- Khắc Lôi Nhã!
Kiệt Sâm đau lòng ôm lấy nàng.
Kỳ thật nguyên nhân Kiệt Sâm không mang theo Khắc Lôi Nhã cùng đi ngoại trừ chế độ học tập của Linh Dược Sư Tháp quy định, trọng yếu nhất là hắn không muốn quấy rầy việc tu luyện của Khắc Lôi Nhã, thân thế của nàng một mực tồn tại trong lòng của hắn, làm hắn chưa từng quên.
Hắn hiểu thật rõ nỗi thống khổ của một cô nhi, cho nên hắn muốn tìm kiếm lai lịch của Khắc Lôi Nhã, giúp nàng tìm được quá khứ của nàng, tìm được cha mẹ của nàng.
Nhưng thân thế của Khắc Lôi Nhã thật sự quá cổ quái, dù là Kiệt Sâm cũng không biết được thân thế của nàng, chỉ có thể dựa theo tốc độ tu luyện đặc thù của nàng mà bắt tay vào, Kiệt Sâm tin tưởng chỉ cần Khắc Lôi Nhã không ngừng tu luyện, một ngày nào đó nhất định sẽ lộ ra manh mối.
Đó cũng không phải tự bản thân Kiệt Sâm suy đoán, thật sự tốc độ tu luyện của Khắc Lôi Nhã quá mức nghịch thiên, là người có thiên phú cao nhất mà Kiệt Sâm từng gặp được, làm cho hắn tràn đầy tin tưởng.
Chỉ qua năm năm thời gian, hơn năm năm Khắc Lôi Nhã từ một người bình thường đã tấn thăng lên hoàng linh sư thất giai cao cấp, thiên phú mạnh mẽ ngay cả Kiệt Sâm cũng phải chấn kinh, có thể nói là đệ nhất thiên tài mà Kiệt Sâm từng gặp được, dù là chính bản thân hắn hay người có Mộc Linh Thể như Lạc Khố Ân tốc độ tấn cấp cũng xa không bằng Khắc Lôi Nhã.
Phải biết rằng hiện tại tuy Kiệt Sâm cũng là hoàng linh sư thất giai cao cấp, nhưng trên đường tu luyện Kiệt Sâm gặp được thật nhiều kỳ ngộ, cũng dùng qua thật nhiều linh dược tề, chẳng hạn như từ tôn linh sư lục giai cao cấp tấn thăng hoàng linh sư hắn phải uống Ngũ Hành Luân Hồi dược tề, mà từ trung cấp thất giai tấn thăng cao cấp thất giai là nhờ vào có Thổ Linh Châu.
Nhưng Khắc Lôi Nhã lại hoàn toàn chỉ dựa vào chính thiên phú của mình tu luyện, ngoại trừ lúc tấn thăng hoàng linh sư thất giai đê cấp từng nhờ vào hỏa hệ chân long khí bên trong Long Thủ Thạch, ngoài ra nàng cũng không hề dùng bất cứ loại linh dược tề nào, không hề có bất kỳ thủ đoạn phụ trợ nào, cứ từng bước một không hề dừng lại, một mực vững chắc đi tới hoàng linh sư thất giai cao cấp, thiên phú sâu đậm ngay cả người có kiến thức như Kiệt Sâm cũng cảm nhận vô cùng rung động.
Người như vậy tuyệt đối không phải là người bình thường, hoặc do thể chất của nàng đặc thù, hoặc chính là huyết mạch đặc thù nào đó của gia tộc nàng, ngoài ra không còn nguyên nhân nào khác, mà Kiệt Sâm càng thêm khuynh hướng chính là loại thứ hai.
Bởi vậy Kiệt Sâm mới để cho Khắc Lôi Nhã cố gắng tu luyện, bởi vì chỉ cần thực lực của nàng tăng lên tới cường độ nhất định, có quan hệ tới huyết mạch của nàng nhất định sẽ bị bộc lộ ra, đến lúc đó hắn có thể giúp Khắc Lôi Nhã tìm được người nhà của nàng.
- Thiếu gia, Khắc Lôi Nhã đã hiểu, ta nhất định sẽ tu luyện thật tốt, đến lúc đó nhất định sẽ đến giúp được thiếu gia!
Sau hồi lâu, Khắc Lôi Nhã ngẩng đầu, trên mặt của nàng không còn vẻ nhu nhược như trước đó, chỉ còn lại vẻ vô cùng kiên định.
Theo lời nói đầy kiên định của Khắc Lôi Nhã, tất cả mọi người không hề nhìn thấy được trong đôi mắt màu bạc của Khắc Lôi Nhã lập tức biến thành màu vàng, trong đó giống như có một đạo hỏa diễm hiện lên, không ngừng thiêu đốt, trong chớp mắt đã khôi phục lại như bình thường.
- Xoạt!
Ở bên cạnh, Lam Nguyệt Cổ Sâm giống như cảm thấy được gì đó, cả người mạnh mẽ bật dậy, trong đôi mắt mang theo vẻ khiếp sợ nhìn qua Khắc Lôi Nhã cách đó không xa, không khỏi thối lui ra sau vài bước.
- Lam Nguyệt Cổ Sâm, làm sao vậy?
Kiệt Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư đều nghi hoặc nhìn qua Lam Nguyệt Cổ Sâm.
- Không…không có gì…
Lam Nguyệt Cổ Sâm lắc đầu, sau đó có chút kinh hồn bất định ngồi xuống, nhìn qua Khắc Lôi Nhã bên cạnh Kiệt Sâm, trong lòng tràn đầy nghi hoặc:
- Vì sao, nàng không phải chỉ là một hoàng linh sư thất giai cao cấp thôi sao? Vì sao trên người nàng lại có loại khí tức mà làm cho ta cũng cảm thấy sợ hãi, không có khả năng, loại khí tức này cho dù là trên người lão gia hỏa tháp chủ Linh Dược Sư Tháp ta cũng chưa từng cảm nhận được, vì sao chỉ là một tiểu cô nương lại làm cho ta cảm thấy sợ hãi?
Trong lòng Lam Nguyệt Cổ Sâm nghi hoặc, nhưng không nói gì thêm, chỉ có thể đem nỗi nghi hoặc này chôn sâu vào tận đáy lòng.
Bởi vì nàng phát hiện loại khí tức làm người sợ hãi kia chỉ có một mình nàng cảm nhận được, những người khác bên trong đại sảnh không ai cảm giác tới.
Nhóm người Lai Ngang Nạp Đa không cảm giác được thì cũng bình thường, có thể nói là do thực lực của bọn họ chưa đủ, nhưng hai người Kiệt Sâm cùng Tạp Tắc Nỗ Tư cũng không hề cảm nhận được chút nào, điều này làm Lam Nguyệt Cổ Sâm vô cùng nghi hoặc.
- Phải rồi Kiệt Sâm, lần này ngươi phóng ra ngoài là đi địa phương nào của Tái Luân đế quốc?
Đúng lúc này Lai Ngang Nạp Đa lên tiếng hỏi.
Cơ Lạc Tư cũng hiếu kỳ nhìn về phía Kiệt Sâm, hắn và Lai Ngang Nạp Đa đều là người của Tái Luân đế quốc, đối với đế quốc vẫn có chút hiểu rõ.
- Là đi nhậm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội tại Luân Đa hành tỉnh…
Kiệt Sâm lên tiếng.
- Cái gì? Đi Luân Đa hành tỉnh?
- Hội trưởng Linh Dược Sư công hội?
Nghe được câu trả lời của Kiệt Sâm, hai người Lai Ngang Nạp Đa cùng Cơ Lạc Tư đều tỏ vẻ có chút giật mình.
- Sao vậy?
Kiệt Sâm nghi hoặc hỏi.
Vẻ mặt Lai Ngang Nạp Đa chợt biến thành ngưng trọng:
- Kiệt Sâm, Luân Đa hành tỉnh là một hành tỉnh phía đông nam của Tái Luân đế quốc, vị trí địa lý ngay biên cảnh phía đông đế quốc rất tốt, nhưng tình huống bên trong lại vô cùng phức tạp!
- Phải!
Cơ Lạc Tư cũng gật đầu:
- Kiệt Sâm, gia tộc của ta ở Xích Nhĩ hành tỉnh có thể nói là địa phương an bình nhất Tái Luân đế quốc, nhưng Luân Đa hành tỉnh lại khác hẳn, diện tích của Luân Đa hành tỉnh rất lớn, tài nguyên vô cùng phong phú, là một trong mấy hành tỉnh giàu có đông đúc nhất của đế quốc, bởi vậy lợi ích bên trong liên quan cũng thật kịch liệt, hơn nữa còn là biên cảnh của đế quốc, bởi vậy trị an cũng không được khá lắm…
- Theo ta được biết mấy đại gia tộc của Tái Luân đế quốc ở tại Luân Đa hành tỉnh đều có chỗ chen chân, lần này nếu ngươi đi đảm nhiệm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội được xem như cao tầng của hành tỉnh rồi, Linh Dược Sư Tháp tuy thật cường đại, nhưng dù sao cũng là thế lực đến từ bên ngoài đế quốc, đến lúc đó ngươi phải tự mình chú ý cẩn thận, về phần tình huống cụ thể thế nào ta cũng không hiểu được rõ ràng…
Lai Ngang Nạp Đa cùng Cơ Lạc Tư đều biểu lộ vẻ ngưng trọng.
- Sư phụ, Luân Đa hành tỉnh nguy hiểm tới như vậy?
Dong Thánh chợt kêu lên.
Kiệt Sâm cười cười, nói:
- Ta đi đến Luân Đa hành tỉnh đảm nhiệm chức hội trưởng Linh Dược Sư công hội mà thôi, cũng chỉ hơn một năm thời gian, không có chuyện gì đâu.
Lai Ngang Nạp Đa cùng Cơ Lạc Tư đều gật đầu, tình huống của Luân Đa hành tỉnh bọn họ cũng chỉ là nghe nói mà thôi, về phần tình hình cụ thể, gia tộc của họ không nằm tại Luân Đa hành tỉnh bởi vậy họ cũng không hiểu rõ, lại nói dù sao Kiệt Sâm cũng là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, cho dù Luân Đa hành tỉnh có loạn thế nào an toàn của Kiệt Sâm cũng sẽ không có vấn đề gì, hơn nữa với thực lực của hắn chưa chắc cần phải e ngại người khác.