Về việc Vi Ân đại phát thần uy tại Uy Tư vương quốc, đánh chết tam vương tử Mạt Lạp Khắc của Uy Tư vương quốc cũng đã bị những quốc gia lẳng lặng đè xuống nên không mấy ai biết việc này. Bất kể là vì mặt mũi của Uy Tư vương quốc hay tin tức về việc một vị cường giả Bát giai Đế Linh Sư xuất hiện cũng sẽ tạo thành một chấn động cực kỳ khủng khiếp ở vùng tây bắc này.
Cảm nhận được bầu không khí cổ quái cùng với biểu tình như há hốc mồm kia của phụ thân mình, Tạp La Đặc nhịn không được nói:
- Đúng vậy, phụ thân, lúc trước con không phải đã nói với phụ thân sao? Kiệt Sâm chính là bạn cùng phòng với con ở Tây Tư linh lực học viện đó.
- Tây Tư linh lực học viện? Đó là nơi nào?
Cả đám Bố Lỗ đều nghi hoặc.
Ánh mắt của Lạp Đế Tư vứa mới dấy lên chút hi vọng, khi nghe Tạp La Đặc nói vậy thì lại ảm đảm xuống.
Lúc trước hắn xác thực đã nghe Tạp La Đặc nói về người bạn cùng phòng của mình gọi là Kiệt Sâm, nghĩ tới đây, Lạp Đế Tư không khỏi tự cười bản thân mình. Kiệt Sâm này và Kiệt Sâm đoạt giải quán quân ở đại hội Linh Dược Sư căn bản không phải là cùng một người, rõ ràng chỉ là trùng tên mà thôi, ài, bản thân ta lo lắng mà phát điên mất rồi!
Một lúc sau Bố Lỗ cũng hồi phục tinh thần, cái gì Tây Tư học viện hắn căn bản chưa từng nghe nói qua, theo tin tức hắn nhận được thì vị thiên tài Kiệt Sâm đoạt chức quán quân đại hội Linh Dược Sư khu tây bắc đai lục là một đệ tử chính hệ của gia tộc Thác Đức trong vương quốc, tự nhiên không có khả năng là bạn cùng học viện với Tạp La Đặc được.
Huống chi, hôm nay đại hội Linh Dược Sư chỉ vừa mới chấm dứt, đoán chừng thiên tài Kiệt Sâm kia đang cùng với Lỗ Đạo Phu đại sư trên đường trở về Vương thành rồi, làm sao có thể một mình chạy tới cái tiểu thành của mạo hiểm giả như Uy Thạch Thành này!
- Ngươi ... tiểu tử thúi ngươi dám doạ lão tử a!
Vừa rồi bị Tạp La Đặc hù nên Bố Lỗ lập tức tức giận rống lên, sau đó quát lên với đám người mạo hiểm giả đang canh cửa:
- Bắt cả ba bọn chúng lại cho ta, hừ, mẹ nó chứ, dám doạ lão tử!
- Vâng!
Đám mạo hiểm giả đứng canh cửa lập tức đáp lời nhao nhao rút vũ khí ra, đặc biệt là đám mạo hiểm giả vừa mới gia nhập dưới trướng của Bố Lỗ lúc này càng muốn thể hiện trước mặt thủ lĩnh mới nên càng hăng hái xông lên.
Ngay cả tên đoàn trưởng Phỉ Lợi của Thiết Pháp mạo hiểm đoàn cũng rống lên rút vũ khí ra, linh lực Tứ giai trung kỳ trong cơ thể cũng vận khởi lên bật người lao tới. Trường kiếm trong tay nhanh chóng vung lên hung hăng chém xuống ba người Kiệt Sâm.
Lạp Đế Tư thấy vậy lập tức biến sắc, nhiều người công kích như vậy, cộng thêm một Tứ giai trung kỳ Thiên Linh Sư như Phỉ Lợi thì cho dù là hắn cũng không nhất định có thể ngăn trở được a. Mà Kiệt Sâm cùng Tạp La Đặc cũng chỉ là hai hài tử, về phần vị bằng hữu tên Vi Ân kia tuy nhìn thực lực có vẻ không kém nhưng song quyền nan địch tứ thủ a ...
Lúc này, nội tâm đám mạo hiểm giả của Thạch Bạc mạo hiểm đoàn đều trầm xuống.
Đám người tham gia vây công điên cuồng gào thét xông tới muốn chứng kiến vẻ mặt hoảng sợ của Kiệt Sâm và Vi Ân nhưng khiến cho bọn chúng thất vọng là trên mặt của Kiệt Sâm và Vi Ân đều không có nửa điểm sợ hãi nào cả mà ngược lại còn mỉm cười đầy trào phúng ...
Trào phúng, khinh thường! Đúng là ánh mắt của những người trưởng thành nhìn đám oắt con đang vung gậy gỗ chạy tới chạy lui đầy vẻ khinh thường a!
Không chỉ hai người Kiệt Sâm và Vi Ân mà ngay cả Tạp La Đặc vẻ mặt cũng không hề biến đổi chút nào!
Mà cũng đúng thôi, có một Thất giai Hoàng Linh Sư ở bên cạnh thì đối mặt với đám tôm tép vây công còn phải sợ sao?
- Chuyện gì thế này?
Trong đầu đám mạo hiểm giả tham gia vây công lúc này đều nghi hoặc, bất quá nghi hoặc thì nghi hoặc, vũ khí trong tay của bọn chúng lúc này đã tới gần mấy người Kiệt Sâm rồi.
Đặc biệt là tên Phỉ Lợi có thực lực Tứ giai trung kỳ Thiên Linh Sư kia, khí tức cường đại của hắn phát ra làm cho đám mạo hiểm giả còn lại cơ hồ hô hấp có chút khó khăn a.
- Muốn chết!
Bỗng nhiên một tiếng quát lạnh lùng vang lên.
Vi Ân với ánh mắt vô cùng lạnh lùng nhìn đám mạo hiểm giả mặt mũi hung tợn đang nhao nhao xông tới, chậm rãi đưa tay lên, một luồng bạch quang hàn khí lạnh như băng loé lên ...
Trong một sát na khi luồng bạch quang hàn khí kia loé lên, mười mấy tên mạo hiểm giả đang xông tới thân thể bỗng run lên, sau đó dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, một tầng băng tinh khiết đột nhiên từ dưới chân bọn chúng nhanh chóng lan ra toàn thân. Chỉ ngắn ngủn trong vài ba giâu, mười mấy tên mạo hiểm giả đã biến thành những băng trụ trắng toát.
Chẳng những đám mạo hiểm giả bình thường mà ngay cả tên đoàn trưởng Phỉ Lợi của Thiết Phạt mạo hiểm đoàn đang tung người trên không trung kia cũng bị đóng thành băng trụ ngay trên không trung, sau đó rơi thẳng xuống đất.
- Canh!
Khi băng điêu hình người của tên Phỉ Lợi kia rơi xuống đất liền vỡ nát thành từng mảnh nhỏ, đừng nói là bóng người, thậm chí một điểm huyết nhục cũng không có!
- Tê ...
Tràng cảnh kỳ dị đột nhiên phát sinh này làm cho da đầu tất cả mọi người ở đây phải run lên.
Toàn trường lập tức rơi vào trạng thái trầm mặc ngốc trệ trong thoáng chốc, phảng phất như bị dính phải thời gian tĩnh chỉ vậy. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt vô cùng kinh hãi nhìn lên đám băng trụ kia mà toàn thân nhịn không được run lẩy bẩy.
Yên tĩnh! Yên tĩnh đến chết lặng!
Tất cả mạo hiểm giả ở trong huấn luyện tràng lúc này đều như ngừng thở, đoàn trưởng Mông Kỳ của Liệp Sát mạo hiểm đoàn với vẻ mặt như tên ngốc nhìn hơn mười cái băng điêu bên kia cùng với những mảnh băng vụn từ cái băng điêu của tên đoàn trưởng Phỉ Lợi mà trong lòng không khỏi thầm hô may mắn bản thân không có ngu ngốc xông lên.
Cổ lực lượng trung niên nhân kia vừa phát ra khiến cho hắn vô cùng minh bạch, nếu như bản thân hắn cũng xông lên thì kết quả cũng không khác gì tên Phỉ Lợi kia!
- Lần này nháo lớn rồi, vị cường giả này từ đâu ra vậy?
Đám mạo hiểm giả không khỏi thầm nghĩ trong lòng. Mà đám mạo hiểm giả của Thạch Bạc mạo hiểm đoàn vốn tâm lý đang tràn ngập u ám giờ phút này đã hoàn toàn bị hi vọng thắng lợi bao phủ.
Khoé miệng Bố Lỗ giật giật run rẩy, hắn vốn cho rằng bản thân đã hết sức cẩn thận nhưng khi nhìn đến trành cảnh trước mắt thì trong lòng hắn khó tránh khỏi một nỗi sợ hãi xâm lấn.
Một chiêu! Chỉ vẻn vẹn một chiếu đã đem mười mấy người cả Linh Sĩ, Linh Sư biến thành băng điêu, ngay cả Tứ giai trung kỳ Thiên Linh Sư như Phỉ Lợi cũng biến thành băng điêu không chút lực phản kháng nào! Thực lực như vậy ...
Tuy bản thân Bố Lỗ hắn có thực lực Ngũ giai trung kỳ Tông Linh Sư cũng có thể đánh chết mấy người này nhưng cản bản không thể nào chỉ dùng một chiêu duy nhất như trung niên nhân kia a.
- Không biết các hạ rốt cuộc là cường giả phương nào?