ngươi lên cấp Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp?

Một bên, trên mặt đám người Khải Tư Đặc đá vẫn là có một tia khó có thể tin.

Hai tháng trước, Lạc Khố Ân mới là một gã Tông Linh Sư Ngũ Giai CẤp Thấp, song chỉ cần ở trong Mộc Linh Trì này ngâm mình chừng năm mươi ngày sau, cũng là thoáng cái thăng lên tu vi Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp, điều này khiến cho trong lòng bọn họ nhất thời khó có thể tiếp nhận.

Đối với người giống như Khải Tư Đặc bọn họ con đường tới Linh Sư mỗi một lần lên một cấp cũng là vô cùng khó khăn, không ít người cuối cùng cả đời, chỉ sợ cũng không cách nào từ Ngũ Giai Cao Cấp đạt tới Lục Giai cấp thấp nhưng mà Lạc Khố Ân hoàn thành quá trình này cũng là chỉ dùng ngắn ngủn mấy phút đồng hồ, chênh lệch cường đại như thế, làm cho bọn họ nhất thời khó có thể tin.

Bọn họ đều là đem ánh mắt kích động nhìn về phía Kiệt SÂm, trong thần sắc tràn ngập vẻ kích động.

Từng quá trình tấn cấp của Lạc Khố Ân bọn họ đều thấy được một cách rõ ràng, Lạc Khố Ân sở dĩ có thể lên cấp nhanh chóng như thế, cũng là bởi vì thiếu niên trước mặt này, nếu như không có hắn chế biến hồ dược thủy này, Lạc Khố Ân căn bản không thể nào lên cấp nhanh chóng như thế được.

Ở trong lòng bọn họ, giờ khắc này, hình tượng Kiệt Sâm lại một lần nữa trở nên vô cùng cao lớn, đồng thời lại là tràn đầy thần bí.

- Mặc dù ngươi đã lên cấp Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp, bất quá ngàn vạn lần không thể có lòng kiêu ngạo, , ở Thiên Hồng Thành ngươi là đã rất mạnh, bất quá ở toàn bộ đại lục, thực lực ngươi như vậy cũng không tính là gì, không nói tới những thế hệ trước kia, cho dù là trong cùng một thế hệ, người so với ngươi mạnh hơn chỗ nào cũng có, Tôn Linh Sư Lục Giai trong mắt một vài cường giả, có lẽ ngay cả là trình độ nhập môn ngươi cũng không đạt tới.

Những người khác nhau sẽ có cách xử lý vấn đề khác nhau, đối với Khải Tư Đặc bọn họ mà nói, Lạc Khố Ân mới mười chín tuổi đã đạt tới Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp, tuyệt đối là một người tuyệt thế thiên tài, nhưng là ở trong mắt một người kiếp trước là Linh Dược Thánh Sư Cửu Giai như Kiệt Sâm, lại không hề coi là gì.

Không phải không thừa nhận, cái thế giới này là thiên tài tồn tại, người bình thường cả đời đều không thể đạt tới mục tiêu,, ở trong tay bọn họ, cũng là dễ dàng.

Lấy tuổi thọ cùng thực lực của Lạc Khố Ân hiện tại, ở Thiên Hồng Thành tuyệt đối là chưa từng có từ trước tới nay, cho dù là Xích Nhĩ hành tỉnh, cũng coi như là tuyệt diễm vô cùng, nhưng là ở Tái Luân đế quốc, cho tới toàn bộ đại lục mà nói, cũng không được tính là gì.

Lạc Khố Ân từ nhỏ đều là lớn lên ở Thiên Hồng Thành, kiến thức cũng không nhiều, Kiệt Sâm sợ hắn có lòng kiêu ngạo, không nhịn được trịnh trọng nhắc nhở.

- Ta biết, sư phụ!

Lạc Khố Ân trịnh trọng gật đầu, ánh mắt trầm ổn vô cùng.

Thấy vẻ mặt trịnh trọng kia của Lạc Khố Ân, Kiệt Sâm không nhịn được gật đầu.

Kiệt Sâm nào đâu biết rằng, bởi vì sự hiện hữu của hắn, trong lòng Lạc Khố Ân căn bản không có chút ý niệm kiêu ngạo nào.

Niên kỉ của Kiệt SÂm so với Lạc Khố Ân chẳng qua là lớn hơn một tuổi, song ở trên phương diện thực lực, Kiệt Sâm cũng là có thể lấy sức một mình đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp, mà ở phương diện linh dược học, Lạc Khố Ân càng không cách nào so sánh cùng hắn.

- Tốt lắm, tất cả mọi người ai có việc gì thì đi làm đi, giải tán.

Kiệt Sâm lên tiếng nói.

Đúng lúc này, bất ngờ có tiếng quát:

- Ai là Kiệt Tư, lăn ra đây cho ta.

Một đạo âm thanh rống giận ù ù đột nhiên vang lên ở toàn bộ bầu trời Thiên Hồng Thành, vang dội ở phía chân trời, đồng thời, một cỗ uy áp cường đại khó có thể hình dung bao phủ cả phủ đệ của Mạc Lý gia tộc, bá đạo vô cùng.

- Đây là . . .

Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy phía chân trời, có một lão giả có mái tóc dài đỏ như lửa đang trôi lơ lửng trên bầu trời phía trên phủ đệ của Mạc Lý gia tộc, lạnh lùng nhìn chăm chú vào mọi người ở phía dưới, ánh mắt kia, vô cùng lớn lối, phảng phất giống như đang nhìn một bầy kiến hôi.

- Các hạ là người nào?

Khải Tư Đặc tiến lên trước một bước, lạnh lùng lên tiếng.

- Là ai?

Khóe miệng lão giả khẽ nhếch lên, hiện ra một nụ cười lạnh như băng, rồi sau đó trường đao bên hông chợt ra khỏi vỏ, đột nhiên bổ xuống phía dưới.

Ùng ùng.

Toàn bộ Hỏa Hệ Linh Lực trên bầu trời trong nháy mắt cuồng bạo lên, một đạo đao mang đỏ như lửa giống như Giao Long ra biển, xé rách trường không, gầm thét chém thẳng xuống vị trí phủ đệ của Mạc Lý gia tộc, đến mức, không khí cũng là bốc cháy, phát ra âm thanh nổ vang ù ù.

Uy áp cường đại phô thiên cái địa hạ xuống, chỉ là Linh Lực kinh khủng kia, liền khiến cho mọi người ở dưới trong lòng đều cảm thấy run sợ, cả người run rẩy, trong lòng kinh khủng vô cùng, trơ mắt nhìn đao mang kia gào thét mà đến, không cách nào nhúc nhích.

- Mau tránh ra.

Trong miệng Kiệt Sâm chợt gầm lên giận dữ, cả người phóng lên cao, trọng kiếm màu đen trong tay nhắm ngay đao mang hỏa diễm kia nặng nề bổ tới.

Oanh.

Giống như sao chổi đụng vào địa cầu vậy, đao mang ngưng tụ Hỏa Hệ Linh Lực cường đại bạo liệt ra, giống như một đóa hỏa diễm vân thải thiêu đốt, trong nháy mắt nuốt hết cả người Kiệt Sâm.

Phốc xuy!

Oanh!

Linh Lực cường đại oanh kích, Kiệt Sâm phảng phất giống như một quả bom vậy, nặng nề nện xuống phủ đệ của Mạc Lý gia tộc máu tươi từ trong miệng của hắn giống như suối phun, phun trào ra ngoài, văng tung tóe trên không trung, thê mỹ vô cùng.

- Sư phụ . . .

- Kiệt Tư đại nhân . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.