- Ta là ai? Hừ, ngươi không đủ tư cách để biết. Tên khốn này dám can đẩm đả thương nhi tử của ta, ta muốn hắn phải chết! Ngươi nếu dám ngăn cản
thì cả mạng của ngươi ta cũng thu!
Lôi Nặc lạnh lùng nhìn Y Tư
Mạn nói, trong ánh mắt còn mang theo vẻ khinh miệt rõ ràng, giống như Y
Tư Mạn ở trong mắt hắn không khác gì một con kiến vậy!
- Khẩu khí cũng thật lớn a!
Y Tư Mạn cũng cười lạnh nói:
- Ngươi biết hắn là ai sao? Chính là trưởng tử của tộc trưởng Ba Tư Tháp
Đức của gia tộc Lạp Đế Căn đó. Hắn nếu có mệnh hệ gì thì ngươi sẽ phải
đối mặt với lửa giận của cả gia tộc gia tộc Lạp Đế Căn chúng ta, lúc đó
trong cả vương quốc Áo Lan Đa này cũng không ai có thể bảo vệ được
ngươi!
- Ha ha ha ...
Tiếng cười phóng khoáng của Lôi Nặc
đột nhiên vang vọng trong nha môn, hai tròng mắt như điện quang lạnh
lùng của hắn như phát hào quang chói mắt khiến cả đám binh sĩ giật nảy
mình, bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh.
- Ta cần gì quản hắn là ai? Đã dám có can đảm tổn thương nhi tử của ta thì cho dù hắn có là thiên vương lão tử ta cũng giết!
Trong tiếng cười lạnh lùng của mình, Lôi Nặc đồng thời giơ tay phải lên vỗ xuống đầu Khắc Nhĩ Phỉ Đức.
- Muốn chết!
Y Tư Mạn rống lên một tiếng rút trường kiếm bên hông ra, một đạo hào
quang âm u loé lên trong hành lang, mũi kiếm chấn động phát ra tiếng
ngân quanh quẩn thật lâu trong không khí, kiếm khí sắc bén toả ra khắp
nơi tỏ rõ thanh kiếm này của Y Tư Mạn không phải là phàm vật.
Trong tiếng rống giân, Y Tư Mạn đề thân lên như một đạo thiểm điện công kích
về phía Lôi Nặc. Trường kiếm giữa không trung liên tục huy vũ chém
xuống. Mấy đạo kiếm khí cự đại như những con cự mãng khổng lồ xé rách hư không trước mặt phủ xuống thân hình Lôi Nặc.
Cùng lúc đó, đám binh sĩ của nha môn đi theo Y Tư Mạn cũng nhất tề rút vũ khí ra xông lên.
Lúc xông lên, đám binh sĩ có một nhóm thì trực chỉ tấn công về phía Lôi
Nặc, còn một nhóm thì hướng chỗ hai người Khắc Nhĩ Phỉ Đức và Khắc Lạc Y chạy tới.
Trong lòng đám binh sĩ ngày nghĩ, sở trưởng Y Tư Mạn
thân là Ngũ giai hậu kỳ Tông Linh Sư thì nhất định có thể đem tên trung
niên nhân kia đánh chết nên bọn chúng không chút nào lo lắng. Nếu bản
thân còn hùa vào công kích cũng chẳng có bao nhiêu tác dụng, không bằng
thừa lúc này đi cứu hai người thiếu gia Khắc Nhĩ Phỉ Đức và Khắc Lạc Y
đội trưởng còn có thể lưu lại ấn tượng tốt cho hai người. Nếu may mắn có thể trèo lên cái cây gia tộc Lạp Đế Căn to lớn này còn sợ về sau không
có thứ ngon để ăn sao?
Trong lòng mọi người đều có tâm tư, sợ
người khác giành mất phần nên toàn bộ đều nhất loạt cố gắng xông nhanh
tới trước. Nhưng mà người tới nhanh nhất lại là một tên quan viên trong
nha môn có quân hàm đại đội trưởng. Bởi vì phần lớn đám binh sĩ ở đây
đều là Tam giai hậu kỳ Linh Sư cùng với Tứ giai sơ kỳ Thiên Linh Sư nên
trong lúc nhất thời cả nha môn phủ đều ngập tràn kiếm khí, linh lực bắn
ra bốn phía, khí thế vô cùng ác liệt, sát khí lẫm thiên.
- Hừ!
Lạnh lùng liếc mắt nhìn đám người Y Tư Mạn, Lôi Nặc khẽ cười lạnh một cái.
Cũng không thấy hắn có động tác gì, đột nhiên một cổ linh lực vô cùng
khổng lồ từ trong cơ thể hắn bạo phát ra như thuỷ triều lan về tứ phía.
- Oanh!
Dưới sự trùng kích linh lực của Lôi Nặc, mấy đạo kiếm quang của Y Tư Mạn lập tức bị ầm ầm nổ tung giữa không trung tạo ra vô số tia linh lực tan vỡ
bắn ra xung quanh làm sụp đổ mấy bức tường xung quanh và đục thủng không ít hố lớn hố nhỏ trên mặt đất. Trong lúc nhất thời, rất nhiều đá vụn
bay tứ tung trong hành lang đập lên người các binh sĩ xung quanh ...
Lôi Nặc ngẩng đầu lên, hướng Y Tư Mạn đang ở giữa không trung nhẹ vung tay một cái.
Một tiếng "Phanh!" truyền đến, Y Tư Mạn đang ở giữa không trung cảm giác
như bị một con quái vật khổng lồ húc vào người khiến cả thân hình hắn
bay ngược ra sau, miệng phún máu, nện mạnh lên mặt đất xa phía sau rên
hừ hừ.
Mà đám binh sĩ xông tới Lôi Nặc trước nhất cũng bị linh
lực trùng kích của Lôi Nặc làm cho ngã rạp về phía sau, trường kiếm
trong tay cũng không nắm vững được, há miệng tru lên đau đớn.
- Cái này ... cái này ...
Đám binh sĩ ở phía sau thấy cảnh này thì không khỏi giật mình dừng chân
lại, tất cả đèu dùng ánh mắt vô cùng sợ hãi nhìn thân ảnh của Lôi Nặc ở
giữa hành lang, không một ai dám tiến thêm một bước nào nữa.
- Làm sao có thể chứ?
Y Tư Mạn gian nan chống người lên, hai mắt hắn mang theo vẻ khó có thể tin được nhìn về phía Lôi Nặc.
- Hắn đến tột cùng là ai? Một Ngũ giai hậu kỳ Tông Linh Sư như mình ở
trong tình huống ra tay trước cũng không đỡ nổi một chiêu của hắn, điều
này sao có thể? Không lẽ mình đang nằm mơ?
Y Tư Mạn bất giác đưa
tay sờ sờ mặt mình, cảm thụ được sự đau đớn trước ngực cùng với những
vệt máu tươi trên khoé miệng thì trong lòng càng khó có thể tiếp nhận
được sự thật này.
Khắc Nhĩ Phỉ Đức và Khắc Lạc Y vốn thấy cứu binh chạy tới cứu viện thì vô cùng mừng rỡ nhưng lúc này lại triệt để há hốc mồm ...
Sự việc phát sinh vừa rồi, ngoại trừ hai người Kiệt Sâm và Vi Ân ra thì
tất cả mọi người ở đây đều có cảm giác như đang nằm mơ vậy!
Y Tư
Mạn là ai? Là sở trưởng của nha môn trong Vương thành, đồng thời cũng là một Ngũ giai hậu kỳ Tông Linh Sư. Một nhân vật như vậy đặt trong bất kỳ toà thành nào khác của vương quốc Áo Lan Đa đều là cao thủ đệ nhất a,
mặc dù ở nơi có nhiều cao thủ như Vương thành này hắn cũng tuyệt đối
được xếp vào hàng nhân vật có số má!
Nhưng một nhân vật cường đại như vậy không ngờ lúc này lại bị trung niên nhân kia tuỳ ý vung tay một cái đã bị trọng thương, miệng phun máu không ngừng.
- Trời ơi! Đây là cái dạng thực lực gì vậy?
Tất cả đám binh sĩ đều vô cùng sợ hãi thầm nghĩ.
Sự cường đại của sở trưởng Y Tư Mạn, thân là thủ hạ trong nha môn nên bọn
họ biết rất rõ, bởi vậy khi vừa rồi Y Tư Mạn phẫn nộ ra tay trong nội
tâm bọn họ đều nhất loạt cho rằng sự tình lần này sẽ vô cùng dễ dàng
giải quyết, nhưng kết quả ... lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của họn
họ.
- Y Tư Mạn đại nhân là Tông Linh Sư hậu kỳ đỉnh phong, nghe
nói việc tấn chức lên Lục giai Tôn Linh Sư đã vô cùng nắm chắc, đối
phương có thể một chiêu đánh trọng thương Y Tư Mạn đại nhân thì thực lực ít nhất xung là một Tôn Linh Sư trung kỳ a!
Tất cả đám binh sĩ lúc này đều đứng ngây ra, hai mắt trừng lớn, nhao nhao lui lại phía sau.
Vì tiền đồ mà tiến lên giứp đỡ Khắc Nhĩ Phỉ Đức thiếu gia và Y Tư Mạn là
tốt nhưng trong điều kiện phải toàn mạng mới được, nếu không thì có tiền đồ để làm cái gì?
Đám binh sĩ ở trong nha môn này đều là dạng
càng già càng lão luyện, trong lòng tất cả đều minh bạch, việc thần tiên đánh nhau kiểu này thì những phàm phu tục tử như bọn hắn tốt nhất là cứ tránh xa ra, nếu ngu ngốc xáp lại gần thì đúng là không biết chữ chết
viết như thế nào mà!