Địch Áo Tư và đám Lỗ Đạo Phu đều sửng sốt, bọn họ nhận được tin tức Kiệt Sâm là người của Thác Đức gia tộc, nhưng lúc này Kiệt Sâm đại sư nói có vẻ như một tầng ý khác, đây là có chuyện gì?
Tuy rằng bọn Địch Áo Tư nghi hoặc thế nhưng cũng không phản bác lời Kiệt Sâm, nhất thời cao giọng nói:
- Vậy được rồi, chúng ta đi tham quan biệt viện của Kiệt Sâm đại sư một
chút, nhìn xem đến tột cùng biệt viện như nào mới có thể nuôi dưỡng ra
một đại sư thực lực phi phàm như vậy.
- Khụ khụ…
Địch Áo Tư đáp ứng rất nhanh, thế nhưng đám La Tư Đặc nhất thời nóng nảy trong lòng, vội vàng tiến lên ngăn cản Kiệt Sâm nói:
- Kiệt Sâm a, ngươi thân là đệ tử trực hệ của Thác Đức gia tộc chúng ta.
Làm sao có thể vắng mặt trong Đại hội Tông tộc đây, đến đây đến đây,
ngồi vào chỗ này.
Nói xong, La Tư Đặc kéo Kiệt Sâm đi vào phòng khách.
Chỉ thấy Kiệt Sâm thoát khỏi tay La Tư Đặc, đứng đó lắc đầu, nghiêm mặt nói:
- Không nên không nên, vừa rồi Khắc Lao Đức trưởng lão nói cha ta là
người ngoài. Tạp Lan trưởng lão còn nói cha ta là tội nhân của gia tộc,
không thể tham dự Đại hội Tông tộc, nếu không sẽ bị vương quốc chế nhạo. Ai, nếu hai vị trưởng lão đã nói như vậy nhất định là có đạo lý, ta
thấy tốt nhất ta và phụ thân nên đi ra ngoài thôi, nếu không sẽ khiến
cho Thác Đức gia tộc bị người ta chế nhạo mất, đến lúc đó không chừng
thành tội nhân của vương quốc.
- A, La Tư Đặc, còn có chuyện này sao?
Địch Áo Tư trầm giọng nói, ánh mắt của hắn cùng đám Lỗ Đạo Phu nhìn về phía
hai người Khắc Lao Đức và Tạp Lan, trong ánh mắt toát ra bất mãn dày
đặc.
Nhất thời La Tư Đặc cảm giác một trận đau đầu, chỉ là hiện
giờ hắn không được phép nghĩ nhiều như vậy, Kiệt Sâm đã chặn hết lời
nói. La Tư Đặc liền quay sang hét lớn đối với Khắc Lao Đức và Tạp Lan:
- Khắc Lao Đức, Tạp Lan, hai lão già hồ đồ các ngươi vừa mới phóng rắm gì thế. Cái gì mà ngoại nhân, tội nhân chứ, Lôi Nặc này rõ ràng là đệ tử
của Thác Đức gia tộc chúng ta. Tuy rằng năm đó bị gia tộc trục xuất thế
nhưng những năm gần đây gia tộc vẫn cực kỳ cảm thấy hổ thẹn, hy vọng Lôi Nặc có thể lại gia tộc, có phải các ngươi vừa mới nói sai không?
Ngay cả Đại vương tử điện hạ nói vương quốc rất hổ thẹn với Lôi Nặc mấy năm
nay, La Tư Đặc nắm quyền Thác Đức gia tộc chung quy không thể nói khác
được.
Trong nhất thời, mọi người trong đại sảnh đều hạ ánh mắt xuống hai người Khắc Lao Đức và Tạp Lan.
Khắc Lao Đức và Tạp Lan nhất thời cảm giác xấu hổ vô cùng, bọn họ thế nào
cũng không ngờ được Kiệt Sâm cư nhiên có thể có quan hệ với Đại vương tử điện hạ cùng với Lỗ Đạo Phu đại sư. Hiện giờ tình thế nghịch chuyển,
người bị bức bách không thể không cúi đầu, hai người đâm lao đành phải
theo lao, vội vàng đứng lên nói:
- Tam thúc, vừa rồi hai người chúng ta quả thật quá hồ đồ, khụ khụ, cũng không biết vừa nói cái gì.
Kiệt Sâm vội vàng lắc đầu:
- Ôi chao, Khắc Lao Đức trưởng lão, Tạp Lan trưởng lão, hai người thân là trưởng lão của gia tộc. Ở trong gia tộc có địa vị siêu quần, sao có thể nói chính mình già mà hồ đồ đây, hai người các người là trụ cột của gia tộc, nếu như hai người các ngươi hồ đồ thì sao có thể quản lý được gia
tộc? Ta thấy ta nên đi thì hơn!
La Tư Đặc có chút chết lặng,
không ngờ Kiệt Sâm không chịu tha hai người Khắc Lao Đức và Tạp Lan, thế nhưng chính mình lại không thể để hắn rời khỏi được. Rất rõ ràng, nếu
như chuyện ngày hôm nay không cho Kiệt Sâm một cái công đạo, sau này
Kiệt Sâm sẽ không cấp mặt mũi cho chính mình.
- Khắc Lao Đức, Tạp Lan, hai người các ngươi nói năng vô lý, không thể quản lý sự vụ hàng
ngày của gia tộc. Hiện tại bắt đầu tạm xóa thân phận trưởng lão của các
ngươi, trở về nghỉ ngơi cho tốt!
La Tư Đặc hét lớn.
Trên
thực tế, La Tư Đặc cũng tức giận Khắc Lao Đức từ đầu, nếu không phải lúc đầu Khắc Lao Đức ngăn cản Đại hội Tông tộc thì hiện giờ đâu có nhiều
chuyện xảy ra như vậy.
- Này…
Khắc Lao Đức và Tạp Lan thế
nào cũng không nghĩ đến chuyện đột nhiên La Tư Đặc phế truất địa vị
trưởng lão gia tộc của chính mình.
- Chuyện gì vậy!
La Tư Đặc trừng mắt nhìn hai người.
Nhìn vẻ mặt tức giận của La Tư Đặc, hai người Khắc Lao Đức và Tạp Lan nhất
thời không biết nói gì, trong lòng cũng cực kỳ hối hận. Đặc biệt là Tạp
Lan, hắn thầm nghĩ ta có làm gì đâu, chỉ nói thêm một câu cuối cùng lại
bị chung tội, hiện giờ thì tốt rồi, vị trí trưởng lão cũng không còn
nữa.
- Đến đây, Kiệt Sâm…
La Tư Đặc nhanh chóng kéo Kiệt Sâm vào trong phòng khách, Kiệt Sâm không phản kháng lại.
Rất nhanh, Kiệt Sâm đã được đưa đến chỗ ngồi thứ bên cạnh thủ tịch, ở phía
dưới là đám tộc trưởng Lôi Áo cùng các vị trưởng lão với đám Linh Dược
đại sư Y Nội Tư, còn Lôi Nặc và Kiệt Sâm ngồi cùng nhau ở trên.
Đại vương tử Địch Áo Tư và Lỗ Đạo Phu thấy Kiệt Sâm ngồi xuống cũng trở về chỗ ngồi của chính mình.
- A, đây không phải thống lĩnh Thành vệ quân Á Bá bá tước sao? Vừa rồi Á
Bá bã tước nói ta là một tiểu tử, còn hỏi ta là cái thấ gì, không có tư
cách ngồi ở chỗ này. Ai nha, thì ra Y Cách Luân đại sư cũng ngồi ở đây,
không được không được, người ta không phải bá tước vương quốc, thống
lĩnh Thành vệ quân của vương thành mà là Linh Dược đại sư tiếng tăm lừng lẫy, thân phận hiển hách, địa vị cao thượng. Ta chỉ là một tiểu hài từ
sao có thể ngồi ở phía trước, như thế thì quá bất kính rồi.
Kiệt
Sâm ngồi vào chỗ của mình xong liền nhìn xung quanh, phát hiện ra hai
người Y Cách Luân và Á Bá liền giả vờ giật mình. Vẻ mặt không dám nhận,
thành khẩn không gì sánh được.
- Khụ khụ, Kiệt Sâm đại sư khách
khí rồi, trước mặt Kiệt Sâm đại sư và Áo Bố Lý đại sư, lão hủ, ách, tại
hạ đâu dám xưng là Linh Dược đại sư a.
Y Cách Luân lúc đầu kiêu
ngạo vô cùng, nói Kiệt Sâm chỉ là một tiểu hài tử hiện giờ vội vàng đứng lên, xua tay liên tục, trong lòng quả thực muốn khóc.
Đây là chuyện tình gia tộc nhà người ta, lúc nãy chính mình xía vào làm gì, giờ thì tốt, báo ứng đến nơi rồi.
Y Cách Luân len lén nhìn về phía trước, thấy Đại vương tử điện hạ và đám
Áo Bố Lý đại sư đều thâm ý nhìn về phía mình, trong ánh mắt toát ra vẻ
không hờn không giận.
- Xong xong, xong hẳn rồi!
Y Cách Luân âm thầm kêu khổ trong lòng.
Mà khuôn mặt Á Bá càng giống như cái mông khỉ, chỉ là ngay cả phụ thân
Khắc Lao Đức của hắn cũng không làm được gì. Hắn còn dám nói gì sao, chỉ biết cúi đầu không nói, tâm trạng phẫn nộ vô cùng.
Thấy bộ dáng
của Á Bá, không ít người trong đại sảnh muốn cười nhưng lại không thể
cười nổi. Đồng thời trong lòng cũng cảm thấy may mắn vì lúc trước không
đắc tội Kiệt Sâm.
Chuyện tình náo loạn một lúc, mãi hết nửa ngày
thì Đại hội Tông tộc mới bắt đầu, La Tư Đặc ngay từ khi đại hội khai mạc liền long trọng tuyên bố tin tức Kiệt Sâm trở lại gia tộc, đáng ra phải có nghi lễ. Chỉ là vì đám người Địch Áo Tư ở đây cho nên quá trình diễn ra đại hội rút ngắn rất nhiều.