Dược Thần

Chương 1147: Chương 1147: Lục đại đế linh sư




Ads Mà tạo thành loại cảm giác này là cuộc xâm lấn của nam vực thập tam vương quốc, căn cứ theo tin tức từ tiền tuyến truyền đến, đội ngũ thập tam vương quốc ngày hôm qua đã phá thêm một tòa thành trì gần Hỗn Loạn Thành, ai cũng không biết đội ngũ thập tam vương quốc lúc nào sẽ đánh tới Hỗn Loạn Thành.

Dân gian cũng không thiếu một ít tin tức đường nhỏ linh thông, đủ loại tin tức điên cuồng truyền lưu, đội ngũ nam vực thập tam vương quốc cường đại không ngừng thẩm thấu vào trong nội tâm mỗi người.

Dưới dạng tình huống này, toàn bộ dân chúng Hỗn Loạn Thành đều lòng người bàng hoàng, cho dù hôm nay Hỗn Loạn Lĩnh đã nằm dưới sự khống chế của tam đại gia tộc nhưng vẫn còn một ít gia tộc cùng thế lực đã vội vàng đem sản nghiệp của mình tại Hỗn Loạn Thành lặng yên chuyển dời tới thành trì vùng phía tây Hỗn Loạn Lĩnh còn chưa bị xâm lược.

Đương nhiên cũng có một ít gia tộc cùng thế lực thề sống chết cùng Hỗn Loạn Thành, dựa sát vào bên cạnh tam đại gia tộc thủ vững Hỗn Loạn Thành.

Giờ phút này, trên bình nguyên cách Hỗn Loạn Thành chừng trăm dặm một đội ngũ khổng lồ đang chậm rãi đẩy mạnh, cách đó không xa hình dáng Hỗn Loạn Thành như ẩn như hiện.

- Đây là trung tâm của Hỗn Loạn Lĩnh, Hỗn Loạn Thành sao?

Nhìn Hỗn Loạn Thành phía xa xa, trong hơn mười người đầu lĩnh một trung niên khôi ngô tóc nâu trong miệng đạm mạc lên tiếng, đột nhiên hắn khoát tay chặn lại.

- Toàn quân dừng lại!

Một thanh âm to rõ quanh quẩn trên không trung, đội ngũ khổng lồ bỗng nhiên dừng bước.

Trên mặt Sử Lai Mỗ hiện ra một tia cười lạnh:

- Hỗn Loạn Thành, cuối cùng đã tới, liền để chúng ta đi xem bên trong Hỗn Loạn Thành có những người nào đây!

- Ha ha, nghe nói bên trong Hỗn Loạn Thành có ba linh dược hoàng sư, đời này của Khang Đốn ta còn chưa có dịp gặp đâu!

Một lão giả mặc trường bào màu xanh cười lên tiếng.

Người này chính là cao thủ của Địch Khắc vương quốc, đế linh sư phong hệ bát giai trung cấp Khang Đốn.

- Linh dược hoàng sư? Hiện tại ta chỉ quan tâm đồ vật bên trong Tử Vong Mê Cung!

Đệ nhất cao thủ Tiệp Ba vương quốc, đế linh sư kim hệ trung cấp Đạt Tư Đinh cười nhạt nói.

- Hoàn toàn chính xác, so sánh với linh dược hoàng sư vẫn là Linh Thần bảo tàng càng hấp dẫn ta!

Nhã Lỗ vương quốc đế linh sư thủy hệ trung cấp Hoắc Phu Mạn cũng lên tiếng.

Trên mặt hơn mười đầu lĩnh đều nở nụ cười.

- Tốt rồi, không cần nói thêm nhiều lời, chúng ta đi thôi, tốc chiến tốc thắng!

Đại hán khôi ngô Sử Lai Mỗ sắc mặt lạnh lùng, cả người chậm rãi bay lên.

- Sưu! Sưu! Sưu!

Sau lưng hắn hơn mười đạo nhân ảnh cũng bay lên, trên người tản ra linh lực khí tức cường đại, hóa thành lưu quang hướng Hỗn Loạn Thành cách đó không xa lao đi.

Trong Hỗn Loạn Thành.

Phủ đệ Khang Tư gia tộc, hào khí vô cùng căng thẳng, những thân ảnh vội vàng đi tới lui, tạo cho người cảm giác vô cùng áp lực.

Ngay khi bóng người qua lại khắp bốn phía phủ đệ, trong đại sảnh nghị sự hơn mười nhân ảnh ngồi bên trong, hào khí ngưng trọng.

Những bóng người này nguyên một nhóm đều lộ ra khí tức cường đại, mà ngồi ở chủ vị chính là Lôi Nặc vừa quay trở về từ Vân Vụ chiểu trạch chưa đầy hai ngày.

- Lôi Nặc đại nhân, vừa mới nhận được tin tình báo, đội ngũ nam vực thập tam vương quốc đã xuất phát, không biết lúc nào sẽ đến…

Trong đại sảnh, vẻ mặt A Cơ Mễ Đức đầy lo lắng lên tiếng, khi hắn còn chưa nói xong, Lôi Nặc bỗng nhiên ngẩng phắt đầu lên.

- Ân?

- Khí tức thật cường đại, hơn nữa cũng không hề che giấu!

Lôi Nặc rõ ràng cảm giác được phương đông có hơn mười cỗ khí tức cường đại đang nhanh chóng tới gần Hỗn Loạn Thành.

Trong đó có sáu cỗ khí tức đặc biệt mãnh liệt, có một cỗ khí tức ngay cả Lôi Nặc cũng cảm thấy có chút kinh hãi.

- Không cần nghĩ nhiều như vậy, bọn hắn đã đến!

Lôi Nặc lạnh lùng trầm thấp lên tiếng.

- Đã đến?

Trong đại sảnh tất cả mọi người đều cả kinh, vừa định nói chuyện sắc mặt chợt thay đổi.

Không chỉ có Lôi Nặc cảm giác được…

Giờ khắc này A Cơ Mễ Đức, Lí Căn, Cam Đạo Phu, Mã Lợi Á phàm là những người đạt tới hoàng linh sư đều cũng cảm giác.

- Sử Lai Mỗ đại nhân, phía trước là Hỗn Loạn Thành, căn cứ tình báo khống chế Hỗn Loạn Lĩnh là Khang Tư gia tộc, cùng Linh Dược Sư hiệp hội đều nằm trung tâm Hỗn Loạn Thành!

Trên bầu trời, đệ tam cao thủ Thu Khắc vương quốc Toa Lãng đang cung kính lên tiếng với Sử Lai Mỗ, giờ phút này trong nội tâm hắn kích động vạn phần.

Trước khi đám người Sử Lai Mỗ chạy tới, hắn là tổng chỉ huy của nam vực thập tam vương quốc, chinh chiến đã hơn một năm rốt cục hắn đã chờ được ngày hôm nay.

- Vì ngày hôm nay, ta đã phải chinh chiến tại Hỗn Loạn Lĩnh hơn một năm rồi!

Sắc mặt Toa Lãng có chút đỏ lên, trong mắt phảng phất như lưỡi đao sắc bén nhìn về Hỗn Loạn Thành cách đó không xa.

- A Cơ Mễ Đức là thủ lĩnh Hỗn Loạn Lĩnh, còn chưa từng xuất hiện qua, ta cũng muốn nhìn xem linh dược hoàng sư truyền kỳ kia rốt cục là nhân vật thế nào!

Toa Lãng thầm nghĩ trong lòng.

Sử Lai Mỗ lạnh nhạt nhìn Hỗn Loạn Thành cách đó không xa, nhịn không được cảm khái:

- Hỗn Loạn Thành? Quả nhiên to lớn đại khí!

Luận thành trì, toàn bộ nam vực thập tam vương quốc còn không có một tòa thành trì này có thể so sánh với sự hùng vĩ của Hỗn Loạn Thành.

- Đáng tiếc, qua ngày hôm nay một tòa thành trì như vậy phải đổi chủ!

Sử Lai Mỗ cười nhạt lên tiếng.

Sau lưng hắn phần đông cường giả đều đang chờ đợi mệnh lệnh.

- Không cần lãng phí thời gian, lần này chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, ta không rảnh ở lại đây chờ. Khang Đốn!

Sử Lai Mỗ quay đầu nhìn Khang Đốn.

- Sử Lai Mỗ!

Khang Đốn cười nhạt đáp.

- Ngươi trực tiếp đi qua, căn cứ tình báo Hỗn Loạn Thành không có cao thủ cấp bậc đế linh sư, toàn bộ chỉ là hoàng linh sư, không tới mười người, ngươi dẫn bọn hắn đi ra gọi bọn hắn đầu hàng, nếu không nghe, ngoại trừ linh dược hoàng sư, những người còn lại trực tiếp đánh chết, sau đó tra hỏi vị trí của Linh Thần bảo tàng!

Sử Lai Mỗ lạnh lùng ra lệnh, đưa ánh mắt nhìn qua trên người Toa Lãng.

- Toa Lãng!

- Sử Lai Mỗ đại nhân!

- Sau khi cuộc chiến kết thúc, ngươi dẫn nhóm hoàng linh sư đem toàn bộ những người dám phản kháng đánh chết, lại phái người chiếm lĩnh Hỗn Loạn Thành!

- Được rồi, Khang Đốn, ngươi ra tay đi!

Sử Lai Mỗ đạm mạc nói.

Đôi mắt Khang Đốn sáng ngời, từ trong đám người bay vút ra.

- Ồ, đó là cái gì?

Sự xuất hiện của đám người Sử Lai Mỗ làm dân chúng liền phát hiện.

Trong tiếng kinh nghi, thật nhiều dân chúng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời Hỗn Loạn Thành trôi nổi hơn mười bóng đen.

- Hình như là người?

Có người nhịn không được sợ hãi lên tiếng.

- Là hoàng linh sư? Từ nơi nào đến?

Mọi người nhìn nhau, nghĩ tới một khả năng, trong mắt đều mang theo kinh hãi.

Trên bầu trời, Khang Đốn nhìn kiến trúc trung tâm của Hỗn Loạn Thành, một cỗ uy áp đáng sợ bộc phát ra, toàn thân hắn tản ra thanh sắc quang mang, chỉ thấy Khang Đốn cười lạnh giơ lên tay phải.

- Oanh long!

Chốc lát thiên địa chấn động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.