Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Kiệt Sâm vẫn úp sấp trên bụi cỏ
không hề nhúc nhích, khí tức thân thể được sự trợ giúp của Không Minh
Châu hoàn toàn biến mất.
Nhưng khí tức chỉ là ẩn nấp cũng không
phải là thực sự biến mất, chỉ cần mấy đầu Nham Giáp Long Hạt đi tới
trước mặt Kiệt Sâm, nhất định có thể phát hiện thân ảnh Kiệt Sâm đang
nằm trong bụi cỏ.
Vài đầu Nham Giáp Long Hạt du đãng chậm rãi tới gần, cuối cùng ngay khi Kiệt Sâm có hồ muốn xông ra công kích, vài đầu
Nham Giáp Long Hạt kia dừng lại cách Kiệt Sâm chừng mười thước cũng
không tiếp tục tiến lên, sau khi dừng một lát lại chậm rãi rời đi.
Kiệt Sâm cơ hồ bị dọa toát mồ hôi lạnh, đợi khi thân ảnh nhóm Nham Giáp Long Hạt biến mất ngay lối rẽ sơn cốc, Kiệt Sâm nhanh như thiểm điện lướt
tới chỗ phiến Ngũ Sắc Hoa, cẩn thận từng chút một đào ra mười gốc Ngũ
Sắc Hoa bỏ vào trong không gian giới chỉ của chính mình.
Làm cho
Kiệt Sâm cảm thấy thật hiếu kỳ chính là bên trong sơn cốc này cũng giống như bên ngoài Thiên Tiệm Sơn, thổ hệ nguyên tố trong không khí thật
nồng đậm, vì sao lại sinh trưởng ra linh dược ngũ hành thuộc tính như
Ngũ Sắc Hoa đây?
Nhưng giờ phút này hắn hiển nhiên không có quá
nhiều thời gian rỗi rảnh đi ngẫm nghĩ những vấn đề như thế, vừa lấy được Ngũ Sắc Hoa hắn liền không chút do dự hướng ra ngoài sơn cốc lao đi.
Nhưng khi hắn còn chưa kịp rời khỏi sơn cốc, cả người lập tức ngừng phắt lại.
Chỉ thấy ngay trước mặt hắn có hơn mười đầu Nham Giáp Long Hạt từ bên ngoài sơn cốc bay vào, ngay khi Kiệt Sâm vừa trông thấy chúng thì hơn mười
đầu Nham Giáp Long Hạt cũng vừa nhìn thấy được Kiệt Sâm.
- Hống! Hống! Hống!
Thanh âm gầm rú cực lớn lập tức truyền khắp toàn bộ sơn cốc, toàn bộ sơn cốc
lập tức giống như tiếng vọng nổi lên thanh âm gầm rú đinh tai nhức óc.
Thanh âm gầm rú không có vẻ phẫn nộ ngược lại mang theo vẻ vui sướng, thật
giống như một đám mèo thấy được con chuột nhỏ, đó là cảm giác vô cùng
hưng phấn.
Phẫn nộ cùng vui sướng, Kiệt Sâm vẫn rõ ràng phân biệt ra được không lầm.
- Không xong!
Sắc mặt Kiệt Sâm đại biến, trong lòng chấn động mạnh, cả người không chút
do dự, Thiểm Lôi Dực ở sau lưng mở rộng phóng nhanh lên trời.
Tốc độ Kiệt Sâm rất nhanh, trong quá trình phi hành đồng thời từ không gian giới chỉ lấy ra một bình tật phong dược tề rót vào trong miệng mình,
nhưng không đợi Kiệt Sâm bay được bao xa, thân thể hắn bỗng dưng ngừng
lại.
Kiệt Sâm đứng bên trong sơn cốc không dám tiếp tục bay lên cao.
Bởi vì phía trên…
Vài trăm thước phía trên là nguyên một đám hắc sắc tiểu điểm phiêu phù bên
kia, nếu là người bình thường căn bản không nhìn ra được gì, nhưng Kiệt
Sâm lại nhìn thấy rõ những điểm đen kia đều bao trùm áo giáp ngăm đen
toàn thân, đôi mắt màu vàng đất mang theo vẻ khát máu nhìn thẳng tới.
Rậm rạp chằng chịt, tổng cộng gần trăm đầu, đang lơ lửng trên đỉnh đầu Kiệt Sâm.
Nếu chỉ là một hai đầu, Kiệt Sâm tự nhiên không sợ, hơn mười đầu hắn cũng
nắm chắc chạy thoát, thế nhưng lại gần trăm đầu, trong lòng Kiệt Sâm
thoáng chốc trầm xuống nguội lạnh.
Đó chính là hoàng cấp thất giai Nham Giáp Long Hạt, số lượng khổng lồ như thế căn bản Kiệt Sâm không cách nào chống cự.
Ở bên dưới còn hơn mười đầu Nham Giáp Long Hạt đang tản ra như xếp quạt,
không ngừng gầm rú, đang dần dần hướng chỗ Kiệt Sâm tới gần.
- Nhiều Nham Giáp Long Hạt như vậy, chẳng lẽ ta tiến vào hang ổ của Nham Giáp Long Hạt sao?
Kiệt Sâm cảm thấy sự tình trở thành thật phiền toái.
- Làm sao bây giờ?
Trong nội tâm Kiệt Sâm phát khổ, gần trăm đầu Nham Giáp Long Hạt, từ phía
trước, trên dưới vây khốn hắn bên trong sơn cốc nhỏ hẹp, gần trăm đầu
Nham Giáp Long Hạt thất giai phóng thích ra uy áp khủng bố, không khí
giống như cô đọng lại.
- Trốn thôi!
Trong nội tâm Kiệt Sâm bất đắc dĩ cười khổ.
- Hưu…
Cả người hắn rơi xuống dưới thật nhanh, sơn cốc này thập phần quỷ dị, cho
dù sau lưng không có Nham Giáp Long Hạt, ngay cả mấy đầu Nham Giáp Long
Hạt xuất hiện trước đó cũng không thấy, có thể nói ở sau lưng hắn không
có bất kỳ ngăn trở, nhưng Kiệt Sâm theo bản năng không bay ngược trở vào sơn cốc.
Nơi này thật sự là quá quỷ dị, quỷ dị tới mức làm cho Kiệt Sâm cảm thấy thật đáng sợ.
- Ông!
Một đạo ba động vô hình bao phủ người Kiệt Sâm, đây là gấp trăm lần trọng
lực mà hắn đưa vào bên trong trọng lực thùy sức mang đến.
Bị
Thiểm Lôi Dực kéo mạnh cùng trọng lực không gian gia tăng làm cả người
Kiệt Sâm phảng phất giống như viên đạn pháo hung hăng nện mạnh lên mặt
đất, nhưng khi ở gần mặt đất thân hình nháy mắt khựng lại một chút, quá
trình đang rơi cực nhanh lại đột ngột khựng lại làm máu huyết trong cơ
thể hắn chợt sôi trào, khổ sở cơ hồ phun máu.
- Cũng may cường độ thân thể của ta đã đạt tới bát giai đỉnh phong, thân thể linh sư bình
thường căn bản không cách nào thừa nhận trùng kích thật lớn như thế!
Hiện tại trước người hắn là hơn mười đầu Nham Giáp Long Hạt phân tán ra,
trên không là gần trăm đầu bay xuống, không quản được bao nhiêu, Kiệt
Sâm thu hồi trọng lực không gian bay thẳng vọt về phía trước.
- Hống!
- Hống!
- Hống!
Hơn mười đầu Nham Giáp Long Hạt phía trước đều gầm rú lên, đồng thời gần
trăm đầu trên không cũng bắt đầu hưng phấn gầm rú, nguyên một đám lao
xuống, mỗi một đầu đều vung vẩy móng vuốt sắc bén, từng đạo thổ hoàng
sắc công kích như mưa to bao trùm phủ xuống chỗ Kiệt Sâm.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Thanh âm tiếng nổ mạnh liên tiếp không ngừng truyền đến, Kiệt Sâm không ngừng bay vút trong linh lực công kích khủng bố, giờ khắc này thân pháp hoàn
mỹ mà hắn tu luyện được trong cuộc thi đấu sinh tồn thí luyện tại cuộc
thi đối chiến tinh anh rốt cục lộ ra công dụng, từng đạo công kích khủng bố rơi xuống dọc theo thân thể của hắn, cơ hồ là quét sát bên người
hắn, không ngừng muốn nổ tung lên nhưng từ đầu tới cuối không thương tổn được hắn mảy may.
Trong nháy mắt Kiệt Sâm đã vọt tới trước mặt hơn mười đầu Nham Giáp Long Hạt.
Toàn bộ độ rộng của sơn cốc cũng chỉ hơn mười thước, hơn mười đầu Nham Giáp
Long Hạt đem sơn cốc vây quanh, lại thêm từ trên không lao xuống, giờ
khắc này cả đàn đều gầm rú lên, móc câu phần đuôi tạo thành thiên la địa võng bao trùm về hướng Kiệt Sâm.
- Xuy! Xuy! Xuy!
Luồng
khí xoáy linh lực đáng sợ sinh ra trong thiên địa, từng đạo linh lực
phong bạo như vòi rồng đem Kiệt Sâm bao vây bên trong, không khí như tấm gương không ngừng bị vỡ nát, không gian như bị xé rách tan hoang.
Kiệt Sâm cảm thấy mình gần như nghẹt thở, đôi mắt hắn đỏ thẫm, cả người hung hăng xông thẳng vào trong luồng công kích đáng sợ.
Hắn biết rõ hiện tại mình không thể ngừng lại, càng không thể lui về phía
sau, một khi dừng lại sẽ bị bao quanh vây khốn, đến thời điểm đó dù tốc
độ của hắn nhanh bao nhiêu, né tránh hoàn mỹ thế nào cũng chỉ là vô ích.
Công kích vô cùng đáng sợ lập tức bao phủ hướng Kiệt Sâm, chỉ trong nháy mắt trường bào trên người hắn bị xoắn nát bấy, giờ phút này hắn chẳng khác
gì con thuyền nhỏ trong bão tố, tùy thời đều sẽ bị lật chìm.
Chỉ
trong tích tắc, thời gian cơ hồ bị dừng lại, Kiệt Sâm cảm giác đầu óc
mình rõ ràng chưa từng có, linh thức tinh tế tỉ mỉ có thể cảm nhận được
từng động tĩnh nhỏ nhất xung quanh.