Dược Thần

Chương 1117: Chương 1117: Đại lục hạo kiếp




- Điều kiện thứ hai, cũng trong ba năm, ngoài còn sống ngươi phải tấn cấp đế linh sư bát giai, về phần là đẳng cấp bát giai gì ta mặc kệ, nhưng thực lực của ngươi phải đạt tới đế linh sư bát giai cao cấp, muốn lấy nữ nhi của Cổ Lôi Tư gia tộc, chỉ có cường giả chân chính mới có thể!

- Ta chỉ có hai điều kiện này, chỉ cần ngươi làm được, ta sẽ không tiếp tục ngăn trở chuyện giữa ngươi cùng Phỉ Lộ Đặc!

- Hô…

Tắc Mâu Nhĩ trực tiếp đứng dậy:

- Kiệt Sâm, Lạc Khố Ân, nếu như các ngươi không còn chuyện gì thì ta đi về trước, Bố Lan Thiết Đặc, ngươi ở lại cùng hai người bọn họ!

Dứt lời Tắc Mâu Nhĩ chuẩn bị rời đi.

- Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão, ta muốn gặp Phỉ Lộ Đặc một lần…

Lạc Khố Ân vội vàng lên tiếng.

Tắc Mâu Nhĩ quay đầu liếc hắn:

- Hiện tại Phỉ Lộ Đặc đang ở trong cấm địa gia tộc tu luyện, ba năm sau đạt được điều kiện thì tới đây đi, nhớ kỹ, về sau không có việc gì thì đừng đến Cổ Lôi Tư gia tộc, nói ba năm, ngươi không đạt được điều kiện ta sẽ không cho ngươi gặp nàng, chọc giận ta, đừng ép ta thay đổi chủ ý!

- Sưu…

Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão sải bước đi ra, thoáng chốc biến mất trong đại sảnh, chỉ lưu lại bốn người Kiệt Sâm còn đang sững sờ.

- Kiệt Sâm đại sư, đại trưởng lão xưa nay vẫn cá tính này…

Bố Lan Thiết Đặc mang theo vẻ mặt áy náy nhìn qua Kiệt Sâm, lập tức trong mắt hiện lên một tia vui mừng:

- Nhưng hắn là thánh linh sư cửu giai đê cấp, nhất ngôn cửu đỉnh, chỉ cần đến lúc đó Lạc Khố Ân đạt được hai điều kiện kia, đại trưởng lão tuyệt đối sẽ không nuốt lời!

Bố Lan Thiết Đặc vừa khẳng định, trong lòng của hắn cũng tràn đầy nghi hoặc.

Lúc trước vì chuyện của Lạc Khố Ân cùng Phỉ Lộ Đặc, hắn và đại trưởng lão thương lượng thật lâu, thậm chí đã xảy ra tranh chấp, đại trưởng lão không chút nhượng bộ, hôm nay gặp mặt Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân, thái độ của đại trưởng lão chuyển biến thật lớn đến như thế, lại làm cho Bố Lan Thiết Đặc cảm thấy vạn phần khó hiểu.

Đối với lời nói của Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão là vì nể mặt mũi của Kiệt Sâm, Bố Lan Thiết Đặc tuyệt đối không tin, Kiệt Sâm cho dù có là thiên tài cũng là đệ tử Linh Dược Sư Tháp, không có quan hệ gì tới Cổ Lôi Tư gia tộc, đại trưởng lão không khả năng vì mặt mũi của Kiệt Sâm lại đơn giản thay đổi chủ ý của mình.

- Có lẽ thiên phú của Lạc Khố Ân đã đả động được Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão đi?

Trong nội tâm Bố Lan Thiết Đặc âm thầm suy nghĩ.

Trong đại sảnh, Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân đưa mắt nhìn nhau.

- Không phải là ba năm thời gian sao…

Lạc Khố Ân nắm chặt hai tay:

- Hai năm qua ta đều đã sống qua được, ba năm thời gian, ta sợ cái gì, về phần tấn cấp đế linh sư bát giai…

Trong mắt Lạc Khố Ân tràn đầy vẻ tự tin.

Hiện tại hắn đã đạt tới hoàng linh sư thất giai cao cấp, đối với những người khác muốn tấn cấp có lẽ khó khăn, nhưng đối với hắn mà nói, độ khó không lớn.

So sánh với thống khổ trước kia mà nói, giờ phút này trong nội tâm Lạc Khố Ân lại tràn đầy chấp nhất cùng kiên định.

Bởi vì con đường hắc ám trước mặt mà đã dám kiên trì, giờ khắc này đã có hi vọng, hắn còn gì đáng lo sợ nữa.

Giải quyết xong chuyện của Lạc Khố Ân, tâm tình của Kiệt Sâm thật tốt.

Trên thực tế trước khi đến, Kiệt Sâm đã từng có đủ loại chuẩn bị, vô luận Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão đưa ra điều kiện gì, cho dù hao hết tài liệu trên người mình phối chế đế cấp linh dược tề bát giai cho Tắc Mâu Nhĩ, Kiệt Sâm cũng chấp nhận, nhưng không nghĩ tới căn bản không cần mình ra tay đã thuận lợi hoàn thành, làm Kiệt Sâm không nhịn được thở phào một hơi.

So sánh với sự nhẹ nhõm của Kiệt Sâm, trong lòng Lạc Khố Ân tràn đầy nỗi kích động cùng hưng phấn.

Ba năm thời gian đối với hắn không tính là gì, vừa nghĩ tới ba năm sau chính mình có thể cùng Phỉ Lộ Đặc ở chung một chỗ, đã làm toàn thân hắn tràn đầy động lực đến tu luyện.

- Kiệt Sâm đại sư, Lạc Khố Ân, hôm nay thời gian đã không còn sớm, mọi người còn chưa dùng cơm, không bằng ở lại Cổ Lôi Tư gia tộc cùng dùng cơm thế nào?

Ở bên cạnh, Bố Lan Thiết Đặc vẻ mặt tươi cười, nhiệt tình mời.

Thân là thúc thúc của Phỉ Lộ Đặc, Bố Lan Thiết Đặc cũng thật hi vọng cháu gái của mình có thể cùng người nàng thích ở chung một chỗ, dù sao Phỉ Lộ Đặc là con gái của đại ca hắn a.

Vừa nghĩ tới đại ca, trong lòng Bố Lan Thiết Đặc vô tận cảm khái.

- Nếu Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng nhiệt tình như vậy, ta cùng Lạc Khố Ân cung kính không bằng tuân mệnh, dù sao ba năm sau ngươi đã là trưởng bối của Lạc Khố Ân, đến lúc đó Lạc Khố Ân còn phải kính rượu cho ngươi đâu!

Kiệt Sâm nở nụ cười.

Bố Lan Thiết Đặc sững sờ, lập tức cũng phá lên cười thật thoải mái:

- Ha ha, đúng đúng, Lạc Khố Ân, ngươi cần phải cố gắng tu luyện, ngàn vạn lần đừng làm cho người quan tâm ngươi thất vọng, quan trọng nhất là đừng làm cho Phỉ Lộ Đặc thất vọng.

Trong sảnh, Lạc Khố Ân kiên định gật đầu.

- Nào, Kiệt Sâm đại sư, chúng ta qua đại sảnh dự tiệc thôi!

Bố Lan Thiết Đặc nhiệt tình mời, dẫn theo Kiệt Sâm bọn họ đi về hướng đại sảnh yến tiệc.



Ngay khi mấy người Kiệt Sâm đang dùng cơm bên đại sảnh, giờ phút này trên ngọn núi Thánh Địa đế quốc cách đế đô gần trăm dặm có một đạo lưu quang rơi xuống thật nhanh.

Nơi này là ngọn núi chính của Thánh Địa, quanh năm mây mù lượn lờ, linh lực khí tức nồng đậm như triều tịch không ngừng quay cuồng trên đỉnh núi, làm người vô cùng rung động.

Bên trong Thánh Địa, ngọn núi chính đại biểu cho địa vị, các thánh tử ở lại Thánh Vân Thành tại sườn núi, mà đỉnh núi chỉ có trưởng lão Thánh Địa mới có thể ở lại.

Đạo lưu quang nhanh chóng rơi xuống trên một bệ đá trên đỉnh núi, lưu quang tán đi, lập tức lộ ra một gương mặt hồng nhuận, chính là Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão khi nãy còn trò chuyện với Kiệt Sâm bên trong phủ đệ Cổ Lôi Tư gia tộc.

Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão đi tới đỉnh núi cũng không hề do dự, đi thẳng lên một dãy thang đá phía trên

Đó là một dãy thang đá thật dài, với cấp bậc thực lực thánh linh sư cửu giai của Tắc Mâu Nhĩ hoàn toàn có thể đơn giản bay lên, nhưng hắn lại tỏ vẻ vô cùng cung kính đi tới.

Sau một lát, Tắc Mâu Nhĩ đi tới bậc thang cuối cùng, xuất hiện trước mặt hắn là một cửa đá ngăm đen.

- Thái thượng trưởng lão, ngươi phân phó ta nói ra hai điều kiện với Lạc Khố Ân, ta đã hoàn thành!

Trước cửa đá, Tắc Mâu Nhĩ cung kính lên tiếng.

Hắn là đại trưởng lão Cổ Lôi Tư gia tộc, là trưởng lão Thánh Địa, thánh linh sư cửu giai đê cấp nhưng khi đối mặt với người bên trong cửa đá thật không ngờ lại vô cùng cung kính, nếu để cho người khác nhìn thấy sẽ không cách nào tin tưởng được.

- Tắc Mâu Nhĩ, ngươi làm không tệ!

Thanh âm đạm mạc chợt vang lên.

Nghe được thanh âm kia, thần sắc Tắc Mâu Nhĩ càng thêm cung kính:

- Thái thượng trưởng lão, ta đã gặp mặt Kiệt Sâm, hoàn toàn chính xác chỉ có cấp bậc hoàng linh sư thất giai cao cấp, thực lực vô cùng cường hãn, sau khi đối chiến băng chi thế giới của Tạp Tư Ốc Nhĩ mà vẫn mạnh hơn, quả thật khó thể tin được, Tạp Tư Ốc Nhĩ muốn đánh bại hắn trừ phi vận dụng cấm chiêu của gia tộc, nếu không rất khó chiến thắng!

- Ha ha…

Bên trong cửa đá, thanh âm già nua đạm mạc nở nụ cười:

- Kiệt Sâm này đích thật là dị số, gia nhập Linh Dược Sư Tháp còn chưa tới hai năm đã đánh bại Ai Đức Mễ Tư bài danh thứ 2 trong Linh Dược Bảng, hơn nữa hắn thi triển cũng không phải kiếm chi thế giới, Tạp Tư Ốc Nhĩ thua hắn không oan!

- Thì ra là thế!

Tắc Mâu Nhĩ không khỏi gật đầu, nguyên lai Kiệt Sâm ở trong Linh Dược Sư Tháp cũng là nhân vật tột đỉnh, điều này làm Tắc Mâu Nhĩ thở phào nhẹ nhõm.

Nếu Linh Dược Sư Tháp tùy tiện đi ra một đệ tử hạch tâm là có thể đánh bại Tạp Tư Ốc Nhĩ, vậy thật quá mức khoa trương.

- Tắc Mâu Nhĩ, hiện tại Phỉ Lộ Đặc như thế nào rồi?

Thanh âm đạm mạc lại vang lên.

- Thái thượng trưởng lão, hiện tại Phỉ Lộ Đặc đang ở trong gia tộc cấm địa tu luyện, ta cũng đã nói với nàng, nếu như trong thời gian ba năm nàng đạt tới đế linh sư bát giai đê cấp, sẽ mặc kệ chuyện giữa nàng cùng Lạc Khố Ân, hiện tại mỗi ngày nàng đều bế quan, tiến bộ rất nhanh, tuy nàng cất bước muộn hiện tại chỉ là hoàng linh sư thất giai đê cấp, nhưng ta tin tưởng dưới sự trợ giúp của gia tộc, muốn nàng trong ba năm tấn cấp đế linh sư bát giai tuy có độ khó thật lớn nhưng không phải là không có hi vọng!

Tắc Mâu Nhĩ cung kính nói.

- Được, Tắc Mâu Nhĩ, chuyện này ngươi xử lý không sai, được rồi, nếu như không có chuyện gì thì ngươi có thể trở về đi!

Thái thượng trưởng lão đạm mạc nói.

Tắc Mâu Nhĩ lại vội vàng nói:

- Thái thượng trưởng lão, ta rất muốn biết vì sao ngay từ đầu ngươi để cho ta ngăn cản nàng cùng Lạc Khố Ân ở chung một chỗ, hiện tại lại muốn ta cho hắn hai điều kiện kia?

Trong lòng Tắc Mâu Nhĩ vô cùng khó hiểu, lúc trước ngăn cản Lạc Khố Ân cùng Phỉ Lộ Đặc ở chung một chỗ là vị thái thượng trưởng lão này, nhưng sau khi Lạc Khố Ân được phong tước, thái thượng trưởng lão lại đột nhiên truyền âm cho hắn bảo hắn nói cho Lạc Khố Ân nghe hai điều kiện, điều này làm Tắc Mâu Nhĩ vô cùng nghi hoặc.

Bên trong cửa đá trầm mặc một lúc, một lát sau lại vang lên thanh âm đạm mạc.

- Tắc Mâu Nhĩ, hiện tại trên đại lục biểu hiện ra bề ngoài thoạt nhìn gió êm sóng lặng, kỳ thật mạch nước ngầm đã bắt đầu khởi động, tất cả các thế lực lớn đều đang rục rịch, một hồi hạo kiếp sắp hàng lâm đại lục, đại lục sẽ gặp phải tẩy bài, tuy Cổ Lôi Tư gia tộc chúng ta là đế quốc đệ nhất gia tộc, nhưng muốn ở trong trường hạo kiếp kia may mắn còn sống sót, khó, khó, khó!

Thanh âm đạm mạc liên tiếp nói ra ba chữ “khó” làm tâm linh Tắc Mâu Nhĩ chấn động, hắn tựa hồ cảm nhận được sự gian nan vô hạn ẩn chứa bên trong.

- Cổ Lôi Tư gia tộc chúng ta muốn tiếp tục sống sót trong trường hạo kiếp này, không thể lãng phí bất luận một chút lực lượng nào, không thể đi sai bất luận một bước đi nào!

- Ta cảm giác được, Kiệt Sâm sẽ là mấu chốt của trường hạo kiếp kia, chỉ có điều ta không xem được tương lai của hắn, chỉ thấy tràn đầy một mảnh sương mù, nhìn không ra bất kỳ điều gì, làm cho ta làm ra thay đổi chính là tiền đồ của Tạp Tư Ốc Nhĩ, vốn theo tính toán của ta, con đường phía trước của Tạp Tư Ốc Nhĩ là một mảnh hắc ám, cửu tử nhất sinh, cho nên ta mới khiến cho ngươi tiếp đón Phỉ Lộ Đặc quay về, bồi dưỡng nàng, nhưng vài ngày trước sau khi Kiệt Sâm xuất hiện, ta đã thấy trong con đường hắc ám tương lai của Tạp Tư Ốc Nhĩ nhìn thấy được một tia quang minh cùng sinh cơ, hơn nữa quang minh cùng sinh cơ này lại liên quan tới Kiệt Sâm.

- Cho nên ta mới làm ra quyết định như vậy!

Thái thượng trưởng lão đạm mạc lên tiếng.

- Con đường tương lai của Tạp Tư Ốc Nhĩ một mảnh hắc ám? Đại lục hạo kiếp?

Trong miệng Tắc Mâu Nhĩ thì thào, vẻ mặt đầy rung động.

Người khác không biết nhưng hắn thì biết rõ, vị thái thượng trưởng lão của gia tộc là một linh sư có thuộc tính cực kỳ đặc thù, tu luyện công pháp có khả năng thông thiên triệt địa, có thể tính toán được mệnh cách của một người, hắn nói con đường tương lai của Tạp Tư Ốc Nhĩ là một mảnh hắc ám, vậy thì đại biểu trong tương lai Tạp Tư Ốc Nhĩ nhất định sẽ bị vẫn lạc.

Tạp Tư Ốc Nhĩ là thiên tài đệ nhất của gia tộc đời này, là người thừa kế tương lai của gia tộc, điều này làm sao không làm Tắc Mâu Nhĩ cảm thấy chấn động.

- Được rồi Tắc Mâu Nhĩ, ngươi cũng không cần suy nghĩ nhiều như vậy.

Thanh âm đạm mạc của thái thượng trưởng lão lại vang lên:

- Cẩn thận bồi dưỡng Phỉ Lộ Đặc, hơn nữa cố gắng tu luyện đi, chỉ có thực lực tuyệt đối mới có thể làm gia tộc không bị hủy diệt trong trường hạo kiếp lần này, thậm chí còn có cơ hội tiến thêm một bước!

- Được rồi, ngươi lui ra đi, nhớ kỹ chuyện ta cho ngươi biết không được nói cho bất luận kẻ nào!

- Dạ!

Tắc Mâu Nhĩ cung kính gật đầu:

- Thái thượng trưởng lão, Tắc Mâu Nhĩ cáo lui!

Tắc Mâu Nhĩ lập tức đi xuống bậc thang, sau đó hóa thành một đạo lưu quang bay vút về hướng phủ đệ gia tộc tại đế đô.



- Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng, không cần tiễn nữa!

Ngay của phủ đệ Cổ Lôi Tư gia tộc, Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân cáo từ Bố Lan Thiết Đặc.

- Ha ha, Kiệt Sâm đại sư lên đường bình an!

Vẻ mặt Bố Lan Thiết Đặc tươi cười, đưa mắt nhìn qua Lạc Khố Ân:

- Lạc Khố Ân, ngươi phải chăm chỉ tu luyện, ta chờ tin tốt của ngươi đâu!

- Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng, kính xin yên tâm!

Lạc Khố Ân tràn đầy tin tưởng.

Trong ánh mắt đưa tiễn của Bố Lan Thiết Đặc, thân ảnh Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân dần dần đi xa.

- Kiệt Sâm, ngươi thật sự chỉ là hoàng linh sư thất giai cao cấp?

Nhìn thân ảnh sắp biến mất của Kiệt Sâm, ở sau lưng Bố Lan Thiết Đặc, Tạp Tư Ốc Nhĩ rốt cục không nhịn được lớn tiếng hỏi thăm.

Đến bây giờ hắn đối với cấp bậc của Kiệt Sâm vẫn còn có chút không thể tin được.

- Không sai!

Xa xa truyền tới thanh âm của Kiệt Sâm.

Thần sắc Tạp Tư Ốc Nhĩ có chút giật mình.

Nếu như nói ngay từ đầu trong lòng hắn sôi sục chiến ý của Kiệt Sâm, nhưng sau khi biết rõ cấp bậc của Kiệt Sâm, trong lòng hắn tràn đầy nỗi thất lạc.

Mặc dù hắn rất có lòng tin đối với cấm chiêu của gia tộc, nhưng điều này lại thế nào? Hắn là một đế linh sư bát giai cao cấp, Kiệt Sâm chỉ là hoàng linh sư thất giai cao cấp, tựa như lời nói của Tắc Mâu Nhĩ đại trưởng lão, cho dù hắn đánh bại Kiệt Sâm cũng chẳng có được tôn nghiêm gì đáng nói.

Hơn nữa trước đó trên bàn cơm Tạp Tư Ốc Nhĩ đã hỏi thăm bài danh của Kiệt Sâm trong Linh Dược Sư Tháp, biết được Kiệt Sâm bài danh 11 trong cuộc thi đấu Linh Dược Bảng, Tạp Tư Ốc Nhĩ hoàn toàn rung động, đệ nhất thánh tử đế quốc như hắn lại không bằng đệ tử hạch tâm bài danh 11 trong Linh Dược Tư Tháp, làm cho hắn bị đả kích thật lớn.

Hắn nào biết đâu rằng, tuy Kiệt Sâm bài danh 11, nhưng luận thực lực chân chính ngoại trừ Lam Nguyệt Cổ Sâm ra, Kiệt Sâm cũng hoàn toàn có lòng tin đánh bại được Tạp Tắc Nỗ Tư bài danh thứ 2.

- Bài danh 11, hoàng linh sư thất giai cao cấp sao?

Ngay cửa phủ đệ, trong mắt Tạp Tư Ốc Nhĩ hiện lên tia kiên định:

- Còn một năm thời gian là cuộc thí luyện thiên tài các thế lực đại lục, đến lúc đó, dù không sử dụng cấm chiêu ta cũng nhất định đánh bại ngươi!

Tạp Tư Ốc Nhĩ cắn răng, trong nội tâm tràn ngập kiên định.

Hắn đã quyết định trong một năm thời gian còn lại, bế quan, điên cuồng tu luyện!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.