Dược Thần

Chương 845: Chương 845: Hiêu trương phách đạo




Nghĩ tới đây, trong nội tâm Lôi Địch Tư không nhịn được nôn nóng muốn xem bộ dáng Kiệt Sâm quỳ xuống đất cầu xin hắn tha thứ.

- Mẹ nó, một thành viên mới mà thôi, dám thắng điểm tích lũy của ta, quả thật là không muốn sống!

Lôi Địch Tư làm xong tập luyện buổi sáng, trong miệng vừa hung dữ mắng, nhưng đúng ngay lúc này…

- Mạt Nhĩ Đặc La, lăn ra đây nhận lấy cái chết!

Một thanh âm như sấm sét mạnh mẽ vang lên ngoài cửa phủ đệ, thanh âm nổ vang không ngừng chấn động bên tai tất cả mọi người.

- Có ai không, có chuyện gì?

Trong nội tâm Lôi Địch Tư nhảy dựng, miệng quát lớn chói tai.

Lời của hắn vừa rơi xuống, bên ngoài đột nhiên có một thanh niên chạy vào, mang theo vẻ mặt sợ hãi nói:

- Lôi Địch Tư đại ca, có người tới tìm phiền toái rồi…

- Ai?

Lôi Địch Tư khẩn trương hỏi, đây là phủ đệ của đại ca hắn Mạt Nhĩ Đặc La, ở trong tưởng tượng của hắn dám tới đây lớn tiếng gầm rú như thế, dù sao cũng chỉ có đệ tử hạch tâm ngang hàng với đại ca của hắn mới dám làm như thế, hôm nay không có đại ca ở nhà, trong lòng Lôi Địch Tư chỉ tồn tại ý nghĩ mau nhanh chạy trốn bằng cửa sau.

- Là Kiệt Sâm, là đám thành viên mới kia!

Thanh niên nọ vội vàng lên tiếng đáp.

- Kiệt Sâm? Là đám thành viên mới kia?

Lôi Địch Tư sững sờ, lập tức bừng tỉnh, biết rõ đối phương là ai hắn chỉ hận không thể đá cho thanh niên kia một cước.

- Mẹ nó, nguyên lai là đám người kia, tiểu tử ngươi khẩn trương cái gì, làm hại lão tử hoảng sợ…

Lôi Địch Tư mắng to:

- Một đám thành viên mới, lại dám đến đây kêu gào, quả thật là chán sống, lập tức gọi tất cả mọi người tới đây, chúng ta có mấy hoàng linh sư thất giai cao cấp, ta cũng không tin một linh dược sư nho nhỏ có thể đối phó được nhiều người như vậy…

Trong miệng Lôi Địch Tư hung dữ mắng, toàn bộ người trong phủ đều chạy tới đi thẳng ra ngoài.

Tuy hắn nén nhịn không đi tìm Kiệt Sâm phiền toái, chỉ là vì muốn đợi đại ca trở về dễ giải quyết hơn mà thôi cũng không phải sợ hãi Kiệt Sâm, hôm nay nghe được đối phương dám tìm tới cửa, hắn đã không còn nhịn được nữa.

Ngoài cửa phủ hiện tại đang ồn ào vô cùng.

Ban đầu chỉ có nhóm người của Kiệt Sâm, cùng vài đệ tử đi theo phía sau muốn xem náo nhiệt, giờ phút này lại rậm rạp vây quanh một đám người, thậm chí trên bầu trời cũng có vô số đệ tử đang phiêu phù bên trên quan sát động tĩnh nơi này.

Mà tận xa xa vẫn có không ít người đang chạy đến, bồi hồi trên không trung, thật sự do Kiệt Sâm gây ra động tĩnh quá lớn, trực tiếp ở trong Linh Dược Thành kêu gào đòi đệ tử hạch tâm như Mạt Nhĩ Đặc La đi ra nhận lấy cái chết, phải là người có lá gan lớn bao nhiêu mới có thể làm ra được chuyện như vậy.

- Ai là Kiệt Sâm đây? Mụ nội nó, lá gan không khỏi quá lớn đi?

- Dám can đảm kêu gào Mạt Nhĩ Đặc La lăn ra nhận lấy cái chết, Mạt Nhĩ Đặc La là đế linh sư đê cấp, đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp a…

- Tuổi trẻ khinh cuồng, tuổi trẻ khinh cuồng, Kiệt Sâm kia lần này xui xẻo…

- Hừ, hại ta từ đầu còn tưởng tiểu tử kia là người thế nào, không nghĩ tới là người lỗ mãng như vậy, lần này Kiệt Sâm kia xem như chết chắc rồi!

- Nghe nói ngày hôm qua Kiệt Sâm đánh bại đám người Bá Nhĩ Ni, đám thành viên mới kia không phải cho rằng mình đánh bại được hoàng linh sư cao cấp thì đã thật giỏi lắm đi?

- Thú vị, thú vị, Linh Dược Sư Tháp đã thật lâu chưa thấy được náo nhiệt như vậy rồi!

Trên đường phố, trên bầu trời mọi người đều đang nghị luận, ánh mắt nhìn Kiệt Sâm tràn đầy vẻ nhìn kẻ ngu ngốc.

Nhưng ở cửa phủ đệ, Kiệt Sâm vẫn làm như không hề nghe thấy, ánh mắt lạnh như băng nhìn vào trong cửa phủ.

Thân thể của hắn ngạo nhiên, giống như một tảng đá lớn sừng sững nguyên nơi đó, ở sau lưng hắn nhóm người Lai Ngang Nạp Đa đôi mắt lòe lòe tinh mang, chiến ý đằng đằng.

- Là tên gia hỏa nào, dám ở chỗ này hô to gọi nhỏ…

Ngay khi Kiệt Sâm bọn họ chờ có chút không còn kiên nhẫn, một thanh âm gầm to từ trong phủ đệ truyền ra, ngay lập tức từ bên trong phủ phần phật tuôn ra một đám người.

Đầu lĩnh của nhóm người này chính là Lôi Địch Tư, mà ở phía sau hắn có ba trung niên nhân dáng người hùng hổ, từ khí thế trên người bọn hắn nhìn lại, là hoàng linh sư cao cấp thất giai, mà sau lưng ba người kia có hơn mười hoàng linh sư trung cấp lẫn đê cấp.

Sau lưng đám người này thậm chí có cả đám người Bá Nhĩ Ni bị đánh bại hôm qua, chỉ là đám người kia núp ở mặt sau cùng, dùng ánh mắt sợ hãi nhìn qua Kiệt Sâm, hơn nữa linh lực ba động trên người bọn hắn cũng không kịch liệt, ngược lại có loại khí tức suy bại, hiển nhiên thương thế trên người còn chưa trị hết.

- Lôi Địch Tư, vì sao chỉ có một mình ngươi? Đại ca ngươi đâu? Sư phụ ta đã trở về rồi, gọi hắn đi ra cho ta…

Vừa nhìn thấy Lôi Địch Tư, Dong Thánh liền bước tới lạnh lùng lên tiếng.

Nhìn thấy ba người Lai Ngang Nạp Đa, Dong Thánh cùng Tác Phỉ Á đứng sau lưng Kiệt Sâm, đám người Lôi Địch Tư không khỏi sững sờ. Theo trong miệng Mạt Nhĩ Đặc La đã nói, ba người Lai Ngang Nạp Đa bị thương cực kỳ nghiêm trọng, căn bản không khả năng trị lành trong vòng vài ngày, nhưng tia kinh ngạc kia lập tức bị hắn thu liễm trong lòng, trên miệng hiện ra dáng tươi cười trào phúng.

- Nguyên lai là đám gia hỏa các ngươi!

Lôi Địch Tư giễu cợt lên tiếng:

- Như thế nào? Vài ngày trước bị giáo huấn còn chưa đủ, nếu không có nhân viên công tác của Linh Dược Sư Tháp ngăn cản đại ca ta, lần trước ngươi đã bị đánh chết rồi, lần này chẳng lẽ còn muốn nếm thử tư vị kia nữa?

- Còn ngươi…

Lôi Địch Tư đưa mắt nhìn qua Lai Ngang Nạp Đa:

- Lúc trước bị đại ca ta cho quỳ còn chưa đủ sao, lại vẫn dám tới, lần này tuyệt không đơn giản cho ngươi đi trở về…

Lôi Địch Tư cười lạnh không thôi.

- Một đám thành viên mới, vậy mà dám tự mình tìm tới cửa chịu chết, thật sự là lật trời…

- Hắc hắc, mười mấy người, đẳng cấp cao nhất cũng chỉ là thất giai trung cấp, thật nghĩ thành viên cũ trong Linh Dược Sư Tháp là kẻ ăn chay hay sao?

Mấy đệ tử sau lưng Lôi Địch Tư đều càn rỡ cười to, mặc dù hôm qua đám người Bá Nhĩ Ni đã kể rõ sự cường đại của Kiệt Sâm, nhưng không ít người không để ý tới, thật sự bọn hắn không cách nào tiếp nhận một tôn linh sư lục giai cao cấp chỉ trong vài ngày đã cường đại tới mức khó tin như vậy.

Nhưng Bá Nhĩ Ni hôm qua đã chứng kiến thực lực của Kiệt Sâm, hiện tại cẩn thận trốn đằng sau đám người không dám đi ra.

Trước cửa phủ, Kiệt Sâm khẽ cau mày, lạnh lùng nói:

- Vì sao chỉ có mấy tên tay sai các ngươi? Mạt Nhĩ Đặc La đâu? Ngày hôm qua ta đã nói bảo hắn tự rửa sạch cổ chờ ta tới lấy đầu chó của hắn, như thế nào? Chẳng lẽ hắn sợ tới mức không dám đi ra?

Kiệt Sâm cười lạnh lên tiếng.

- Lớn mật!

- Muốn chết!

- Tiểu tử ngươi không muốn sống…

Đám người Lôi Địch Tư đột nhiên biến sắc, trong miệng gào lên.

- Lôi Địch Tư, để cho ta chiếu cố tên Kiệt Sâm kia, ta muốn cho hắn biết chữ chết viết như thế nào…

Sau lưng Lôi Địch Tư, một người trung niên thất giai cao cấp nhe răng cười lên tiếng.

- Phỉ Nhĩ Khắc Lạc Tư, không cần ngươi ra tay, tiểu tử này dám nhục mạ Mạt Nhĩ Đặc La đại nhân, Ba Kiều Nhĩ ta muốn cho hắn dập đầu nhận sai lầm!

Một hoàng linh sư cao cấp mặc linh sư bào màu đỏ lạnh lùng nói.

- Phỉ Nhĩ Khắc Lạc Tư, Ba Kiều Nhĩ, tiểu tử này ta nhìn rất không thuận mắt, để cho ta tới, ta muốn hắn quỳ xuống cầu ta…

Tên cuối cùng cũng cười lạnh nói.

- Nam Nhĩ Tháp La, không được, tiểu tử kia là của ta…

Ba gã hoàng linh sư cao cấp đều không xem nhóm người Kiệt Sâm vào trong mắt, tranh chấp ra tay.

- Được rồi, các ngươi không cần ồn ào…

Đúng lúc này, Kiệt Sâm lên tiếng, sắc mặt hắn vô cùng lạnh lùng, khóe môi hiện lên tia khinh thường không hề che giấu chút nào, đạm mạc nói:

- Như vậy đi, ba người các ngươi, Phỉ Nhĩ Khắc Lạc Tư, Ba Kiều Nhĩ, Nam Nhĩ Tháp La phải không, không cần cãi, ta lười động thủ ba lần, các ngươi cứ cùng lên đi!

Kiệt Sâm đứng chắp tay sau lưng, nhìn ba gã hoàng linh sư thất giai cao cấp sau lưng Lôi Địch Tư nói, trong mắt một mảnh lạnh lùng, trên người toát ra uy thế vô hạn.

Oanh long!

Một viên đá kích ngàn tầng sóng.

Lời này của Kiệt Sâm cơ hồ đem tất cả mọi người đều chấn kinh.

Ngay cả nhóm người Lai Ngang Nạp Đa đứng sau lưng cũng giật mình nhìn Kiệt Sâm, ở chung với hắn thời gian dài như vậy, mọi người đều hiểu rõ tính cách của Kiệt Sâm, trong lòng bọn họ, Kiệt Sâm luôn rất ít xuất đầu, hơn nữa là người có tính cách ổn trọng, nhưng giờ phút này lại biểu hiện hung hăng phách đạo như thế, làm bọn họ vô cùng giật mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.