Nhìn qua Long Ba Đức đang đứng run sợ bên cạnh, Kiệt Sâm mặt không biểu tình, giữ im lặng.
Cả đại sảnh cũng yên tĩnh trở lại, đám lĩnh đội và tuyển thủ đều nhìn vào
Kiệt Sâm cùng Long Ba Đức, ánh mắt tỏ vẻ khác lạ nhưng không ai nói
chuyện với Long Ba Đức.
Luận thân phận, một người là đệ nhất cao
thủ của đại thế lực Lý Duy đồng minh ở Tây Bắc, thất giai cao cấp Hoàng
Linh Sư, một người chỉ là tuyển thủ lục giai cao cấp Tôn Linh Sư ở các
nước Tây Bắc, thoạt nhìn, hai người mạnh yếu vừa xem hiểu ngay, song lúc này khi Long Ba Đức nơm nớp lo sợ đứng trước mặt Kiệt Sâm thì mọi người không hề kinh ngạc, giống như chuyện rất bình thường.
Thậm chí
còn có một số người thầm trách cứ sao Long Ba Đức lúc trước lại gây
chuyện với Kiệt Sâm, giờ thì hay rồi, thật sự là đáng đời.
- Kiệt Sâm đại sư......
Thấy Kiệt Sâm giữ im lặng, trong lòng Long Ba Đức càng thêm sợ hãi.
Kiệt Sâm nhìn sang Khắc Lôi Nhã. Long Ba Đức thấy vậy lập tức tiến mấy bước tới trước mặt Khắc Lôi Nhã.
- Khắc Lôi Nhã tiểu thư, Lý Duy đồng minh có mắt như mù, lúc ở Tây Bắc
đắc tội các hạ, hôm nay Vi Tư Đặc, Mạc Nhĩ La cùng Ban Ni Tư ba người đã đền tội, kính xin Khắc Lôi Nhã tiểu thư có thể tha thứ!
Long Ba
Đức ngữ khí vô cùng thành khẩn, là tối cường giả của một thế lực, làm
đến bước này quả thật khiến không ít người tại trường thổn thức không
thôi.
- Kiệt Sâm thiếu gia.
Khắc Lôi Nhã nhìn qua Long Ba Đức, bối rối nấp sau lưng Kiệt Sâm như một con nai con, cặp mắt trong vắt
nhìn qua. Nếu bảo nàng giết địch có lẽ còn dám nhưng đối mặt với tình
cảnh như vậy lại tay chân luống cuống.
- Hắn thỉnh cầu sự tha thứ của ngươi, xem ngươi có nguyện ý tha thứ cho hắn hay không.
Kiệt Sâm nói với Khắc Lôi Nhã.
- Cái này.
Khắc Lôi Nhã nhìn Long Ba Đức đang sợ hãi, rụt rè nói:
- Nhìn ngươi đáng thương như vậy, vậy thì tha cho ngươi. Về sau phải nhớ
kỹ không thể khi dễ người nhỏ yếu, lúc ta bị người đoạt điểm tích lũy
cũng không muốn sát nhân ......
Nghe được câu “Nhìn ngươi đáng thương như vậy”, không ít người muốn phì cười nhưng trong không khí quỷ dị lại cười không nổi.
- Khắc Lôi Nhã đã tha thứ ngươi rồi, ta cũng không còn gì để nói, bất quá về sau nếu Lý Duy đồng minh làm ra chuyện gì không đúng vậy cũng đừng
trách ta tâm ngoan thủ lạt.
Kiệt Sâm lạnh nhạt.
Lúc trong thí
luyện sinh tồn ở Tây Bắc, đám Vi Tư Đặc muốn đánh chết Khắc Lôi Nhã,
cướp lấy điểm tích lũy của nàng nên mới dẫn đến bùng nổ xung đột.
Về sau Kiệt Sâm đánh chết vài tên thiên tài của Lý Duy đồng minh, Khắc Lôi Nhã cũng không xảy ra chuyện gì. Long Ba Đức đã chân thành nhận sai như thế, Khắc Lôi Nhã cũng tha thứ đối phương, Kiệt Sâm coi như bỏ qua.
Long Ba Đức cũng nên may mắn Khắc Lôi Nhã không sao, nếu nàng có chuyện gì
thì hắn dù muôn lần chết, Kiệt Sâm cũng không có khả năng bỏ qua cho Lý
Duy đồng minh.
Đa tạ Khắc Lôi Nhã tiểu thư, tạ Kiệt Sâm đại sư!
Long Ba Đức khẽ gật đầu. Mọi người tuy không thể chịu được biểu hiện này nhưng trong lòng hắn lại cực kỳ nhẹ nhõm.
Nhân lúc Kiệt Sâm còn chưa hoàn toàn trưởng thành, Lý Duy đồng minh ngoan
ngoãn nhận lầm, giải quyết ổn thỏa chuyện này. Đợi đến lúc Kiệt Sâm
trưởng thành, giết đến tận Lý Duy đồng minh thì ngay cả muốn hối hận
cũng không kịp.
Vào lúc Long Ba Đức nhận lầm, Địch Uy Nhĩ của Bách Việt vương quốc do dự một hồi nhưng cũng không nói gì.
Với thân phận bát giai cấp thấp Đế Linh Sư, tuy Long Ba Đức chỉ kém một cấp nhưng tính chất nhưng lại tuyệt đối bất đồng. Cũng bởi vì Long Ba Đức
xúi giục, nên A Đức Kim Tư của Bách Việt vương quốc mới đắc tội Kiệt Sâm cùng Khắc Lôi Nhã nhưng hắn lại không thể buông bỏ mặt mũi như Long Ba
Đức.
Long Ba Đức nhận lầm cũng chỉ là chuyện nhỏ xen vào, qua một lúc, trong đại sảnh lại khôi phục ồn ào.
Ngày hôm nay, các tuyển thủ của các thế lực đều náo nhiệt nhưng có một cái tên dù thế lực nào nhắc đến cũng trầm trồ.
Kiệt Sâm với thực lực lục giai cao cấp Tôn Linh Sư xuất thế ngang trời ở vòng đầu đã chấn động toàn bộ đại lục.
Trong một căn phòng của trung tâm hành chính Song Tháp, vẫn là đám lão giả kia ngồi chung quanh bàn tròn.
- Đế Mỗ đại nhân, Kiệt Sâm dùng thực lực lục giai cao cấp Tôn Linh Sư
tiến nhập tầng thứ sáu, buổi tối hôm nay, hay là chúng ta sớm mời đến,
không chờ đến lúc Linh Dược Sư Tháp cho người chiêu dụ,......
Tạp Lạc Nhĩ đứng lên đề nghị.
Biểu hiện hôm nay của Kiệt Sâm đều khiến cho người của Linh Sư Tháp chán động, mọi người lúc này nhìn hắn bằng con mắt khác.
Khỏi cần phải nói, chỉ từ thiên phú chiến đấu và kỹ năng vận dụng linh lực
cơ sở, Kiệt Sâm không thể nghi ngờ là thiên tài nổi bật trong lần thi
đấu đối kháng lần này, là yêu ngiệt mấy trăm năm khó gặp trong lịch sử
đấu đối kháng của Song Tháp.
- Không cần!
Trưởng lão Đế Mỗ lắc đầu:
- Thiên phú Kiệt Sâm mặc dù cao, nhưng lại là Linh Sư nhiều hệ, hơn nữa
cấp bậc Linh Sư cũng không quá nổi bật, hãy chờ xem thêm biểu hiện của
hắn trên lôi đài.
Đế Mỗ nói tiếp:
- Nếu như Kiệt Sâm trên lôi
đài có thể tiến vào vòng 16 cũng không muộn. Nếu như tiến vào vòng 10
thì tuy hắn là Linh Sư nhiều hệ, sau này khó phát triển nhưng sau này
cũng có thể cho hắn một danh nghạch đệ tử nội môn.
Nghe Đế Mỗ nói vậy, Tạp Lạc Nhĩ còn muốn nói thêm điều gì nhưng cuối cùng lại ngồi xuống.
Đế Mỗ cũng không biết là, vào lúc hắn quyết định nếu Kiệt Sâm vào Top 10
sẽ cho một danh nghạch đệ tử nội môn thì Khắc Phu Lâm đại sư của Linh
Dược Sư Tháp ngay từ khi Kiệt Sâm chưa biểu hiện ra thiên phú kinh người đã đồng ý Kiệt Sâm làm đệ tử cao cấp của Linh Dược Sư Tháp.
Cấp
bậc đệ tử của Linh Sư Tháp cùng Linh Dược Sư Tháp đều đồng dạng, cấp
thấp nhất là đệ tử ngoại vi, sau đó là đệ tử nội môn, kế tiếp là đệ tử
cao cấp, cuối cùng mới được là đệ tử hạch tâm.
Một bên là đệ tử
cao cấp, một bên là đệ tử nội môn, lại sau khi Kiệt Sâm biểu hiện ra
thiên phú kinh người mới chuẩn bị, còn không bằng vị trí Linh Dược Sư
Tháp ngay từ đầu đồng ý cho hắn!