Có kim nguyên tố kết giới làm trụ cột, Kiệt Sâm tin tưởng mình muốn tấn
cấp đế linh sư bát giai cũng không phải là chuyện không thể nào.
Mà Lạc Khố Ân có được Mộc Linh Thể thì càng không cần phải nói, tốc độ thể chất của hắn lĩnh ngộ pháp tắc vượt xa linh sư bình thường, hơn nữa
thiên phú bản thân hắn lại không kém, rất có thể còn tấn cấp đế linh sư
bát giai trước cả Kiệt Sâm.
Khi Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân ổn định được linh lực bên trong cơ thể, cũng đã tới thời gian hai người rời khỏi đế đô.
Ngày hôm nay Đề Da Lợi Á hoàng tử, Kha Nhĩ Sâm hội trưởng, Ba Liên Đạt Nhân
đại sư, Hi Mông Tư đại sư đều đưa tiễn Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân ra cửa
nam đế đô, hướng Xích Nhĩ hành tỉnh bay đi.
Hôm nay cách ngày
Kiệt Sâm rời khỏi Luân Đa hành tỉnh đã qua hai tháng, cân nhắc một tháng sau mình cần cử hành một lần đấu giá hội hoàng cấp linh dược tề tại
Luân Đa hành tỉnh, Kiệt Sâm quyết định trước tiên chấm dứt đấu giá hội
sau đó mang Lạc Khố Ân quay về Hỗn Loạn Lĩnh.
Mà trong một tháng
thời gian này phải để Lạc Khố Ân về Thiên Hồng Thành thăm viếng phụ thân Khải Tư Đặc của hắn, dù sao hai năm qua Lạc Khố Ân vẫn ở trong đế đô,
cả hai năm còn chưa về thăm nhà lần nào.
Ngay khi Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân đang khởi hành quay về Xích Nhĩ hành tỉnh…
Phương bắc Tư Đặc Ân đại lục, Bắc Hải vô biên vô tận, trong hải vực phương bắc Bắc Hải có một tòa băng đảo, còn được gọi là Bắc Cực Băng Nguyên.
Diện tích băng đảo cũng không lớn, ước chừng bằng diện tích một chư quốc tây bắc, nhưng toàn bộ Bắc Cực Băng Nguyên ngoại trừ có một ít linh thú lợi hại, nhân loại rất thưa thớt, mặt đất của Bắc Cực Băng Nguyên là một
khối băng, hơn nữa còn phi thường cứng rắn.
Ở phương bắc băng đảo là núi băng mênh mông bát ngát, ở nơi này nhiệt độ đều âm năm mươi độ,
thời điểm lạnh nhất còn âm một trăm độ, người bình thường căn bản không
cách nào sinh tồn ở chỗ này, cho dù là băng hệ linh sư cường đại cũng
không nhất định thừa nhận được khí hậu rét lạnh đến như thế.
Bất quá loại gian khổ cùng hoàn cảnh yên lặng như vậy lại thích hợp cho một ít người ở lại đây tiềm tu.
- Hô hô…
Gió lạnh chẳng khác gì lưỡi đao thổi mạnh trên băng sơn, thậm chí còn quét
bay mảnh vụn, nhiệt độ hạ thấp quanh năm khiến hàn băng còn cứng rắn hơn cả sắt thép.
Bên dưới tòa băng sơn cao mấy vạn thước, hai cường
giả đang giao chiến dữ dội, trong đó một trung niên nhân có mái tóc dài
màu xanh, đối thủ của hắn là một nam nhân lãnh khốc có mái tóc ngắn màu
lục, vóc người cao gầy nhưng cơ bắp cũng thật phát đạt.
Uy áp
khủng bố từ trên thân thể hai người không ngừng phát ra, cuộc chiến đấu
giữa hai người tạo thành từng đạo vết nứt không gian bị xé rách, một ít
tầng băng chung quanh không ngừng vỡ vụn, rất hiển nhiên hai người đều
là cường giả đế linh sư bát giai.
Nhưng tốc độ cùng công kích của hai người không chênh lệch được bao nhiêu, cũng không ai làm gì được đối phương.
- Bỉ Đặc, thực lực của ngươi ta biết rõ, nếu vẫn giống như trước kia thì
hôm nay ngươi nhất định phải thua, bởi vì gần đây ta mới lĩnh ngộ một
chiêu thức mới càng mạnh hơn nữa!
Trung niên nhân có mái tóc dài màu xanh nhìn qua đối phương lạnh lùng nói.
- Nhất định phải thua? Hừ, Đức Lạc, vừa lúc dạo gần đây ta mới lĩnh ngộ
pháp tắc có chút tiến triển, chúng ta thử nhìn xem rốt cục là ai càng
giỏi hơn!
Nam nhân lãnh khốc hừ lạnh.
- Tốt!
- Đến đây đi!
Hai người lại tách ra, linh lực cường hoành từ trên người họ lan tràn, băng hệ pháp tắc kinh người từ trên cao giáng xuống, hai người xa xa đối
diện không ngừng ngưng tụ lấy linh lực muốn phóng xuất ra một chiêu mạnh nhất.
Đúng lúc này, dị biến nổi lên…
Oanh long…
Một đạo uy áp đáng sợ từ trên trời giáng xuống, hàng lâm ngay giữa phiến thiên địa mù mịt tuyết băng!
Băng hệ pháp tắc phủ đầy trời, giống như từng tấm màn trời từ trên giáng
xuống, băng hệ linh lực nguyên tố khắp thiên địa trong thời khắc này đều điên cuồng lên, không ngừng tuôn về hướng một tòa băng sơn cách hai
người không xa.
- Chuyện gì xảy ra?
- Xảy ra chuyện gì?
Hai người còn đang đối chiến trên mặt lập tức lộ vẻ kinh hoảng, đem ánh mắt nhìn qua ngọn núi cao cách đó không xa.
Trong cảm giác của bọn họ, băng hệ linh nguyên tố trong thiên địa đã triệt để cuồng bạo, hoàn toàn không bị khống chế, với cấp bậc thực lực đế linh
sư bát giai cao cấp của họ vậy mà không cách nào khống chế băng hệ linh
lực nguyên tố trong không gian, điều này làm bọn họ cảm thấy vạn phần
hoảng sợ.
- Ca ca ca…
Trong ánh mắt kinh hãi của hai
người, mặt ngoài tòa băng sơn cách đó không xa đột nhiên xuất hiện từng
đạo vết rạn, hơn nữa vết rạn vẫn không ngừng lan tràn, nhanh chóng trải
rộng cả tòa băng sơn.
Băng hệ nguyên tố linh lực kinh người chẳng khác gì biển rộng không ngừng tràn vào bên trong tòa băng sơn, như bên
trong cất giấu một đầu viễn cổ cự thú đang hấp thu băng hệ nguyên tố vô
tận giữa trời đất nơi đây.
Từng đạo nguyên tố thủy triều tạo thành dòng thiên hà sáng lạn, huyễn hóa ra cực quang pháp tắc vô cùng mỹ lệ.
Băng sơn không ngừng run rẩy, chao đảo, cuối cùng…
- Oanh!
Cả tòa băng sơn ầm ầm nổ tung, khối băng cực lớn vẩy ra tứ tán, mang theo
lực lượng đáng sợ đập xuống chung quanh làm mặt đất bị đánh ra từng đám
lỗ thủng.
Bên trong băng tuyết đầy trời, một thân ảnh từ trong
băng sơn nghiền nát chậm rãi bay lên, băng hệ linh lực vô tận rót vào
thân thể hắn, tản mát ra uy áp khủng bố làm người không cách nào khởi
lên ý niệm chống đỡ.
- Đó là…
Giữa không trung, hai cường giả đế linh sư bát giai cao cấp kinh hãi liếc nhìn nhau, sau đó – trốn!
- Sưu! Sưu!
Hai người hóa thành hai đạo lưu quang hướng bên ngoài băng đảo điên cuồng lao đi.
Còn chưa đợi bọn họ bay được bao xa, đột nhiên…
- Ông!
Một đạo uy áp vô hình từ trên trời giáng xuống, trực tiếp bao trùm cả ngàn
thước chung quanh, hình thành một vầng quang mạc cực lớn chụp xuống, đem hai người bao vây bên trong.
Ngay lập tức không gian quanh hai
người đều bị trói buộc, một cỗ lực lượng kinh người từ khắp bốn phương
tám hướng không ngừng áp bách trói buộc cả hai, thoáng chốc hai người
không còn cách nào nhúc nhích.
Hai người sợ hãi ngẩng đầu nhìn lên thiên không.
Một trung niên nhân tràn đầy cơ bắp cởi trần đang lăng không đứng thẳng, cả người đứng nơi đó chẳng khác gì trung tâm của thiên địa, tạo nên áp lực vô tận cho hai đế linh sư bát giai cao cấp bên dưới.
- Lĩnh vực, đây là lĩnh vực chỉ có cấp bậc cường giả thánh linh sư cửu giai mới có thể thi triển!
Hai người nhìn nhau, trong nội tâm tràn đầy kinh hãi.
Bắc Cực Băng Nguyên từ khi nào có được một vị thánh linh sư cửu giai cường giả?
- Đại nhân!
Trung niên nhân có mái tóc xanh lập tức cung kính khom người:
- Ta gọi là Đức Lạc, không biết đại nhân đang ở đây tiềm tu, quấy rầy đại nhân kính xin đại nhân tha thứ!
Hắn ở trong lĩnh vực của đối phương, không khả năng điều khiển băng hệ
nguyên tố chút nào, với thực lực thánh linh sư cửu giai muốn giết bọn
hắn thật sự quá dễ dàng.
- Đại nhân, ta gọi là Bỉ Đặc, quấy rầy đại nhân tiềm tu, kính xin đại nhân tha thứ!
Nam nhân lãnh khốc cũng lập tức khom người.
Với thực lực hai người bọn họ ở trong Bắc Cực Băng Nguyên được xem như tồn
tại cao cấp nhất, một thân ngạo khí, nhưng bọn họ cũng hiểu rõ lúc nào
nên ngạo khí lúc nào nên cung kính, rõ ràng người vừa xuất hiện bọn họ
không sao địch nổi.
Trung niên nam tử cởi trần nhìn hai người, lên tiếng nói:
- Bây giờ là lúc nào?
- Lúc nào?
Hai người liếc nhau, trung niên nhân tóc xanh cung kính đáp:
- Đại nhân, bây giờ là Linh Thần lịch năm 2037, tháng 3 ngày 10!
- Linh Thần lịch năm 2037?
Trung niên nam tử gật gật đầu:
- Được rồi, các ngươi đi thôi!
Uy áp vô hình bao trùm hai người thoáng chốc tiêu tán, hai người lập tức buông lỏng toàn thân.
- Tạ đại nhân!
Hai người liếc nhau, lập tức khom người sau đó hóa thành hai đạo lưu quang biến mất phía chân trời.
- Linh Thần lịch năm 2037 sao? Mười năm ước hẹn mới qua sáu năm, không
biết hiện tại Kiệt Sâm thế nào rồi? Mọi người vẫn khỏe chứ?
Trên bầu trời, trung niên nam nhân thì thào nói, ánh mắt lăng lệ ác liệt thoáng nhìn về phía nam Bắc Cực Băng Nguyên.
- Tư Đặc Ân đại lục, Băng Đế Vi Ân đã đến, không, hẳn là Băng Thánh Vi Ân!
Ngay lập tức thân ảnh Vi Ân lóe lên, đã biến mất vô tung.
Luân Đa hành tỉnh, Ngọc Linh Thành, văn phòng hội trưởng Thải Hồng Tháp.
- Kiệt Sâm hội trưởng, ngày mai là ngày đấu giá, lần này người đến thật
sự là rất nhiều, tuy Ngải Âu Lạc Tư thành chủ bọn họ đáp ứng giúp chúng
ta duy trì trật tự, nhưng ta sợ đến lúc đó khó tránh khỏi một ít tình
huống…
Lỗ Nhĩ Tư, Đạt La Đặc, Ai Nhĩ Bá Tháp ba người đang cung kính đứng trong phòng nhìn qua Kiệt Sâm ngồi trên ghế.
Hôm nay là là ngày 9 tháng 4, Kiệt Sâm rời khỏi đế đô đã qua đúng một tháng thời gian.
Kiệt Sâm rời khỏi đế đô ngày 7 tháng 3, trên đường đi hắn cùng Lạc Khố Ân
toàn lực phi hành, chỉ hao phí vài ngày đã về tới Xích Nhĩ hành tỉnh,
hai người ở lại trong phủ đệ của A Lỗ Địch Ba tại Xích Viêm Thành hai
ngày lại tiếp tục về tới Thiên Hồng Thành.
Đối với việc đã phát
sinh tại đế đô, Thiên Hồng Thành Khải Tư Đặc tộc trưởng bọn họ đã hiểu
rõ, bởi vì từ lúc Bỉ Đặc bệ hạ ban cho Khải Tư Đặc tước vị tử tước, bổ
nhiệm hắn làm thành chủ Thiên Hồng Thành đã có người đem tin tức tại đế
đô báo cho hắn.
Hôm nay nhìn thấy Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân, Khải Tư Đặc lập tức kích động tột đỉnh.
Đã hai năm Lạc Khố Ân không quay về nhà, về nhà lần này đương nhiên ở lâu
một chút, Kiệt Sâm cùng hắn ở lại chừng hai mươi ngày thẳng tới đầu
tháng 4 mới lên đường trở lại Luân Đa hành tỉnh.
Trong ba tháng
Kiệt Sâm rời đi, Thải Hồng Tháp phát triển thật nhanh, đã trở thành đệ
nhất thế lực tại Luân Đa hành tỉnh, nhưng ba người Lỗ Nhĩ Tư đều căn cứ
theo kế hoạch phát triển của Kiệt Sâm cũng không mù quáng khuếch trương
địa bàn, mà đem linh dược tề bán ra không ngừng thẩm thấu sang những
hành tỉnh khác.
Theo Thải Hồng Tháp khuếch trương, tin tức liên
quan tới việc hoàng cấp linh dược tề được bán đấu giá cũng thông qua đủ
loại con đường truyền ra ngoài, thậm chí đã truyền tới nhiều hành tỉnh
gần bên, bao gồm toàn bộ hành tỉnh phía nam Tái Luân đế quốc.
Bên trong thật nhiều hành tỉnh của Tái Luân đế quốc, thường xuyên có những
cuộc đấu giá xuất hiện, chỉ cần là đấu giá linh dược tề ngẫu nhiên là có một ít đấu giá quy mô nhỏ, phần lớn đều là lục giai linh dược tề, mà
Thải Hồng Tháp đưa ra tin tức đấu giá hoàng cấp linh dược tề làm chấn
kinh tất cả mọi người, hấp dẫn vô số ánh mắt.
Tại Tái Luân đế
quốc, bình thường hành tỉnh đệ nhất linh dược sư đều là linh dược tôn sư lục giai cao cấp, mà hành tỉnh có trình độ cao đỉnh cấp như Luân Đa
hành tỉnh, vốn có được linh dược sư cường đại nhất, bất quá chỉ là Phất
Lan Khắc có cấp bậc linh dược hoàng sư thất giai đê cấp của Bác Nhĩ Đinh gia tộc mà thôi.
Hoàng cấp linh dược tề thất giai, điều này đại biểu cho cái gì?
Đại biểu chỉ cần có một bình linh dược tề như vậy, có thể giúp cho một thế
lực nhị lưu một lần hành động nhảy thành nhất lưu thế lực, mà làm một ít nhất lưu thế lực nhảy lên thành thế lực đỉnh cấp.
Bình thường
các gia tộc muốn đạt được hoàng cấp linh dược tề thất giai chỉ có thể
tiến về đế đô tham gia đấu giá hội cỡ lớn, từ trong tay các thế lực lớn
của đế quốc tranh đoạt những hoàng cấp linh dược tề kia.
Hơn nữa
bình thường tranh đoạt tới đều là những hoàng cấp linh dược tề bình
thường, chỉ là thất giai hạ phẩm, hoặc thất giai trung phẩm mà thôi, về
phần thất giai thượng phẩm hoàn toàn chỉ có những gia tộc đỉnh cấp đế
quốc mới có thể cạnh tranh, dù là thế lực của một thành tỉnh cũng chỉ có thể nhìn lên mà than thở, căn bản không đủ khả năng nhúng chàm.
Ngoại trừ cách đấu giá, trừ phi có một ít gia tộc nhận thức được linh dược
đại sư của Linh Dược Sư Viện đế quốc, nếu không căn bản không khả năng
có cơ hội đạt được hoàng cấp linh dược tề thất giai.
Nhưng linh
dược đại sư của Linh Dược Sư Viện đế quốc lại có thân phận gì? Bọn họ
phối chế ra linh dược tề bình thường chỉ cung ứng cho hoàng thất, ngẫu
nhiên có chút ít lọt lưới cũng không khả năng lấy tới được.
Hôm
nay biết được Luân Đa hành tỉnh Thải Hồng Tháp muốn đấu giá hoàng cấp
linh dược tề thất giai, hơn nữa không chỉ là thất giai hạ phẩm, thậm chí có trung phẩm, thượng phẩm, toàn bộ các đại gia tộc trong đế quốc đều
trở nên điên cuồng.
Trước một ngày hội đấu
giá, lưu lượng người đổ vào Ngọc Linh Thành đã đạt tới số lượng khủng
bố, trong khoảng thời gian ngắn toàn bộ khách sạn lữ điếm của Ngọc Linh
Thành đều chật ních, làm cho không ít người không có chỗ ở thậm chí phải dời qua một ít thành trì bên cạnh Ngọc Linh Thành.
Ngọc Linh
Thành là một trong những tỉnh thành phồn hoa nhất Luân Đa hành tỉnh, là
trung tâm kinh tế của đế quốc, có thể làm toàn bộ khách sạn lữ điếm
trong Ngọc Linh Thành đều chật ních, không còn chỗ ở, lưu lượng khách
nhiều tới bao nhiêu?
Điều này làm cho ba người Lỗ Nhĩ Tư bề bộn
luống cuống tay chân vì chưa từng có loại kinh nghiệm như thế, đồng thời làm cho họ thật sự lo lắng đấu giá hội sẽ xảy ra tình huống.
Dù
sao Kiệt Sâm yêu cầu chỉ tiếp thụ tài liệu từ thất giai trở lên, mà có
thể xuất ra những loại tài liệu trân quý này không có ai không phải là
đại gia tộc lừng lẫy của đế quốc? Về phần gia tộc có thể xuất ra tài
liệu bát giai càng cực lớn đến kinh người.
Bởi vậy lần này trong
dòng người đến tham gia đấu giá hội tuyệt đại đa số đều là những thế lực đỉnh cấp nhất của các hành tỉnh, những gia tộc này yếu nhất cũng có
được hoàng linh sư thất giai tọa trấn, một ít gia tộc cường đại thậm chí có không ít đế linh sư bát giai, thậm chí còn quan hệ tới hoàng thất đế quốc.
Loại đấu giá hội thế này nếu như không có cường giả đủ cấp bậc tọa trấn, rất dễ dàng sai lầm, đến lúc đó nhiều thế lực gia tộc
cường đại nháo lên, đừng nói là Thải Hồng Tháp, dù là Ngải Âu Lạc Tư
thành chủ bọn họ cũng không thể trấn áp nổi.
Dù sao tỉnh đốc hành tỉnh đến không dưới mười người, bảo Ngải Âu Lạc Tư thành chủ làm sao trấn áp? Lấy cái gì đi trấn áp?