Dược Thần

Chương 1008: Chương 1008: Lôi lệ phong hành(1)




Giờ khắc này ba người đồng thời nổi giận gầm to một tiếng, thân hình lay động muốn ngăn cản trước mặt Kiệt Sâm.

- Thật cuồng ngạo, thật hiêu trương, ba người các ngươi tránh ra, ta cũng muốn nhìn xem hôm nay hắn làm sao mà giết ta!

Kiệt Sâm vốn im lặng nhìn hết thảy cảnh tượng trước mắt, đúng lúc này đột nhiên mở miệng lên tiếng, ánh mắt của hắn bình tĩnh, hai tay nhẹ nhàng đẩy ra hai bên.

Một cỗ lực lượng cường đại làm ba người Lỗ Nhĩ Tư không cách nào chống cự lập tức xuất hiện đẩy ba người dạt ra hai bên.

Ngay sau đó Kiệt Sâm bước về phía trước, ngũ sắc thần quang bắn ra trong hai mắt, đâm xuyên không gian, tay phải hắn chợt duỗi ra, năm ngón tay chụp thành một thủ ấn cực lớn nhắm ngay hỏa diễm cự long đang hung hăng gào thét lao tới.

- Oanh long long…

Một cỗ uy áp khủng bố khó thể hình dung lập tức xuất hiện, thanh âm oanh minh vang lên cực lớn, thoáng chốc hư không giống như vừa nứt vỡ!

Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, hỏa diễm cự long của Long La Ni giống như bị bóp nát, bị ngũ sắc cự chưởng của Kiệt Sâm siết chặt, trong miệng hỏa diễm cự long phát ra tiếng bi rống ầm ầm nát bấy, biến thành hỏa hệ nguyên tố tiêu tán đầy trời.

Nhưng Kiệt Sâm vẫn ngạo nghễ đứng yên nơi đó, thần sắc lạnh lùng, toàn thân không hề có chút vết thương, thật giống như vừa rồi đánh tan chiêu công kích không phải của một hoàng linh sư đỉnh phong mà chỉ là của một đứa bé.

Trong khoảnh khắc, tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt, không ai dám tin tưởng vào đôi mắt mình.

- Làm sao…không có khả năng…

Trên mặt Long La Ni lộ ra vẻ không thể tin, trong mắt lộ ra tia dữ tợn, hỏa diễm nguyên tố từ trong thân thể hắn phun trào, trường thương trong tay lại nâng lên muốn phát động công kích.

Nhưng Kiệt Sâm không cho hắn cơ hội này.

Ánh mắt của hắn lăng lệ ác liệt, tiến lên một bước không đợi đối phương kịp thời phản ứng lại tát ra một bạt tai.

- Oanh long…

Một chưởng Kiệt Sâm vẫy ra, hư không sụp đổ, hỏa hệ linh lực hình thành chung quanh cơ thể Long La Ni bị đánh nát vỡ, giờ khắc này Long La Ni cảm giác thân thể mình như bị giam cầm, hỏa diễm tắt ngóm, linh lực trong thân thể không cách nào điều khiển mảy may.

Hắn chỉ có thể trừng mắt hoảng sợ, hai mắt phẫn nộ nhìn bàn tay Kiệt Sâm đánh ra hung hăng tát lên trên mặt của hắn.

- Ba!

Thanh âm tiếng bạt tai thanh thúy vang lên trong đại sảnh, toàn bộ mọi người có mặt giờ phút này đều ngây ngẩn cả người, miệng há hốc mắt trợn tròn xoe…

Long La Nị bị Kiệt Sâm tát trúng một chưởng, thân thể bị đánh bay ra ngoài, một kích này tuy đánh trúng bộ mặt của hắn nhưng thân thể Long La Ni đều vặn vẹo, trong miệng phun đầy máu tươi.

Long La Ni là hoàng linh sư thất giai cao cấp đỉnh phong, ở trong Ngọc Linh Thành cũng là nhân vật cực kỳ chói mắt, nhân vật mạnh hơn so với hắn ngoại trừ do một ít thế lực lớn phái đế linh sư tới trấn thủ, căn bản không có mấy người đánh lại hắn, ngay cả ba chủ quản của Thải Hồng Tháp cũng không thể so sánh với hắn, ở trong mắt dân chúng bình thường hắn là một cao thủ tuyệt đỉnh.

Nhưng hôm nay cao thủ tuyệt đỉnh ở trước mặt Kiệt Sâm lại bị một tát tai đánh bay, không hề có chút sức phản kháng.

- Ah…

Long La Ni bị đánh bay, trong miệng lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân thể nặng nề rơi xuống sàn nhà đại sảnh, ngay lập tức làm sàn nhà hõm thành hố sâu, thân thể nằm rũ rượi bất động.

- Chút thực lực ấy cũng muốn giết ta, quả thật là buồn cười!

Kiệt Sâm bước lên hai bước, gương mặt không chút biểu tình, lạnh lùng nhìn Long La Ni cất tiếng.

Trước kia khi Kiệt Sâm vừa gia nhập Thiên Không Thành, dùng lực lượng hoàng linh sư trung cấp thất giai một cái tát đem Hạch Tâm Điện hoàng linh sư thất giai cao cấp Hắc Liệt đánh bay, hôm nay thực lực của Kiệt Sâm đã đạt tới thất giai cao cấp, đánh bại đế linh sư bát giai cao cấp Ai Đức Mễ Tư, là yêu nghiệt trong toàn bộ đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, muốn giáo huấn một hoàng linh sư thất giai đỉnh phong Long La Ni, căn bản không cần tốn bao nhiêu công sức.

Yên tĩnh, yên tĩnh như trong cõi chết!

Sau đó…

- Tê…

Chỉ một thoáng toàn trường lập tức vàng lên thanh âm hít sâu một hơi rét lạnh, ánh mắt mọi người ngây ngốc nhìn Kiệt Sâm, trong mắt toát ra vẻ kinh hãi lại khó thể tin.

Thống lĩnh hộ vệ Kiệt Ân cùng các hộ vệ và nhân viên phục vụ phường thị đều trừng to mắt há miệng khiếp sợ không phát nổi thanh âm nào, không ai dám tin tưởng vào mắt của mình.

Mà ba người Lỗ Nhĩ Tư cũng kinh ngạc nhìn Kiệt Sâm đứng cách đó không xa, trong mắt mang theo vẻ khiếp sợ.

Về phần Bố Đạt Lạp đang điên cuồng kêu gào càng thêm choáng váng.

- Chuyện gì xảy ra? Chuyện gì xảy ra? Vì sao Long La Ni đại nhân bị bay ra ngoài?

- Có phải ta bị hoa mắt rồi hay không, rốt cục là chuyện gì xảy ra, vì sao ta lại thấy Long La Ni đại nhân bị một tát tai đánh bay?

- Long La Ni đại nhân là hoàng linh sư thất giai đỉnh phong, trong Ngọc Linh Thành thậm chí là cả Luân Đa hành tỉnh đều là uy danh hiển hách, rõ ràng bị một tát tai đánh bay?

- Thiếu niên kia rốt cục là ai? Tại sao có thực lực mạnh tới như vậy?

- Chẳng lẽ lời của chủ quản Lỗ Nhĩ Tư là sự thật? Thanh niên kia thật là hội trưởng mới của Thải Hồng Tháp? Không, không khả năng, nhất định là ta nghe lầm…

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, không ai biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì, nhưng chính là vì bọn họ không dám tin vào hết thảy những gì đã xảy ra trước mặt mà thôi.

Phải biết rằng Long La Ni là hoàng linh sư thất giai đỉnh phong, chỉ cần là dân chúng ở trong Ngọc Linh Thành ai cũng từng nghe nói về uy danh của hộ pháp Long La Ni của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, thế mà thanh niên tóc đen nhìn thế nào cũng chỉ mới hai mươi tuổi, nhưng lại có thể một chưởng bóp nát công kích hỏa diễm cự long của Long La Ni, sau đó dùng một cái tát đánh bay hắn ra ngoài, loại trùng kích thị giác trần trụi như thế làm mọi người rung động đồng thời không cách nào tin nổi.

- A a a, ngươi dám…ta muốn ngươi chết ách…

Ngay trong lúc vô số ánh mắt khiếp sợ không dám tin, Long La Ni phát ra tiếng gào rú phẫn nộ, thân thể bỗng dưng nhảy lên hung hăng trừng trừng nhìn Kiệt Sâm.

Giờ phút này trên mặt Long La Ni không còn chút khí thế ngạo nhiên như khi nãy, má trái bị đánh trúng sưng lên đỏ bừng như muốn tuôn máu, mà nét mặt hắn biến thành một mảnh vặn vẹo, gương mặt dữ tợn làm cho người cảm thấy đáng sợ nhìn chằm chằm Kiệt Sâm đứng cách đó không xa.

- Oanh long…

Long La Ni nhảy lên, trên người bộc phát ra cỗ uy áp khủng bố, giờ khắc này nhìn hắn chẳng khác gì ác quỷ đến từ địa ngục, lộ ra ánh mắt vô cùng cừu hận, linh lực đáng sợ bốc lên từ trên người hắn, trường thương bộc phát hỏa diễm nhắm ngay Kiệt Sâm đâm tới.

- Muốn chết!

Nhìn một kích liều mạng của Long La Ni, Kiệt Sâm vẫn thản nhiên lạnh lùng, thần mang trong mắt tăng vọt, đâm xuyên hư không, ngũ sắc linh lực lưu chuyển mạnh mẽ bước lên trước một bước, nhắm ngay Long La Ni một quyền oanh tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.