Dược Thần

Chương 1256: Chương 1256: Kịch biến kinh thiên. (2)




Khu đất trống có thất thải cực quang, Kiệt Sâm cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm và đám đệ tử biết nội tình, trong nội tâm đè nén khẩn trương, chậm rãi đi về phía Cái Tỳ phó tháp chủ, mà một số ít đệ tử hạch tâm còn lại, cũng đi theo sau bọn người Kiệt Sâm, cùng đi ra bên ngoài.

Thời điểm sắp đi ra khỏi phạm vi Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận...

Ầm ầm!

Từng đạo linh lực đột nhiên phóng lên trời, linh lực cường hoành và hào quang khủng bố, bọc lấy linh lực đầy trời, lập tức bao phủ vị trí thiên tài của các thế lực lớn.

Mà bọn người Kiệt Sâm lập tức sắp ra khỏi trận pháp, nhưng còn kém một khoảng cách, cũng bị linh lực ngập trời bao phủ, giống như đối phương đối phương đã đoán được gì đó.

- Không tốt!

Trong miệng Kiệt Sâm trong miệng kinh hô, trong nội tâm chấn động mạnh mẽ, đối phương hiển nhiên không muốn tuyển thủ Linh Dược Sư Tháp đi ra khỏi phạm vi của Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận, đã thúc dục trận pháp.

Trong lúc nhất thời, trước mặt bọn người Kiệt Sâm có một đạo hào quang sáng chói, thân thể lâm vào hư vô, linh lực tung hoành tàn sát bừa bãi, bọn người Kiệt Sâm lập tức hóa thành con thuyền nhỏ trên biển cả mênh mông, trong cơn sóng gió ngập trời, tùy thời có khả năng bị hủy diệt.

- Chuyện gì xảy ra?

- Đây là cái gì?

Cấm chế thất thải cực quang ở khu đất trống, tất cả thiên tài các thế lực kinh hãi, trong miệng phát ra tiếng kinh hô, vốn là khu đất trống, chung quanh đám thiên tài, sau một khắc, đã biến thành không gian lạ lẫm, linh thức không cách nào tán dật, căn bản không nhìn thấy cái gì, làm cho bọn họ kinh hãi và giật mình.

Nhưng mà có chút tuyển thủ, lại hiếu kỳ đánh giá bốn phía, thần kinh bọn họ ổn định như, còn tưởng rằng muốn tiến vào cấm địa Thất Tinh Hải, họ nghĩ bước vào cấm chế của thất thải hào quang là khảo nghiệm, bọn họ phải đột phá cấm chế, mới tiến vào cấm địa để thí luyện.

- Đây là chuyện gì?

Chẳng những đám thiên tài bị giật mình, trước khu đất trống, lĩnh đội của các thế lực lớn, khi nhìn thấy một màn trước mặt, cũng tràn ngập nghi hoặc và khiếp sợ.

Hiển nhiên, bọn họ không rõ, rốt cuộc đang diễn ra cái gì.

- Mọi người coi chừng, đây là Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận!

Cái Tỳ phó tháp chủ phản ứng đầu tiên, trong miệng hô to, thân thể lâm vào đề phòng, đồng thời nhắc nhở tất cả mọi người.

- Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận?

Lĩnh đội của các thế lực lớn, khi nghe Cái Tỳ phó tháp chủ nói thế, bọn họ đã nghe nói qua trận pháp này, sắc mặt đều đại biến, đây là muốn tiêu diệt toàn bộ thiên tài của bọn họ nha.

- Tại đây sao lại có Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận? Là ai bố trí?

Kiều Nạp Sâm tôn giả tới từ Thánh Thiên đế quốc, lúc này gầm lên.

Nhưng mà không đợi âm thanh của hắn lắng xuống...

- Ầm ầm!

Một đạo linh lực đáng sợ, đột nhiên sau lưng Kiều Nạp Sâm nổ tung, Áo Đức Mạn tôn giả của Thân Phong đế quốc đứng sau lưng Kiều Nạp Sâm đã ra tay, linh lực trên người hắn sôi trào, Áo Đức Mạn một chưởng nện lên lưng của Kiều Nạp Sâm.

Thời điểm Áo Đức Mạn ra tay, Khai La đế quốc A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm tôn giả, cùng Tội Ác Chi Thành Mạt Tây ở bên cạnh, cùng với Linh Sư Tháp Yết La phó tháp chủ, cùng ra tay với Tái Luân đế quốc Lôi Nạp tôn giả, Mạo Hiểm Chi Thành phó thành chủ Đạo Cách Lạp Tư, cùng với Cái Tỳ phó tháp chủ.

Phía sau bọn họ, Linh Sư Tháp, Thần Phong đế quốc, Khai La đế quốc cùng cường giả của Tội Ác Chi thành, cũng đột nhiên ra tay.

Trong lúc nhất thời, linh lực vô tận sôi trào, cả sơn cốc đều là bị lĩnh vực tàn phá, thiên địa như tận thế, thiên hôn địa ám.

Linh lực đáng sợ xông thẳng lên trời, bỗng nhiên ra tay thế này, cơ hồ tất cả mọi người không có thời gian phản ứng, Kiều Nạp Sâm nhất xuất bị Áo Đức Mạn đánh trúng một chưởng, một chưởng mang theo tòn bộ linh lực của Áo Đức Mạn, lập tức xuyên thấu thân thể Kiều Nạp Sâm, trong linh lực chấn động, Kiều Nạp Sâm lập tức phun máu tươi.

- Áo Đức Mạn, ngươi...

Trong đôi mắt Kiều Nạp Sâm mang theo kinh hãi, thân thể bay ngược ra sau, kinh sợ nhìn qua Áo Đức Mạn các đó không xa.

A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm tôn giả cùng Mạt Tây phó thành chủ không có chút dấu hiệu ra tay với Tái Luân đế quốc Lôi Nạp tôn giả, Mạo Hiểm Chi Thành Đạo Cách Lạp Tư phó thành chủ, đã bị trọng thương, trong đôi mắt mang theo tức giận nhìn qua đối phương.

Chỉ có Cái Tỳ tránh thoát một kiếp, trong nội tâm của hắn đã đề phòng vì được Kiệt Sâm nhắc nhở trước đó, cho nên khi Yết La đánh lén đã đón đỡ được, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, hai người đều lui lại, nhìn qua đối phương.

Trong lúc nhất thời, cường giả của nhiều thế lực lớn, đều bị đột kích bất ngờ, bị đánh trọng thương.

Trải qua giao thủ ngắn ngủi, đám người Yết La liên thủ với nhau, tự nhiên đứng chung một chỗ, mà Cái Tỳ và cao thủ các thế lực khác, thì sợ hãi nhìn qua đôi phương, cũng không có cảm giác cần phải tụ lại một chỗ.

- Yết La, Áo Đức Mạn, Mạt Tây, A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm, các ngươi làm gì?

Trong hư không, Cái Tỳ lạnh lùng đứng ngạo nghễ, trong ánh mắt tràn đầy lửa giận nhìn qua đối phương rồi gầm lên.

- Làm gì? Ha ha, Cái Tỳ, ngươi hỏi quá mức khôi hài.

Đối diện, khóe miệng Yết La cười lạnh:

- Tự nhiên là giết các ngươi, đại lục bình tĩnh quá lâu, các thế lực cũng quá nhiều, một đại lục, hoàn toàn không cần nhiều thế lực như thế, muốn có tồn tại vô thượng, phải do chúng ta sáng lập, mà thế lực của các ngươi, tự nhiên cần biến mất trong dòng sông lịch sử.

- Yết La, Linh Dược Sư Tháp cùng Linh Sư Tháp chúng ta, được xưng đại lục Song Tháp, gần đây dùng tôn chỉ vì hòa bình của đại lục, người như vậy, chẳng lẻ không sợ gây chiến tranh đại lục sao? Bội bạc như thế, chẳng lẻ không sợ bị đời sau phỉ nhổ à?

Cái Tỳ lạnh như băng nhìn qua đối phương, phẫn hận lên tiếng:

- Còn không nhanh chóng mở Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận thả đệ tử ra, không nên chấp mê bất ngộ, nếu không, ngươi Yết La, chắc chắn gây nên tiếng xấu muôn đời.

- Để tiếng xấu muôn đời? Đã bị đời sau mọi người phỉ nhổ?

Linh Sư Tháp Yết La phó tháp chủ mang trên mặt cười lạnh:

- Lịch sử là do người thằng hoàn thành, đời sau, các ngươi đều không còn, còn có người nào nhớ được nữa? Chỉ có phe thắng lợi chúng ta, mới là anh hùng duy nhất của đại lục, đã bị vạn người kính ngưỡng.

- Nhưng rất đáng tiếc, các ngươi không được thấy ngày đó, về phần đám đệ tử các ngươi, thì không cần quan tâm, bị nhốt trong Diệt Linh Tuyệt Thánh Trận, sẽ không thấy mặt trời ngày mai, ta thấy, các ngươi nên lo cho an nguy của mình trước đi.

- Đáng giận!

Trong miệng Cái Tỳ phó tháp chủ tức giận lên tiếng, lập tức lạnh lùng nhìn qua Yết La:

- Yết La, ngươi nghĩ mình ngươi có thể chống đỡ được sao? Bọn người Kiều Nạp Sâm dù bị thương, nhưng phươn của chúng ta, cói tới năm tên cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư, các thế lực khác còn có nhiều cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư, ngươi cho rằng chỉ bằng các ngươi, có thể kích giết chúng ta?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.