Hỗn Loạn Chi Thành, trung tâm tuyệt đối của Hỗn Loạn chi lĩnh, nó cũng
không thuộc về bất cứ thế lực nào cả, nó là trung tâm lợi ích của tất cả các thế lực ở đây, do tất cả cả vô số các thế lực lớn nhỏ ở Hỗn Loạn
chi lĩnh cùng nhau thành lập, Hỗn Loạn chi lĩnh tam đại gia tộc quản lý, là thánh địa trong lòng dân chúng Hỗn Loạn chi lĩnh.
Trời nắng
chang chang, tiết trời nắng chang chang, mặt trời như bếp lò thiêu đốt
lấy đại địa, trong không khí ẩm ướt oi bức, cọng cỏ non bên đường rũ cụp lấy phiến lá, hữu khí vô lực chập chờn trong gió
Hỗn Loạn chi
lĩnh hỗn loạn dị thường, lúc bọn người Kiệt Sâm cùng nhau đi tới, ven
đường gặp được vô số chém giết, có mạo hiểm giả, Linh Sư, gia tộc, thậm
chí còn có hai thế lực lớn sống mái với nhau nữa, giống như chiến tranh
giữa các quốc gia vậy, Chiến Sĩ mọc lên san sát như rừng, chém giết rống lên một tiếng trùng thiên, thường thường khi gặp phải những chuyện
này, bọn người Kiệt Sâm đều tránh đi để tránh gặp phải phiền toái không
cần thiết.
Nhưng mà tuy Hỗn Loạn chi lĩnh vô cùng hỗn loạn, nhưng Hỗn Loạn Chi Thành với tư cách là trung tâm Hỗn Loạn chi lĩnh ngược lại chính là nơi bình tĩnh nhất Hỗn Loạn chi lĩnh, mặc dù một ít cường đạo
có to gan lớn mật hơn đi nữa, cũng không dám tới Hỗn Loạn Chi Thành
hoành hành, bởi vậy thế lực lớn ở khắp nơi trong Hỗn Loạn chi lĩnh đều
có đội ngũ trú thành cả.
Bọn người Kiệt Sâm vừa đến gần Hỗn Loạn
Chi Thàn liền cảm giác được linh lực trong thành này, đối với những nơi
còn lại trong Hỗn Loạn chi lĩnh phải nồng hậu dày đặc hơn một ít
Cam Đạo Phu nói cho Kiệt Sâm, lúc Hỗn Loạn Chi Thành này được thành lập là
do một gã Linh Sư cường đại tìm kiếm một linh mạch, linh mạch này cắt
ngang vân vụ chiếu trạch, ảnh hưởng tới hoàn cảnh địa vực của nó.
Hỗn Loạn Chi Thành cực kỳ hùng vĩ, xa xa nhìn lại giống như một đầu Cự Thú
nằm ngang vậy, không ngớt không dứt, tường thành phong cách cổ xưa già
nua, mặt ngoài ngăm đen, như là dùng nước thép đổ bê-tông mà thành, lóe
ra sáng bóng kim loại.
Cửa thành lâu to lớn, cao tới trăm mét,
khí thế bàng bạc, cực kỳ bao la hùng vĩ, xa xa nhìn lại, thành cổ lớn
như vậy mang cho người một loại cảm giác áp bách hít thở không thông
cùng với khắc nghiệt chi khí dày đặc
Vô luận là Vương thành Khoa
Nhĩ Đốn của vương quốc Áo Lan Đa hay là vương thành Tạp mai của vương
quốc Đông Thăng đều không thể so sánh được với Hỗn Loạn Chi Thành, vẻn
vẹn về mặt diện tích thôi thì Hỗn Loạn Chi Thành đã lớn hơn vương thành
của mấy vương quốc gấp mấy lần rồi.
Thủ vệ ở cửa thành là Linh Sư võ trang đầy đủ, mỗi người đều có tu vị tam giai Linh Sư, đội trưởng
của bọn hắn lập chí là một gã tứ giai Thiên Linh sư, đằng đằng sát khí,
ánh mắt sắc bén, khiến Kiệt Sâm không khỏi có chút tắc luỡi.
Sau
khi đi vào Hỗn Loạn Chi Thành, đa số Linh Sư đi lại hành tẩu trên đường
đều lưng đeo vũ khí, mặc khôi giáp, ánh mắt bức người, trong đôi mắt đều sát khí trùng thiên, những người này đều là đến từ các nơi trong Hỗn
Loạn chi lĩnh, không một ai là người an phận cả.
Nếu ở thành trì
khác trong Hỗn Loạn chi lĩnh, những người này bình thường một lời không
hợp sẽ đánh đập tàn nhẫnn, máu tươi năm bước, nhưng ở chỗ này, nhưng lại không ai dám động thủ trên đường cái cả.
Tòa thành trì này do
tất cả thế lực của Hỗn Loạn chi lĩnh cùng nhau giám thị, nếu phá hư quy
củ của nơi này, cho dù là ai, trong toàn bộ Hỗn Loạn chi lĩnh cũng rất
khó có thể sinh tồn được, đám thế lực lớn này, ở phương diện quy củ đều
cực kỳ để ý, coi như mình không có bối cảnh sau khi mâu thuẫn với người
khác cũng sẽ không công nhiên động thủ trên đường, nhưng nếu đổi lại
thời gian và địa điểm thì bọn hắn sẽ có hơn mười loại biện pháp để tiêu
diệt người khác, không sẽ để ý nhất thời.
Sau khi đi vào cửa thành, Thái Sâm liền mang theo Kiệt Sâm đi về nơi đóng quân của Khang Tư gia tộc.
Khang Tư gia tộc với tư cách là một trong tam đại gia tộc của Thánh Phỉ
thành, ở trong Hỗn Loạn Chi Thành này cũng có một nơi đóng quân, chuyên
môn dùng để cho gia tộc tìm hiểu tin tức về Hỗn Loạn chi lĩnh
Một đội Linh Sư tuần tra đi lướt qua bên người bọn người Kiệt Sâm, những
Linh Sư có thể tuần tra ở Hỗn Loạn Chi Thành, mỗi người đều có thực lực
trên tam giai, những người này tất cả đều đến từ tam đại gia tộc cường
đại nhất Hỗn Loạn chi lĩnh, phân biệt tuần tra các nơi khác nhau.
- Ân? Là Thái Sâm tộc trưởng của gia tộc Khang Tư, còn có người cụt tay đánh chết tộc trưởng và Tam trưởng lão nữa.
Sau khi nhìn thấy bọn người Kiệt Sâm, một người trong đội Linh Sư tuần tra
này thần sắc không khỏi sững sờ, lập tức vội vàng chuyển sắc mặt, giả bộ như đang quan sát người đi đường ở một bên, nhưng trong mắt lại toát ra một tia kinh hãi thật sâu.
Nếu như Thái Sâm trông thấy thì liền
có thể nhận ra người này chính là một trong đám người Đạt Khắc Tư gia
tộc phái tới đánh gia tộc của mình lần trước, chỉ có điều sau khi Lôi
Nặc đánh chết Mã Nhĩ Gia tộc trưởng và Áo Ba Mã Tam trưởng lão thì đám
người kia đều âm thầm tản đi hết.
Tuy rằng đại bộ phận trong đó
bị đám người Thái Sâm truy sát hết, nhưng vẫn có một ít người của Đạt
Khắc Tư trốn ra khỏi thành Thánh Phỉ, đây chính là một trong số đó.
- Cũng may, không nhận ra ta.
Đợi đến sau khi bọn Kiệt Sâm đi xa, Linh Sư này mới lại lần nữa quay đầu,
trái tim vốn bang bang nhảy loạn rốt cũng cũng hòa hoãn lại.
- Bọn Thái Sâm tộc trưởng không hảo hảo ở gia tộc Khang Tư ở thành Thánh Phỉ mà chạy đến Hỗn Loạn Chi Thành làm gì?
Ánh mắt của hắn lóe ra, mang theo một tia nghi hoặc dày đặc:
- Không được, chuyện này phải nói cho Khắc Lý Tư Thác thiếu gia biết.
- Gia Đằng đội trưởng.
Hắn lúc này đi đến trước lên tiếng với một đại hán râu quai nón.
- Sấu tử, chuyện gì?
Đại hán nghiêng đầu sang chỗ khác ồm ồm nói.
- Gia Đằng đội trưởng, buổi sáng hôm nay Khắc Lý Tư Thác thiếu gia bảo
thuộc hạ đến, cho nên tiểu nhân muốn về trước đi, không biết Gia Đằng
đội trưởng. . .
Sấu Tử cẩn thận từng li từng tí lên tiếng.
Trong đội tuần tra này, đệ tử chi thứ Gia Đằng của gia tộc Bội Lôi chính là
trưởng quan của hắn, quy củ của đội tuần tra tương đối nghiêm khắc, đội
viên trong lúc tuần tra nếu không được đội trưởng phê chuẩn mà một mình
rời đi sẽ phải nhận lấy trừng phạt cực kỳ nghiêm trọng.
- Khắc Lý Tư Thác?
Lông mày Gia Đằng nhíu lại thật sâu, trên thần sắc mang theo một tia không
vui, lập tức liếc qua Sấu tử ở một bên chờ tin tức, hừ lạnh một tiếng
nói:
- Đi thôi, bất quá lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa.
- Đa tạ Gia Đằng đội trưởng, đa tạ Gia Đằng đội trưởng.
Sấu tử kia liên tục gật đầu, bắt chuyện với người bên cạnh một cái, rất nhanh chạy về phía phủ đệ của gia tộc Bội Lôi.
- Hừ, cái gì Khắc Lý Tư Thác thiếu gia, hắn chẳng qua chỉ là một ngoại
nhân may mắn đi vào gia tộc thôi, còn dám tự xưng là thiếu gia gì chứ!