Dược Thần

Chương 272: Chương 272: Bỗng nhiên nổi tiếng. (1)




Sau khi trông thấy tình huống trước mạt, Kiệt Sâm vốn sững sờ, lập tức trong ánh mắt chảy ra một tia biểu lộ rung động.

- Nguyên lai là như vậy, nguyên lai là như vậy, mỗi một loại dược liệu và tài liệu đều là từ một loại hoặc là vô số loại nguyên tố cấu thành, mà quá trình phối chế Linh Dược tề phối chế chính là quá trình kết hợp giữa các nguyên tốt, hình thành nguyên tố mới. Ta rốt cuộc hiểu rõ, biến hóa giữa vật chất, cái này là nguyên tố, cái này là chân lý của Linh Dược.

Theo Kiệt Sâm ngây người, linh thức không khống chế được, nhưng thân thể kia lập tức sinh ra một tia hỗn loạn.

Ngăn tủ số 5 chỗ Kiệt Sâm bỗng biến sắc, không ít người âm thầm chú ý đến Kiệt Sâm đều phá lên cười to.

- Ha ha, ta đã nói Kiệt Sâm kia không thể nào vượt qua kiểm tra mà, ngươi xem, lúc này mới chỉ qua có hai phút mà tiểu tử kia đã xuất hiện sai lần rồi, ta thấy hắn chính là người đầu tiên xuất hiện sai lầm trên toàn trường đấy.

Trong đám người có người cười ha ha lên tiếng, những người còn lại nhanh chóng lướt qua trên màn hình, quả nhiên ngoại trừ Kiệt Sâm ra, thành tích của những người còn lại đều hoàn mỹ cả.

- Nào, chúng ta tới đoán xem, Kiệt Sâm đến cùng sẽ bị loại khỏi cửa thứ nhất trong mấy phút.

- Ta đoán là 10 phút.

- 10 phút, ngươi cũng quá đề cao nhân gia rồi, ta đoán chừng ngay cả 5' còn chưa tới đấy!

Vốn có không ít người xem chú ý đến Tư Lí Lan Tạp và Lạc Khố Ân, tất cả đều lập tức chuyển ánh mắt đến trên ngăn tủ của Kiệt Sâm.

Ngược lại đi chú ý xem thời gian mà Kiệt Sâm sẽ thất bại.

Cái này tự nhiên khẳng định rồi, còn có gì đáng hoài nghi chi? Tất cả người xem đều chờ xem lát nữa Kiệt Sâm sẽ đi ra từ trong tủ như thế nào. Ngẫm lại cảnh tượng như vậy, trong lòng mọi người đều muốn cười rộ lên.

Mà ngay cả mấy trọng tài trên đài khách quý cũng như cười như không nhìn Lỗ Đạo Phu. Ngũ giai trung cấp Linh Dược tông sư Địch Bái của Tát Đức Vương quốc thậm chí cười nói:

- Lấy thực lực nhất giai đê cấp Linh Dược đồ của Kiệt Sâm kia, dù phát huy vượt xa người thường như thế nào, ta thấy cũng chỉ được chừng 15' là phải thất bại mà ra thôi.

Lỗ Đạo Phu cau mày, không nói gì. Tuy rằng không rõ Kiệt Sâm ở trong tủ đến cùng là làm sao, nhưng trong mắt hắn vẫn tràn đầy tự tin với với Kiệt Sâm như trước.

Ngay khi tất cả người xem cùng với những tuyển thủ không tiến vào trong tủ chờ xem trò cười của Kiệt Sâm thì Kiệt Sâm ở trong tủ giờ phút này lại đang ở trong một trạng thái kì lại.

- Cái này kết hợp với cái này, sau đó lại tăng thêm cái này...

Kiệt Sâm tập trung tinh thần, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào không gian hư vô trước mặt, toàn bộ trong đầu một mảnh không minh, linh thức cường đại dưới sự khống chế của hắn, rất nhanh liền kết hợp các nguyên tố thừa số nhan sắc phân loạn ở trước mắt lại với nhau, như là đang thao tác một chuyện quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn vậy, cả động tác hành vân lưu thủy, tràn đầy mỹ cảm.

Kiệt Sâm kiếp trước, không có một chút thiên phú linh thức, coi như là hắn trước khi trọng sinh đạt đến trình độ cửu giai Linh Dược Thánh Sư thì cường độ linh thức cũng chỉ có linh lực ngũ cấp thôi.

Linh lực ngũ cấp là khái niệm gì? Thậm chí ngay cả một gã linh đồ chính thức cũng không được tính, coi như là một ít người bình thường không có thiên phú Linh Sư, trải qua thời gian dài tu luyện, về mặt cường độ linh thức cũng phải mạnh hơn hắn nhiều.

Chính bởi vì như thế. Kiệt Sâm mới tự mở ra một con đường, một lòng đầu nhập vào trong nghiêm cứu Linh Dược học kỹ thuật lưu.

Cuối cùng thành tựu cửu giai Linh Dược Thánh Sư, nhưng về phương diện linh thức, hắn vẫn rất kém coi. Bởi vậy Kiệt Sâm lúc trước ngay từ đầu mới có thể cảm thấy ngạc nhiên đối với nguyên tố thừa số đột nhiên xuất hiện này.

Đời trước của hắn, đối với thứ mà đám Linh đám Dược sư đều rõ này lại dốt đặc cán mai.

Mà sau khi trọng sinh, tuy rằng thiên phú của Kiệt Sâm ở phương diện linh thức rất mạnh. Hơn nữa cũng được học một thời gian ngắn với Bỉ Tư Tháp và Tát Cáp trong một thời gian ngăn, nhưng đa số khi phối chế Linh Dược tề , Kiệt Sâm đều có thói quen dùng kỹ thuật lưu mà hắn sáng chế kiếp trước

Kỹ thuật lưu đã sớm trở thành một loại ấn ký không thể xóa nhòa, khắc thật sâu vào trong đầu và trong xương tủy hắn, biến thành một bộ phận bản năng của thân thể, khó có thể quên đi.

Hôm nay Kiệt Sâm sau khi tiến vào tủ sắt lại có đốn ngộ, nhìn nguyên tố thừa số mỹ lệ ở bốn phía, Kiệt Sâm say mê thật sâu trong đó, cả người đã hoàn toàn sáp nhập vào nguyên tố

Trong sự phản ứng, mỗi một bước, đều kết hợp với kỹ thuật lưu trong đầu Kiệt Sâm, từng cái ấn chứng, hỗ trợ lẫn nhau.

Kiệt Sâm không cảm nhận được chính là, linh thức khống chế ngay từ đầu vốn có chút vụng về, theo thời gian qua đi, dần dần trở nên ngày càng thuần thục, mỗi một bước phản ứng nguyên tố đều đạt đến trạng thái hoàn mỹ nhất.

Sau hơn 10', đám khán giả vốn đang chuẩn bị xem trò cười của Kiệt Sâm trên mặt đều dần hiện lên một tia nghi hoặc.

- Ồ, chuyện gì xảy ra? Cũng đã sau hơn 10' rồi, Kiệt Sâm kia rõ ràng vẫn có thể bảo trì tốt đẹp sao?

- Đúng vậy a, thực nhìn không ra tên kia rõ ràng thật sự có thể bảo trì sau hơn 10'.

- Ta thấy tiểu tử kia chỉ may mắn thôi, bằng không lúc trước cũng sẽ không xuất hiện sai lầm rồi.

- Nói cũng đúng, đoán chừng sẽ nhanh thôi. Ta thấy tiểu tử kia cũng đã đến cực hạn rồi.

Vốn cho là Kiệt Sâm rất nhanh sẽ bị kết thúc, không nghĩ tới mười mấy phút đồng hồ trôi qua, Kiệt Sâm vẫn đang duy trì tốt đẹp,cái này khiến trong nội tâm vô số người xem kinh ngạc không thôi, nhưng nhiều người chỉ cho rằng Kiệt Sâm là nhân phẩm bộc phát, gặp phải vận *** chó thôi.

Sau mười mấy phút.

- Ồ. kỳ quái, đã lâu vậy rồi mà vẫn bảo trì tốt đẹp sao?

- Ta nói tiểu tử này nhân phẩm cũng thật tốt quá a, rõ ràng lại có thể duy trì được lâu như vậy.

- Nói không chừng người ta vận khí tốt, dưới áp lực lớn bộc phát ra được thì sao, bất quá cũng kém không nhiều lắm rồi, nói không chừng thì sau một khắc nữa tiểu tử kia sẽ trực tiếp bị loại bỏ cũng nên.

Ngay khi mọi người đang nhao nhao nghị luận thì...

Phanh

Một thanh âm cự đại từ một bên khác của đài tỷ thí truyền đến,một ngăn tủ bị mạnh mẽ mở ra, một gã tuyển thủ chật vật đi ra từ trong đó.

- Thật xui xẻo!

Tuyển thủ kia hùng hùng hổ hổ, mà trên màn hình lớn, đằng sau danh tự của tuyển thủ kia trực tiếp sáng lên một cái gạch chéo lớn màu đỏ.

Sau đó tin tức về tuyển thủ kia dần biến mất khỏi màn hình.

Sau đó có một gã tuyển thủ dưới sự phân phó của người chủ trì, đi vào kháo thí khí của người lúc trước, trên màn hình lớn lập tức lại bổ sung vào danh tự một gã tuyển thủ khác.

- Tiểu tử kia rõ ràng không phải là người đầu tiên bị loại bỏ sao? Cái này cũng quá may mắn đi!

Chứng kiến tình huống này, tất cả người xem ở đây đều đồng thời toát ra một câu như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.