Dược Thần

Chương 574: Chương 574: Lễ vật của Gia tộc Mạc Lý (1)






Ngay lập tức trong đại sảnh xuất hiện một hình ảnh cổ quái, chỗ hẻo lánh của đám người Khải Tư Đặc lập tức trở thành địa phương náo nhiệt nhất trong toàn bộ đại sảnh.

Thấy vẻ mặt tộc trưởng Khải Tư Đặc đầy nét tươi cười, trong lòng Kiệt Sâm không ngừng cười khổ, tình huống ngày hôm nay, để hắn tìm một chỗ yên tĩnh ngồi im cũng không thể tìm được rồi.

- Tư Nặc Khắc tiên sinh, ngươi biết tên thiếu niên kia sao?

ở bên kia đại sảnh, sau khi không nhận được khích lệ mình muốn từ chỗ Áo Đức Lâm, Ca Đốn liền đem lực chú ý đặt vào trên người thiếu nữ có địa vị cao thượng là Phỉ Lộ Đặc.

Xuất thân của Ca Đốn cũng không cao, hắn đến từ nông thôn, lúc nhỏ cũng không vui vẻ gì, cuối cùng là nhờ thiên phú xuất sắc mà được cung đình linh dược đại sư Ba Liên Đạt Nhân nhìn trúng, thu làm đệ tử, sau đó địa vị của hắn mới bắt đầu trở nên cao quý.

Bất quá, ở đế đô có rất nhiều thế gia và quý tộc, Ca ĐỐn tuy có thiên phú rất mạnh nhưng địa vị trong đế quốc cũng không phải là cao, một mực không có cách nào dung nhập vào trong giới quý tộc đế quốc, hắn cũng biết, muốn chính thức dung nhập vào đó, ngoại trừ có được thực lực bễ nghễ thiên hạ, còn con đường khác thì phải cưới được một nữ tử thuộc dòng chính của một đại gia tộc, đó là một đường tắt rất nhanh mà tiện lợi.

Bất quá Ca ĐỐn phiền muộn chính là, toàn bộ quá trình diễn ra yến hội Phỉ Lộ Đặc đều ở chỗ hẻo lánh kia với Áo Đức Lâm, căn bản không đi tới đây cho mình chào hỏi.

- Ngươi nói là Lạc KHố Ân sao? Hắn là thiếu gia của gia tộc Mạc Lý, năm nay mới mười chín tuổi mà đã là đê cấp tôn linh sư, mà thanh niên mặc trường bào màu xám bên cạnh hắn gọi là Kiệt Tư, thực lực rất kinh người...

Thấy đệ tử Ba Liên Đạt Nhân chủ động nói chuyện với mình, trong nội tâm Tư Nặc Khắc vô cùng kích động, bất quá thời điểm hắn nahwcs đến thực lực của Kiệt Sâm lại cực kỳ uyển chuyển. người này cũng là một con cáo già thành tinh.

- Ah...

Ca Đốn nhẹ gật đầu, không có hỏi lại điều gì.

- Nguyên lại tiểu tử này là Kiệt Sâm, cũng quá bình thường a....

Ca Đốn biểu hiện ra thần sắc bất động, nhưng trong lòng lại vô cùng phẫn hận, Kiệt Sâm đoạt đi danh tiếng của hắn, hắn lại tính toán xem làm như thế nào để Kiệt Sâm xấu mặt.

Thời gian trôi qua, chớp mắt đã đến lúc yến hội sinh nhật tiến vào chủ đề, từng khách mời đem lễ vật mình chuẩn bị tỉ mỉ đưa cho nhân vật chính của yến hội, đó chính là đưa lễ vật cho Tộc Trường A Lỗ Địch Ba.

Trên thực tế, tại Tư Đặc Ân đại lục, tặng lễ sinh nhật vốn là một cái tiểu sự đơn giản xem giữa bữa tiệc, nhưng mà trải qua diễn biến nhiều năm, đây lại là chỗ mà các quý tộc khoe khoang tài phú của mình, âm thầm so sánh lẫn nhau.

- Tộc Trường Bố Ni Tư gia tộc Ô Á , một khỏa Linh Hạch Thổ Hệ Thất Giai .

- tộc trưởng Nam Mã Kỳ gia tộc Khẳng đặc , linh khí huyền phẩm trung cấp trảm Thiên Đao.

- tộc trưởng Mạnh HOạch gia tộc Mã tháp , một đôi lục giai hỏa viêm tinh.

- Gia tộc Khố KHắc...

-.....

Một đống lớn lễ vật xuất hiện, giống như hát lễ vậy, từng cái lễ vật lại tốt hơn một cái, khiến cho mọi người kinh hô từng đợt.

Những người tặng quà được người khác kinh hô, trên mặt đều có hiện lên một nụ cười đắc ý, về phần những người bị lễ vật của người khác đè xuống, đã không còn mặt mũi đứng ở chỗ này nữa, tìm lấy một cái cớ, đi đến chỗ vắng người rồi.

Thời điểm mọi người tiến lên tặng lễ vật, tộc trưởng Khải Tư Đặc khẩn trương nhìn Kiệt Sâm ở bên kia, đặc biệt là sau khi nghe những lễ vật mà các gia tộc đã tặng, trên trán tộc trưởng Khải Tư Đặc mồ hôi toát ra như mưa.

Linh Hạch Thổ Hệ Thất Giai.... Linh khí Huyền phẩm trung cấp... bất kỳ một đồ vật nào cơ hồ đều có thể tiêu tốn tất cả tài sản mà gia tộc Mạc Lý tích tũy mấy năm gần đây, điều này khiến cho Khải Tư Đặc cảm nhận một áp lực vô hình.

Dù sao những khách mời đến đây tham dự yến hội, gia tộc kém nhất cũng có Thất Giai Đê Cấp Hoàng Linh Sư, mà gia tộc Mạc Lý so với những gia tộc này, thật sự là quá tầm thường rồi.

Tuy Khải Tư Đặc tràn đầy tin tưởng với Kiệt Sâm, nhưng sau khi nghe rất nhiều bảo vật được đưa lên, trong nội tâm khó tránh khỏi hoang mang.

- Thành Thiên Hồng Thành Chủ Áo Đức Lâm , một quả linh hạch Kim Hệ thất giai.

Đúng lúc này người hầu tiếp nhận lễ vật cất cao giọng.

So với Thổ Hệ linh hạch mà Tộc trưởng Trường Bố Ni Tư của gia tộc Ô Á đưa lên, Thành Chủ Áo Đức Lâm tiễn đưa linh hạch Kim Hệ, đối với A Lỗ Địch Ba là một Kim Hệ đế Linh Sư thì rất là hợp khẩu vị, bất quá Tộc trưởng Trường Bố Ni Tư của gia tộc Ô Á chẳng qua chỉ là một gã thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư, có thể tống xuất một quả linh hạch Thổ Hệ thất giai, đoán chừng đã đào hết của cải rồi.

- Áo Đức Lâm Lão Gia Tử, người có thể đến đã là vinh hạnh của tại hạ rồi, người sao lại tốn kém như vậy chứ.

A Lỗ Địch Ba cười lên tiếng.

- Tốn kém? Ha ha, một quả linh hạch thất giai mà thôi, ta còn sợ Tộc Trường A Lỗ Địch Ba chướng mắt đâu này?

- Áo Đức Lâm cũng là nói đùa.

Phần lễ vật này của Áo Đức Lâm, cũng xác nhận tất cả phỏng đoán của mọi người, thành chủ Áo Đức Lâm này tuyệt đối không đơn giản.

Nếu như Áo Đức Lâm thật sự chỉ là một thành chủ nho nhỏ thì căn bản không thể đưa ra một quả linh hạch thất giai, dù sao giá trị một quả linh hạch thất giai có giá trị mấy ngàn vạn linh tệ, cơ hồ là tổng tài sản của một gia tộc bình thường rồi.

Hơn nữa thời điểm trước khi có người đưa tặng linh hạch thất giai, A Lỗ Địch Ba cũng không có nói gì, sau khi Áo Đức Lâm đưa ra Linh Hạch Thất Giai, A Lỗ Địch Ba biểu hiện nhiệt tình, cũng nói rõ điểm này.

- A Lỗ Địch Ba, hôm nay mặc dù là sinh nhật của ngươi, bất quá ta cũng không có vật tốt gì dành cho ngươi, mai không gian giới chỉ này ta sẽ cho nhi tử ngươi Cơ Lạc Tư a, hi vọng hắn có thể nhanh chóng tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư.

Trong đám người, Mục đi lên phía trước, cười nói:

- Trời ạ, cư nhiên là không gian giới chỉ.

- Không phải chứ, Mục đại nhân cũng quá hào phóng đi.

Sau khi nghe được lễ vật của Mục, trong đại sảnh đột nhiên truyền đến thanh âm ồn ào sợ hãi và thán phục.

Không gian giới chỉ đây chính là vật báu vô giá trong truyền thuyết cực kỳ thưa thớt, tất cả mọi người ở đây đều là tinh anh của từng hành tỉnh của đế quốc Tái Luân, nhưng người có thể có Không gian giới chỉ cũng không có mấy người, đủ thấy gí trị của không gian giới chỉ trân quý như thế nào.

- Cơ Lạc Tư, còn không mau cảm ơn Mục thúc thúc.

- Cảm ơn Mục thúc thúc.

Cơ Lạc Tư tiếp nhận mai không gian giới chỉ trong tay Mục, lập tức mừng rõ lên tiếng, trong ánh măt mang theo niềm vui sướng khó có thể che dấu. Không giống với biểu lộ ổn trọng lúc trước đấy của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.