Dược Thần

Chương 930: Chương 930: Ân nhân cứu mạng




- Không tốt!

Ngay khi Kiệt Sâm suy nghĩ, thời điểm giật mình, nam tử áo đen trên bầu trời và Kim Giáp Bạo Giải Thú chiến đấu đang lan tới gần Hóa Thần đảo.

- Ah, ah, ah...

Trên bầu trời, trong miệng nam tử áo đen không ngừng rống lên, máu tươi trên người của hắn bắn ra ngoài, hai con ngươi hắn đỏ bừng, tràn ngập thị sát khát máu.

- Giết, giết, giết... Ta không cam lòng ah, không cam lòng ah...

Cho dù ngay từ đầu nam tử áo đen và Kim Giáp Bạo Giải Thú chiến đấu thế lực ngang nhau, nhưng khi thời gian qua đi, linh lực trong cơ thể bị tiêu hao, rốt cuộc hắn lâm vào thế hạ phong, hơn nữa bị khát máu và điên cuồng trong Bạo Loạn Linh Hải ảnh hưởng, cho nên thần trí của hắn mơ hồ, sức chiến đấu hạ thấp trên diện rộng.

- Phanh!

Càng của Kim Giáp Bạo Giải Thú không ngừng nện lên người của hắn, trong miệng của thanh niên áo đen kia không ngừng phun máu tươi, áo bào trên người nát bấy, lộ ra thân hình vết thương chồng chất, máu tóc trắng đen giao nhau kia, loạn như tổ quạ.

Tuy hắn đã dùng một kiếm chặt đứt hai chân của Kim Giáp Bạo Giải Thú, càng và lưng của Kim Giáp Bạo Giải Thú lưu lại lỗ thủng cực lớn, nhưng so sánh với trọng thương trên thân thể của hắn, thực lực hạ thấp trên diện rộng, cho dù Kim Giáp Bạo Giải Thú bị trọng thương cũng chiếm ưu thế tuyệt đối.

- Rống!

Cảm nhận được thân thể đối phương không chống đỡ nổi, trong đôi mắt khát máu của Kim Giáp Bạo Giải Thú hiện ra một tia hung ác bạo ngược, trong miệng đắc ý gào thét, cái càng màu vàng đánh xuống.

- Ầm ầm!

Thanh niên mặc áo đen toàn thân kịch chấn, xương ngực dưới một kích này gãy không biết bao nhiêu cái, thân thể bị đánh bay ngược ra ngoài.

- Oanh!

Dưới một kích mạnh mẽ này của Kim Giáp Bạo Giải Thú, thanh niên áo đen kia không ngăn cản được nữa, thân thể bay ra phía sau như đạn pháo, trùng trùng điệp điệp đụng vào một vách đá trên Hóa Thần đảo cách đó không xa.

- Rầm Ào Ào!

Cả cách núi bị nam tử áo đen này oanh kích, triệt để nứt vỡ, hóa thành vô số đá vụn.

- Khục khục...

Trong loạn thạch, máu tươi từ trong miệng của nam tử áo đen này phun ra, đôi mắt vốn đỏ hồng đầy vẻ khát máu điên cuồng, giờ phút này cũng thanh tỉnh một chút.

Hắn cảm giác được xương cốt toàn thân của mình bị nát toàn bộ, lực lượng trong cơ thể hỗn loạn, ngũ tạng lục phủ đều vỡ tan, toàn thân không ngừng có bọt máu toát ra.

Hắn giãy dụa muốn đứng lên, nhưng lại phát hiện không cách nào sử dụng lực lượng, chỉ cảm giác sinh cơ từ từ trôi qua.

- Rống!

Xa xa, Kim Giáp Bạo Giải Thú lại gào thét lần nữa, thân ảnh kim sắc như nhanh như thiểm điện, càng lớn của nó càng chói mắt, nhắm nam tử áo đen của Hóa Thần đảo mới đánh tới.

- Phải chết sao?

Trong nội tâm nam tử áo đen này rung động trong ánh mắt mang theo một tia tuyệt vọng.

Nam tử áo đen này tên làTạp Tắc Nỗ Tư, vốn là đệ tử trong một đại gia tộc tiếng tăm lừng lẫy trên đại lục, từ nhỏ đã nhận được vô số hy vọng của mọi người, nhưng vào một đêm, ác mộng hàng lâm, gia tộc của hắn lọt vào tai họa ngập đầu, chỉ có hắn một người trốn ra ngoài.

Tạp Tắc Nỗ Tư gánh vác thâm cừu đại hận của gia tộc, không ngừng trốn tránh, tiến vào một chỗ tuyệt địa, hắn một mình ở trong ngọn núi nguy hiểm đó, mới thoát khỏi địch nhân đuổi giết, cuối cùng kéo dài qua cả sơn mạch, đi vào một địa phương mới, mai danh ẩn tích, năm đó hắn mới mười ba tuổi.

Chạy đi tìm đường sống hắn đem huyết hải thâm cừu sâu chôn sâu vào đáy lòng, chưa từng nói với người nào khác, hắn muốn báo thù, nhưng địch nhân cường đại, làm cho nội tâm của hắn tuyệt vọng.

Hắn không ngừng cố gắng, đi du lịch đại lục, rốt cục, thời điểm hai mươi tuổi, hắn dùng thiên tư kinh thế tuyệt nhân, được Linh Dược Sư tháp nhìn trúng, trở thành đệ tử của Linh Dược Sư tháp.

Ba năm, ở trong Linh Dược Sư tháp, hắn càng thêm khắc khổ, vẻn vẹn chỉ dùng thời gian ba năm, hắn từ một gã đệ tử nội môn, trở thành đệ tử hạch tâm được vạn người kính ngưỡng, thành một dệ tử của Hạch Tâm Điện.

Nhưng hắn không có thư giãn, bởi vì hắn biết rõ, cho dù hắn trở thành đệ tử hạch tâm, cũng không cách nào đối kháng địch nhân, đó là một quái vật khổng lồ, dùng lực lượng của hắn, còn xa xa không đủ.

Những năm gần đây, hắn không biết thời gian của hắn trải qua như thế nào, hắn chỉ biết không ngừng tu luyện và tu luyện, giống như điên cuồng, hắn đi theo con đường của mình, trong Linh Dược Sư tháp Hạch Tâm Điện xông ra uy danh hiển hách, càng tu luyện tới bát giai cao cấp Đế Linh Sư.

Nhưng hắn biết rõ còn chưa đủ, nhưng hiện giờ thì chấm dứt rồi.

Cái càng màu vàng của Kim Giáp Bạo Giải Thú càng ngày càng lớn trong mắt của hắn, linh lực kim sắc khôn cùng.

Nước mắt, từ trong hai mắt của Tạp Tắc Nỗ Tư lặng yên chảy xuống, từ khi diệt tộc hắn đã khóc rống qua một hồi, gần hai mươi năm qua, hắn chưa từng rơi lệ qua, nhưng hiện tại, hắn khóc.

- Thực xin lỗi, phụ thân, thực xin lỗi, mẫu thân, thực xin lỗi, muội muội, thực xin lỗi, mọi người...

Trong nụ cười của Tạp Tắc Nỗ Tư xuất hiện một tia thê lương:

- Ta không thể báo thù cho mọi người, ta vô dụng, ta thật tốt không cam lòng, không cam lòng ah...

- Hy vọng kiếp sau, còn có thể làm con của các người...

Kim quang khôn cùng, giống như lưỡi đao sắc bén, tràn ngập hết thảy.

- Lăn...

Thời điểm Tạp Tắc Nỗ Tư cảm giác ý thức của mình bay bổng, một âm thanh kinh thiên vang lên trong tay của hắn, âm thanh này giống như lôi đình hàng lâm, điếc tai, lập tức, âm thanh nổ tung to lớn vang lên.

Trong ánh mắt Tạp Tắc Nỗ Tư mơ hồ, một bóng người như thiểm điện từ trên trời hạ xuống, giống như thần linh, đột ngột hiện ra trước mặt của hắn, ngăn cản đạo kim quang hủy diệt tất cả này.

- Oanh!

- Oanh!

- Oanh!

...

Tiếng nổ điếc tai không ngừng vang lên trong thiên địa, ý thức của Tạp Tắc Nỗ Tư từ từ mơ hồ, trước mắt tối sầm, triệt để bất tỉnh đi.

Trước khi chết, thay Tạp Tắc Nỗ Tư ngăn cản một kích kinh thiên kia, thần linh xuất hiện trước mặt của Tạp Tắc Nỗ Tư, chính là Kiệt Sâm.

Trên Hóa Thần đảo, Kiệt Sâm cầm hắc sắc trọng kiếm đứng ngạo nghễ ở đó, sắc mặt ngưng trọng, áo bào của hắn dưới một kích này nát bấy một cách triệt để cơ nhục toàn thân cũng bị tổn thương không nhỏ, xuất hiện những miệng vết thương rất nhỏ.

- Con Kim Giáp Bạo Giải Thú này quả nhiên là linh thú bát giai Đế cấp, có thể so với tồn tại bát giai cao cấp Đế Linh Sư, không... Không phải so sánh với, mà là siêu việt bát giai cao cấp Đế Linh Sư.

Viên cầu màu xanh trong đầu của Kiệt Sâm xoay tròn nhanh chóng, từng đạo khí tức sinh mạng truyền ra khắp toàn thân của hắn, lan tràn đến toàn thân của Kiệt Sâm, đem những thương tổn trong người hắn trị khỏi.

Ngay từ đầu Kiệt Sâm cũng không có muốn tiến vào tràng chiến đấu này, nhưng khi một kích của Kim Giáp Bạo Giải Thú đánh vào Tạp Tắc Nỗ Tư, Kiệt Sâm nhịn không dược mà hiện thân

Thứ nhất, tuy hắn không quen biết nam tử áo đen này, nhưng cũng có thể đoán ra, nam tử áo đen này là đệ tử hạch tâm của Hạch Tâm Điện, tất cả mọi người là đệ tử đồng môn, tuy Kiệt Sâm không tính là người tốt, nhưng tuyệt đối không phải ác nhân thấy chết không cứu.

Thứ hai, còn một nguyên nhân trọng yếu khác, con Kim Giáp Bạo Giải Thú này đánh một kích thật mạnh vào nam tử áo đen kia, nhưng Kim Giáp Bạo Giải Thú là cái gì? Đây là linh thú bát giai Đế cấp, một kích đánh ra, đánh lên người của nam tử áo đen này, đừng nói là nam tử áo đen, cho dù cả Hóa Thần đảo, dưới một kích này cũng nứt vỡ, chìm xuống biển.

Đây là nguyên nhân Kiệt Sâm căn bản không thể dễ dàng tha thứ, Hóa Thần đảo là bảo địa hắn vất vả tìm được, bất luận kẻ nào, kể cả linh thú, cũng không được phép hủy diệt nó.

- Rống!

Xa xa, Kim Giáp Bạo Giải Thú vốn tràn ngập hưng phấn, bởi vì nó sắp đánh chết kẻ dám mạo phạm hắn, nhưng Kiệt Sâm xuất hiện, nhưng khiến nó tràn ngập tức giận là, trong miệng của nó phát ra tiếng gào thét giận dữ, đồng tử huyết hồng khát máu, gắt gao nhìn chăm chú vào người của Kiệt Sâm, tản ra khí tức bạo ngược, thị sát khát máu, nó đã đem toàn bộ cừu hận, từ trên người của Tạp Tắc Nỗ Tư chuyển dời lên người của Kiệt Sâm.

Nhìn qua thần sắc tức giận của Kim Giáp Bạo Giải Thú, trên mặt của Kiệt Sâm tràn ngập thần sắc ngưng trọng, tay trái của hắn hơi nhoáng lên, một lọ linh dược có màu hồng mỹ lệ tản ra hào quang nhu hòa.

Khí tức linh dược kinh người tán dật ra ngoài, Kiệt Sâm không có chút do dự, một tay mở nắp bình linh dược ra, rồi sau đó thoáng cái rót vào trong miệng.

- Oanh!

Lọ linh dược tề này có khí tức linh lực mạnh mẽ, linh lực đáng sợ không ngừng tản ra ngoài, trong lúc nhất thời, một cổ linh lực ngũ hành phóng thẳng lên trời, linh lực ngũ hành nồng đậm giống như hóa thành cầu vồng thực chất, giống như một cây cột chống trời, đứng vững trong thiên địa.

Trong nháy mắt, lực lượng của Kiệt Sâm đề cao không bao nhiêu, giơ tay nhấc chân, không khí truyền âm thanh nổ vang đùng đùng.

Lọ linh dược tề này, lúc trước Kiệt Sâm vì nghênh chiến Mạt Nhĩ Đặc La, đặc biệt phối chế ba bình Hoàng cấp linh dược tề, trong đó bình linh Đế dược tề vì đánh bại Mạt Nhĩ Đặc La đã phục dụng mất, mà xuất ra ngày hôm nay, chính là bình thất giai Hoàng cấp Vĩnh Hằng dược tề.

Khí tức kinh người từ thân thể của Kiệt Sâm phóng lên trời, huyết mạch toàn thân Kiệt Sâm sôi trào, chiến ý trùng thiên.

Cảm nhận được lực lượng kinh người của Kiệt Sâm, Kim Giáp Bạo Giải Thú triệt để cuồng bạo, hoa văn màu đen trên giáp xác của nó không ngừng lưu chuyển, tản mát ra uy áp khủng bố, một đạo nguyên tố kim sắc từ trên người của hắn phóng lên cao, khí tức làm cho người ta sợ hãi, hóa thành một tòa núi lớn áp vào người của Kiệt Sâm.

- Ông!

Viên cầu màu vàng trong đầu của Kiệt Sâm xoay tròn, nguyên tố kim sắc xoay tròn, ngăn cản áp bách của đối phương.

Một người một thú giằng co trên bầu trời, thế lực ngang nhau!

- Oanh!

Sau một khắc, Kim Giáp Bạo Giải Thú đã động, càng màu vàng chém ra, linh khí cuồng bạo trên bầu trời tán đi, trên càng lớn có hào quang kim sắc lưu chuyển, xé rách không gian, hung hăng đánh về phía Kiệt Sâm.

Trên bầu trời Kiệt Sâm lù lù bất động, linh lực năm màu lưu chuyển trên người của hắn, đôi mắt của hắn có hai đạo thần quang bắn ra ngoài, hắc sắc trọng kiếm trong tay giơ lên cao cao, sau đó chém xuống như thiểm điện.

- Một kích trí mạng!

- Phượng Diễm Tam Điệp Lãng!

- Hỏa hệ áo nghĩa, Hỏa Phượng Niết Bàn!

Linh lực trong cơ thể gào thét, hắc sắc cự kiếm trong tay Kiệt Sâm tuôn ra một đạo hỏa diễm nóng bỏng, đoàn hỏa diễm này giống như hỏa diễm tới từ thiên giới, từ ma trơi của địa ngục, đến mức, tất cả linh lực trong thiên địa đều bốc cháy lên, hư không đều sụp đổ, từng đạo hỏa diễm sôi trào, trùng kích vào Kim Giáp Bạo Giải Thú, va chạm với càng màu vàng của Kim Giáp Bạo Giải Thú, giống như lôi đình va chạm vào nhau.

Hai cổ khí tức linh lực kinh người va chạm với nhau, mang tới áp lực như hóa thành thực chất áp xuống, lập tức ――

- Ầm ầm!

Năng lượng ngưng tụ bành trướng, ầm ầm như muốn nổ tung lên, như lôi đình lóng lánh, núi cao sụp đổ, tiếng nổ mạnh kinh thiên vang vọng trong thiên địa, năng lượng như mạnh mẽ như núi lửa phun trào.

Trong chớp mắt này, thiên địa biến sắc, nhật nguyệt vô quang, tất cả màu sắc chung quanh mất đi sắc thái của mình, cả Bạo Loạn Linh Hải sôi trào, sóng biển cao tới vài trăm mét hiện ra, nhưng bị hỏa diễm nóng rực này thiêu đốt hóa thành sương mù, bao phủ mặt biển.

- Rống!

Cách đó không xa, trong miệng Kim Giáp Bạo Giải Thú không ngừng kêu rên thống khổ, cái càng màu vàng cứng rắn như thép của nó nứt vỡ, huyết nhục bay tứ tung, máu tươi tràn ra ngoài, dưới hỏa diễm kinh thiên này, thân hình bên phải của nó hóa thành đen kịt.

Một bên khác, Kiệt Sâm sau va chạm mạnh mẽ đó đã lui ra phía sau, trên người hắn không ngừng có huyết vụ bay tử tung, xuất hiện vết rạn ti tí, rồi sau đó được khí tức mộc hệ kinh người của viên cầu màu xanh chữa trị.

Cách đó không xa, Kim Giáp Bạo Giải Thú hoảng sợ nhìn qua Kiệt Sâm, trong đôi mắt khát máu của nó hiện ra vẻ hoảng sợ, rồi sau đó ――

- Vèo!

Nó hóa thành một đạo lưu quang kim sắc, muốn bỏ chạy vào sâu trong Bạo Loạn Linh Hải.

Lúc trước cùng Tạp Tắc Nỗ Tư chiến đấu, Kim Giáp Bạo Giải Thú tuy đạt được thắng lợi, nhưng bản thân sớm bị trọng thương, sức chiến đấu đưa được một nửa, hôm nay Kiệt Sâm cường đại, khiến nó cảm giác tính mạng của mình bị uy hiếp.

- Muốn đi?

Khóe miệng của Kiệt Sâm xuất hiện nụ cười lạnh lẽo.

Đây cũng không phải là linh thú bình thường, linh thú bát giai Đế cấp, đã có được trí khôn nhất định, nếu như thả hổ về rừng, Kiệt Sâm có thể tưởng tượng, đợi sau khi Kim Giáp Bạo Giải Thú khôi phục thương tổn hoàn toàn, Hóa Thần đảo của mình sẽ không bao giờ an bình được nữa.

- Xùy!

Bỗng nhiên thiểm điện chi dực hiện ra sau lưng của Kiệt Sâm, lôi quang từ cánh chim sau lưng dài mấy mét, rồi sau đó chấn động mạnh một cái, thân ảnh của Kiệt Sâm hóa thành hư ảnh màu tím đuổi theo Kim Giáp Bạo Giải Thú.

Nếu như trên người Kim Giáp Bạo Giải Thú không có tổn thương, dùng thực lực vượt qua bát giai cao cấp Đế Linh Sư khủng bố của nó, luận tốc độ, cho dù Kiệt Sâm lúc trước phục dụng thất giai Hoàng cấp Vĩnh Hằng dược tề, cũng không nhất định có thể đuổi kịp nó, nhưng trước đó nó chiến đấu với Tạp Tắc Nỗ Tư, sau lại đối kháng với Kiệt Sâm, tám cái chân của Kim Giáp Bạo Giải Thú bị chém đứt bốn cái, bốn cái còn lại máu tươi đầm đìa, vết thương chồng chất, tốc độ chỉ đạt được một phần ba bình thường.

Sau mấy hô hấp, toàn lực thi triển thiểm điện chi dực, linh lực trong cơ thể của Kiệt Sâm bộc phát điên cuồng, đuổi theo sau lưng Kim Giáp Bạo Giải Thú.

- Chết!

Trong nội tâm Kiệt Sâm gào thét, hắc sắc trọng kiếm như sấm điện chém xuống, cùng với một cái càng của Kim Giáp Bạo Giải Thú va chạm mạnh với nhau.

- Ông!

Pháp tắc ngũ hành rung động lắc lư, ẩn chứa công kích huyền ảo đặc biệt, giống như gợn sóng, như thiểm điện chui vào trong cơ thể của Kim Giáp Bạo Giải Thú.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.