Dược Thần

Chương 1828: Chương 1828: Đến Lôi Đình Đảo




- Đây là lực lượng của Nhật Diệu thiên thần sao?

Hai tay Kiệt Sâm siết chặt, một loại cảm giác cường đại gấp vô số lần trước khi tấn cấp truyền khắp toàn thân của hắn, trong hư không từng đạo không gian pháp tắc rõ ràng hiện ra, trong suốt phảng phất như khối thủy tinh.

Lúc trước tuy Kiệt Sâm đã hoàn toàn khống chế Chư Thần kiếm trận, ở phương diện không gian cũng có tạo nghệ sâu đậm, nhưng bởi vì hắn chỉ mới đạt tới cảnh giới Nguyệt Huy thiên thần, làm cho hắn có cảm giác hiểu được nhưng không biết được nguyên do, thật giống như đề mục một đạo toán học, hắn biết rõ làm sao giải đề, dùng công thức gì, nhưng đối với nguyên lý trụ cột công thức hắn cũng không hiểu rõ tinh tường, chỉ biết vận dụng.

Nhưng hôm nay sau khi tấn cấp Nhật Diệu thiên thần, hết thảy không gian pháp tắc ở trước mặt của hắn thậm chí đều vô cùng rõ ràng sáng tỏ, đơn giản, nối thẳng bổn nguyên.

- Xoạt!

Bàn tay Kiệt Sâm nhẹ nhàng vung lên, trong hư không đột nhiên xuất hiện một khu vực không gian hư vô, từng đạo không gian pháp tắc hư ảo không ngừng vặn vẹo trong tay hắn, lưu chuyển, thật giống như hết thảy thiên địa đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.

- Đó là…

Nhìn thấy một màn này năm người Xích Ký đều trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn bị dọa sợ, phải biết rằng cho dù bọn họ đã đạt tới Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cũng không cách nào nhẹ nhõm đem không gian pháp tắc đùa giỡn trong lòng bàn tay dễ dàng như thế, nhưng Kiệt Sâm chỉ vừa tấn cấp Nhật Diệu thiên thần liền làm được, khiến năm người bọn họ thật không biết nên nói gì mới phải.

Cũng may Xích Ký bọn họ đều hiểu rõ ràng, không phải chính mình không được mà do chủ nhân quá mức mạnh mẽ, sau nỗi khiếp sợ họ vẫn có thể tiếp nhận, nếu là cường giả Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong khác thấy một màn này chỉ sợ cả đám đều xấu hổ muốn đi tự sát cho xong.

- Hô…

Xa xa, Kiệt Sâm xoay người, nhẹ nhàng bước ra một bước, như hư không chuyển đổi, mọi người căn bản cũng không chứng kiến dấu vết phi hành của Kiệt Sâm, sau một khắc hắn đã xuất hiện tại đầu thuyền.

- Xuất phát!

Thanh âm Kiệt Sâm bình thản vang lên, lại giống như mệnh lệnh của Thần Vương, tâm tình mọi người không tự chủ được liền an định lại, liền mở thuyền.

- Hoa lạp…

Sóng biển cuồn cuộn, đội thuyền Mục Á thương hội theo gió vượt sóng đi về phía trước, tiếp tục lữ trình.

Thời gian lưu chuyển, qua đi thật nhanh, trong chớp mắt đã qua thêm hai năm.

Kiệt Sâm đứng tại đầu thuyền, cảm thụ gió biển thổi qua gương mặt, trong đoạn lữ trình trên Lôi Đình Hải, hắn thích nhất chính là loại cảm giác này.

- Đại nhân.

Xích Ký từ trong khoang thuyền đi ra, mang theo dáng tươi cười trên mặt:

- Đại nhân, vừa rồi Thác Mã Tư mới nói với chúng ta, không qua hai ngày chúng ta sẽ tới Lôi Đình Đảo.

- Đã tới rồi sao?

Kiệt Sâm khẽ giật mình, trên mặt cũng lộ ra tia mừng rỡ:

- Hai mươi lăm năm hành trình, rốt cục đã xong ah.

Lôi Đình Hải rộng lớn khôn cùng, vô số hải đảo, suốt hai mươi lăm năm qua Kiệt Sâm bọn họ cũng đi ngang một ít hòn đảo nhưng chỉ dừng lại một chút, bổ sung chút ít gì đó, hôm nay hai mươi lăm năm qua đi, rốt cục đã đi tới Lôi Đình Đảo.

Trên thực tế đây là bởi vì sau khi sáu người Kiệt Sâm triển lộ ra thực lực nên Thác Mã Tư mới dám thay đổi lộ tuyến đi thẳng, nói cách khác, từ bến cảng Man Hoang Cổ Địa xuất phát đến Lôi Đình Đảo bình thường phải cần tới ba mươi năm thời gian.

- Đã đến Lôi Đình Đảo chúng ta dạo chơi một chút, nghỉ ngơi một tháng lại xuất phát đi.

Kiệt Sâm cười nói với Xích Ký.

Quanh năm bôn ba trên biển thật sự vô cùng buồn tẻ lẫn nhàm chán, nếu đã đến trên đảo mà trực tiếp xuất phát đi Thương Khung đại lục, mặc dù mọi người đều có thể thừa nhận nhưng không khỏi vô cùng vô vị rồi.

Hơn nữa trong đoạn thời gian bôn ba trên biển, hắn đã từng nghe Thác Mã Tư bọn họ kể qua tình hình chung trên Lôi Đình Đảo, đối với phồn hoa trên đảo cũng thật hướng tới.

Lôi Đình Đảo là hòn đảo phồn hoa nhất phía bắc Lôi Đình Hải, phạm vi toàn đảo chừng hơn mười vạn dặm, là trung tâm thương nghiệp nối tiếp giữa Thương Khung đại lục cùng Linh Hoang đại lục, trong đó có được các cường giả đến từ các địa vực, nhân khẩu lưu động rất nhiều, mỗi ngày đều có đại lượng thương nhân cùng cường giả tụ tập tại nơi này, mức độ phồn hoa so với một ít địa vực phủ chủ trên lục địa cũng không thua kém bao nhiêu.

Đây là một chuyện làm người thật sự giật mình, một hòn đảo ngay cả ngồi thuyền đi tới cũng phải hao phí suốt mấy chục năm, mức độ phồn hoa mà ngay cả một ít thành trì chủ phủ khu lục địa cũng có thể so sánh được, điều này không thể không nói đúng là một kỳ tích.

- Đại nhân, chờ đến Lôi Đình Đảo, ngươi nên để cho Long Tháp Tư ta chơi đùa vui vẻ một chút thôi, ta đã sớm nghe nói về Lôi Đình Đảo rồi, nhưng chưa từng được chứng kiến, lần này rốt cục đã có cơ hội.

Bốn người Long Tháp Tư cũng từ trong khoang thuyền đi ra, hưng phấn nói.

- Đại nhân, ngài ngàn vạn lần đừng cho Long Tháp Tư đi ra ngoài, chúng ta chơi không có việc gì, nếu thả hắn đi ra, còn không gây tai họa?

Ba Xá Mỗ nhếch miệng nói.

- Cuồng Đao, ngươi nói loạn cái gì?

Long Tháp Tư trừng to đôi mắt.

- Kỳ thật nha, ta cũng cảm thấy lời của Ba Xá Mỗ nói không sai.

Vẫn luôn lạnh như băng, khóe môi Minh Đế khó được nở nụ cười.

- Được rồi, không cần tranh cãi, đã đến Lôi Đình Đảo các ngươi ra ngoài cũng không có việc gì, nhưng nên thu liễm một chút, ngàn vạn lần không thể gây chuyện.

Kiệt Sâm cười nhẹ nói.

Trong mấy lần trao đổi cùng nhóm người Thác Mã Tư, Kiệt Sâm bọn họ cũng hiểu được Lôi Đình Đảo đáng sợ, Lôi Đình Đảo không giống như những hòn đảo khổng lồ khác, có được thần tướng dưới trướng Lôi Vẫn Thần Vương tọa trấn, nhưng mức độ đáng sợ của nó cũng không kém hơn những hòn đảo khổng lồ kia.

Trên Lôi Đình Đảo có được thật nhiều trung tâm thương nghiệp, cung cấp cho thật nhiều thương nhân trao đổi, mà bên trong có quân đội vô cùng cường đại, duy trì một ít trật tự trên Lôi Đình Đảo, quân đội này cũng giống như quân đội của phủ chủ lục địa, yếu nhất đều là Nguyệt Huy thiên thần cường giả, vô số năm qua Lôi Đình Đảo vẫn phồn vinh vô cùng.

Mà trên Lôi Đình Đảo trật tự nghiêm khắc, một ít địa phương bị nghiêm cấm động thủ cũng không ai có thể cãi lời, mà ngay cả toàn bộ phủ binh đại phủ chủ trong Lôi Đình Hải cũng phải ngoan ngoãn tuân thủ trật tự tại đây, khiến người ta kỳ quái chính là Lôi Đình Đảo tựa hồ không nghe ai nói thuộc về thế lực của người nào.

Cho dù không có ai biết vì sao Lôi Đình Đảo phải cường thế như vậy, mà lại không người nào dám gây chuyện, nhưng người sáng suốt đều hiểu tinh tường, sau lưng Lôi Đình Đảo nhất định có một cỗ lực lượng kinh người mới có thể áp chế được những thế lực ngấp nghé nó.

- Đại nhân ngươi yên tâm đi, chúng ta cũng không phải người lỗ mãng.

Long Tháp Tư vui vẻ hớn hở nói:

- Nghe nói trên đảo thứ đồ vật gì cần có đều có, còn có thật nhiều thiên tài, Long Tháp Tư ta thật muốn kiến thức một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.