Càng làm cho Tát Kim Đặc Sâm phẫn nộ chính là người khu động trận pháp
này chính là một trong năm đại thần tướng cường đại nhất dưới trướng
Đông Cực Thần Vương ở thời đại thượng cổ, Bố La Đặc, năm xưa Bố La Đặc
là Nhật Diệu thiên thần, mỗi thần tướng thủ hạ của Thần Vương đều là
người kinh thái tuyệt diễm, là nhân vật tuyệt đỉnh trong hàng ngũ Nhật
Diệu thiên thần, nếu ở thượng cổ thời đại với thực lực của Tát Kim Đặc
Sâm mà Bố La Đặc muốn diệt sát hắn căn bản không cần duỗi ra ngón tay.
Nhưng Tát Kim Đặc Sâm lại biết rõ cuộc chiến năm xưa mấy đại thần tướng dưới
trướng Đông Cực Thần Vương cơ hồ tất cả đều vẫn lạc, cho dù Bố La Đặc
còn sống thì hiện tại chỉ sợ cũng là một phế nhân mà thôi.
Nhưng
Bố La Đặc lại không chịu hiện thân, chỉ lợi dụng đại trận giấu trong Chư Thần Chiến Trường phát động công kích mãnh liệt đối với bọn họ, làm cho hắn vô cùng chật vật, loại tình huống không nhìn thấy được địch nhân
như vậy làm Tát Kim Đặc Sâm vừa phải tránh né vừa phẫn nộ vô cùng.
Sát cơ dạt dào trên chiến trường, cuộc giết chóc vẫn còn tiếp tục.
- Phốc!
- Phốc!
Giống như vải bố bị xé nứt, rất nhiều nhân ảnh không ngừng kêu gào, trên
người máu tươi bắn tung tóe, không cách nào ngăn cản sát khí xẹt qua,
không ít người lập tức nứt vỡ, biến thành chùm huyết vụ cùng xương nát.
Chỉ sau một lát hơn mười nhân ảnh trong ngũ sắc khí vụ đã vẫn lạc, chỉ còn lại bốn người cuối cùng.
- Đáng hận, nếu còn tiếp tục như vậy chỉ sợ tất cả mọi người đều phải chết ở chỗ này, ngay cả ta cũng không ngoại lệ!
Trong nội tâm Tát Kim Đặc Sâm vô cùng lo lắng, nhưng lại bất lực, mắt thấy
chỉ còn lại chính mình cùng ba gã thượng vị linh thần, hắn chỉ phải cắn
chặt răng hét to.
- Mọi người theo sát ta, theo ta phá vòng vây!
- Oanh!
Trong tiếng hét phẫn nộ vang lên, trong tay Tát Kim Đặc Sâm đột nhiên xuất
hiện một kim sắc quang cầu, kim sắc quang cầu xuất hiện ngay trong hư
không tản ra vầng sáng chói mắt, trực tiếp mở ra một thông đạo thật lớn
ngay bên trong màn ngũ sắc hào quang.
Kim sắc quang cầu này là
trước khi hắn đi tới Tư Đặc Ân đại lục đã lấy được một cấm khí, có thể ở trong thời điểm gặp phải nguy hiểm bộc phát ra lực lượng khổng lồ cứu
hắn một mạng, chỉ tiếc dùng được duy nhất một lần.
- Đi theo ta!
Thi triển ra thủ đoạn cuối cùng, Tát Kim Đặc Sâm quát lên chói ta, xông về phía trước, nhưng lời của hắn vừa rơi xuống…
- Ah…
Ba thanh âm đau đớn thê lương cơ hồ cùng lúc vang lên, ngay trong ánh mắt
mở trừng muốn xé nứt của hắn, ba gã thủ hạ thượng vị linh thần trực tiếp bị hào quang mãnh liệt nuốt chửng, biến thành hư vô.
Tát Kim Đặc Sâm bi rống một tiếng, kiên quyết quay đầu dọc theo thông đạo mà kim
sắc quang cầu mở ra, chạy khỏi trận pháp, chui vào trong một không gian
tối đen u ám cách đó không xa…
Trên Hóa Thần Đảo, Kiệt Sâm lâm vào bên trong cảm ngộ linh dược.
Ở kiếp trước sở dĩ Kiệt Sâm chỉ có thể đạt tới cảnh giới linh dược thánh
sư cửu giai là vì hắn không cách nào tu luyện linh lực, mà muốn trở
thành Dược Thần thập giai ngoại trừ có được tạo nghệ trong linh dược học mà ở phương diện linh sư cũng phải tu luyện tới linh thần thập giai mới có thể.
Ở kiếp này rốt cục Kiệt Sâm đã trở thành linh thần thập giai, rốt cục đã tới thời điểm nên hoàn thành tâm nguyện của chính mình.
Trong phòng thí nghiệm Hóa Thần Đảo, Kiệt Sâm đối mặt đại lượng tài liệu linh dược, tâm thần lâm vào trầm tư.
Lúc trước khi phối chế bán thần dược tề, Kiệt Sâm cũng đã hiểu được muốn
chính thức chế biến ra thần dược thập giai phải đem linh dược lợi dụng
đạt tới cảnh giới hoàn mỹ, đồng thời đem toàn bộ linh dược mà mình sắp
phối chế xem là hài tử của mình, phảng phất giống như mẫu thân hoài thai mười tháng, đó là một loại quá trình sáng tạo sinh mạng.
Điểm này bên trong ghi chép của Đông Cực Thần Vương Tư Đặc Ân Kiệt Sâm đã có chỗ hiểu biết.
Thần dược thập giai, mỗi một bình thần dược thậm chí đều có năng lực nghịch
thiên, nó không còn là một bình linh dược đơn giản, mà là một sinh mạng, chỉ có điều so sánh với con người hay linh thú hoặc những động vật khác mà nói, thần dược không có linh trí, chỉ có thể xem nó là thực vật, có
được sinh mạng nhưng không có được tư tưởng.
Thiên địa vạn vật, đại đạo phức tạp nhưng bổn nguyên chân chính vẫn là đại đạo quy nhất.
Bất quá đạo lý cũng là đạo lý, cho dù con đường thành thần dược thập giai
đã càng ngày càng rõ ràng trong đầu Kiệt Sâm, nhưng muốn thực sự chế
biến ra một bình thần dược thập giai, Kiệt Sâm hiểu được đó cũng không
phải là chuyện trong một sớm một chiều.
Có một số việc ngươi hiểu được cũng không có nghĩa là ngươi có thể làm được.
Trong phòng thí nghiệm Kiệt Sâm vẫn im lặng trầm tư hơn một tháng thời gian,
sau khi tổng kết toàn bộ tri thức linh dược học của mình có được, hai
con ngươi hắn đột nhiên mở ra, nổ bắn một đoàn tinh mang chói mắt, cả
người bắt đầu chuyển động.
- Hô…
Đại lượng linh dược trên
bàn thí nghiệm giờ khắc này như nhận lấy một lực lượng vô hình nào đó
dẫn dắt, chậm rãi bay lên, hào quang vô tận tán ra, đại lượng thánh dược ẩn chứa dược lực cực hạn theo sự khống chế của Kiệt Sâm nhanh chóng
dung hợp cùng một chỗ.
Từng đạo hào quang hiển hiện trong hư
không, đây là thể hiện của dược lực từ những linh dược khác nhau, phảng
phất như kinh mạch trong thân thể, lóe ra ánh sáng như tiết tấu hô hấp
thực sự.
Thần sắc Kiệt Sâm ngưng trọng, theo sự khống chế của hắn đại lượng thánh dược dung hợp cùng một chỗ, tản mát ra năng lượng tung
hoành cửu tiêu.
Các loại kỹ thuật linh dược học, được Kiệt Sâm
toàn lực thi triển vận chuyển tới cực hạn, không đợi linh dược tề thành
hình, oanh một tiếng linh dược tề mà Kiệt Sâm đang phối chế lại ầm ầm
một tiếng muốn nổ tung lên.
Hào quang vô tận vẩy ra tứ tán, mỗi
một đạo đều ẩn chứa lực lượng đại đạo, đơn giản có thể đem một thánh
linh sư đánh chết, nhưng dưới thực lực trung vị linh thần của Kiệt Sâm
những lực lượng kia đã bị hắn nhanh chóng hòa hoãn giảm xuống.
- Đã thất bại…
Nhìn qua hết thảy trước mặt, Kiệt Sâm nhíu mày, trong nội tâm thầm than.
- Vì sao con đường thành Dược Thần khó khăn như thế?
Lúc trước Kiệt Sâm hoàn toàn căn cứ theo lực lĩnh ngộ của mình phối chế, ở
trong tưởng tượng của hắn cho dù không thành công cũng không đến nỗi
hoàn toàn thất bại, nhưng kết quả lại vượt hẳn dự liệu của hắn.
- Nhất định còn có điều gì mà ta không lý giải được…
Trong nội tâm Kiệt Sâm không ngừng suy tư.
- Căn cứ theo lời nói của tổ tiên Tư Đặc Ân, linh dược thập giai là sự
hiểu rõ đối với cực hạn sinh mạng, đối với đại đạo cực hạn hoàn toàn lý
giải, cũng là đối với vạn vật thế gian, cùng đủ loại nguyên tố hoàn mỹ
cân đối, đạt tới chung cực cân đối, nhưng làm sao làm được điểm này tổ
tiên lại không nói tới, nghĩ đến sự lý giải của mỗi người đều có khác
nhau, căn bản không cách nào phục chế, ta chỉ phải không ngừng thăm dò,
thí nghiệm, có lẽ có thể tìm ra được phương pháp…
Con đường thành tựu Dược Thần vô cùng gian nan, điều này ở vô số năm qua trên Tư Đặc Ân đại lục ngoại trừ Đông Cực Thần Vương không có một người nào thành tựu
Dược Thần là có thể thấy được, không người nào từng trải qua được quá
trình này, cho nên cuối cùng mới là như thế.