Dược Thần

Chương 847: Chương 847: Mạt Nhĩ Đặc La. (1)




- Vô tận thổ linh, hưởng ứng hô hấp đại địa, ngươi là ân sủng của tạo vật, dưỡng dục tánh mạng, cũng mang đến hủy diệt!

Nam Nhĩ Tháp La bắt đầu dốc sức liều mạng!

Hắn đánh ra sát chiêu mạnh nhất, Đại Địa Mạch Đập!

Linh lực thất giai cao cấp trong cơ thể của hắn vận chuyển, kích thích tu vi, vô số thổ hệ linh nguyên tố điên cuồng tuôn ra, hình thành sóng nguyên tố.

- Không tốt, Nam Nhĩ Tháp La đang liều mạng, đây là công pháp Nguyệt cấp thổ hệ mà hắn tu luyện, bí pháp Đại Địa Mạch Đập, một khi thi triển, tất cả mọi thứ ở chung quanh sụp đổ, hắn đã không để ý sinh tử!

- Mau lui lại, tất cả mọi người mau lui lại!

Trên mặt của rất nhiều người hoảng sợ, điên cuồng thối lui ra sau.

Cảm thụ được trên người của Nam Nhĩ Tháp La có up áp khủng bố phát ra, đột nhiên hai mắt của Kiệt Sâm sáng ngời, vận chuyển Diệt Thần Quyết, năng lượng hắc sắc cổ quái trong cơ thể vận chuyển, trong nháy mắt, nguyên tố ngũ hành bên ngoài thăng thể phun ra nuốt vào tăng gấp mấy lần.

- Phá cho ta!

Trong miệng Kiệt Sâm gào thét, âm thanh như sấm sét, một cổ sức lực lớn trùng thiên, hào quang sáng chói, trực tiếp đánh tan linh lực thổ hệ ngưng tự bên ngoài thân của Nam Nhĩ Tháp La, vô tận linh lực trực tiếp trút xuống, đem Nam Nhĩ Tháp La đánh lún vào trong nham thạch, bảo trì tư thế quỳ.

Mạch máu bạo liệt, cốt cách toàn thân vỡ vụn, da thịt xích lõa của Nam Nhĩ Tháp La tan vỡ ra, vô số máu tươi từ trong người bắn ra ngoài, rơi xuống mặt đất, nhìn thấy mà giật mình.

- Tại sao có thể như vậy?

Trên mặt của Nam Nhĩ Tháp La mang theo hoảng sợ và điên cuồng, tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn còn chưa thi triển ra, đã bị Kiệt Sâm đánh tan, đây quả thực là chuyện chưa từng xảy ra, chấn động mạnh mẽ, làm cho ý chí của hắn thất thủ.

- Ngươi, muốn chết!

- Lớn mật!

Cách đó không xa, Phỉ Nhĩ Khắc Lạc Tư cùng Ba Kiều ngươi hai người, trên mặt xuất hiện nét rung động, trong lòng vừa sợ vừa giận, bọn hắn tuyệt đối không ngờ, Kiệt Sâm cứ như vậy dễ như trở bàn tay đánh bại Nam Nhĩ Tháp La có thực lực không kém gì bọn họ.

Phỉ Nhĩ Khắc Lạc Tư cùng Ba Kiều nhanh chóng nhìn nhau, trong miệng quát lớn, vận chuyển linh lực trong cơ thể, linh lực mộc hệ cùng hỏa hệ bạo liệt ra ngoài, trong tiếng rống giận dữ, nhắm ngay Kiệt Sâm lao nhanh tới, rốt cuộc hai người bất chấp khoác lác lúc trước, lại đồng thời ra tay.

Bọn họ biết rõ, đối phương đã tìm tới cửa, tuyệt đối không bỏ qua cho bọn họ, đồng thời Kiệt Sâm cường đại, cũng làm bọn họ kinh hãi, đơn đả độc đấu, căn bản không thể nào là đối thủ của Kiệt Sâm, hai người bọn họ biết rõ, cho nên ra tay nhanh như thiểm điện, đánh bại Kiệt Sâm, mới có một đường sinh cơ.

- Ầm ầm!

Linh lực vô tận bộc phát, trong lúc nhất thời, cả phiến thiên địa đều biến thành biển linh lực, xanh hồng hai đạo quang mang tràn ngập bầu trời, tạo thành một cái mâm tròn hai màu, nhắm ngay Kiệt Sâm trấn áp.

- Ha ha, đến tốt!

Trong miệng Kiệt Sâm cuồng tiếu, đôi mắt u tĩnh của hắn phát ra hào quang thâm thúy.

Một đạo tinh thần chấn động quỷ dị, từ con mắt của Kiệt Sâm bắn ra, chui vào trong đôi mắt của Ba Kiều đang mặc áo bào màu hồng.

Ánh mắt của Ba Kiều ngốc trệ, nhưng ngay lập tức khôi phục bình tĩnh, nhưng chỉ trong nháy mắt này, lại cho Kiệt Sâm cơ hội ra tay.

- Ầm ầm!

Linh lực vô tận bộc phát, linh hồn chấn nhiếp của Kiệt Sâm phá vỡ hợp kích của hai người, đồng thời cũng cất bước đi về phía trước, giống như phá vỡ hư không, nhanh như thiểm điện đi tới trước mặt, thì Ba Kiều Nhĩ mới khôi phục tinh thần lại, trong kiếm trong tay của Kiệt Sâm đã bổ mạnh xuống.

Ba Kiều Nhĩ vội vàng ứng chiến, trong miệng liên tục gào thét, cự kiếm trong tay nhanh như thiểm điện tràn ra, hỏa nguyên tố bộc phát điên cuồng, giống như núi lửa phun trào, chôn vùi hết thảy.

- Ha ha, phá cho ta!

Trong miệng Kiệt Sâm cười to, vận chuyển Diệt Thần Sát Quyết, một cổ uy áp khó tả từ trên người của hắn bộc phát, hắc sắc trọng kiếm cùng cự kiếm trong tay Ba Kiều Nhĩ lập tức đụng vào nhau.

- Oanh!

Hai cổ linh lực hỏa nguyên tố đụng vào nhau, cuối cùng vẫn là Kiệt Sâm kỹ cao một bậc, hồng sắc hào quang chói mắt, trong miệng Ba Kiều Nhĩ phun ra một ngụm máu tươi, trong miệng mang theo hoảng sợ quỵ xuống trên mặt đất.

- Ngươi gọi là Ba Kiều Nhĩ đúng không? Lúc trước muốn ta quỳ xuống dập đầu nhận sai, ân, chủ ý này đúng là không tệ!

Kiệt Sâm nhếch miệng, tay trái hạ xuống, một chưởng vỗ vào ót của Ba Kiều Nhĩ.

- Ầm ầm!

Toàn thân của Ba Kiều Nhĩ ngã xuống đất, cái trán nặng nề nện xuống nham thạch, trên mặt đất xuất hiện một lỗ thủng, toàn bộ đầu đều chôn vùi trong gạch vụn, giống như đang khấu đầu một cái kinh thiên động địa trước mặt của Kiệt Sâm.

- Ngươi. . . Ta. . .

Ba Kiều Nhĩ ngẩng đầu của mình lên, trên mặt máu tươi mơ hồ, trong miệng gào thét lên tiếng, muốn nói cái gì đó, nhưng chỉ phun ra mấy ngụm máu tươi, không nói được lời nào.

- Ba Kiều Nhĩ!

Trong miệng Phỉ Nhĩ Lạc Tư kinh hãi lên tiếng, chỉ mới đối mặt với nhau, Ba Kiều Nhĩ đã bị Kiệt Sâm đánh trọng thương, thủ đoạn lôi đình như vậy, làm cho nội tâm của Phỉ Nhĩ Lạc Tư kinh hãi gần chết.

Thấy một màn này, Phỉ Nhĩ Lạc Tư làm sao dám ra tay với Kiệt Sâm nữa, toàn thân có hào quang thanh sắc chớp động, thân thể vội vàng bay vút lên trời, muốn chạy khỏi nơi này.

- Muốn chạy trốn?

Kiệt Sâm ngẩng đầu, đôi mắt lập loè, thiểm lôi chi dực sau lưng giãn ra, "Xùy~~", một tiếng, đã xuất hiện sau lưng của Phỉ Nhĩ Lạc Tư, viên cầu kim sắc trong đầu xoay tròn, kim nguyên tố điên cuồng tuôn ra ngoài.

- Phỉ Nhĩ Lạc Tư, ngươi không phải ngươi vừa nói muốn giúp ta biết chữ chết viết thế nào sao? Ta xem chính ngươi cũng không hiểu lắm, hiện tại, ta sẽ dạy cho ngươi nó viết thế nào! đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com

Kiệt Sâm âm thanh lạnh như băng, kim hệ linh lực sắc bén tràn ngập, biến ảo thành một đạo kim sắc thiên la địa võng, nhắm ngay Phỉ Nhĩ Lạc Tư bao phủ.

- Kiệt Sâm, ngươi đừng vội khinh người quá đáng!

Phỉ Nhĩ Lạc Tư thấy kim hệ kết giới của Kiệt Sâm khắc chế bản thân, cơ hồ mất đi liên hệ với mộc nguyên tố trong không khí, trong lòng vừa sợ vừa giận, biết rõ trốn không thoát, quay đầu nhìn Kiệt Sâm hét lên.

- Mộc chi thế giới!

Trong miệng Phỉ Nhĩ Lạc Tư gào thét, mộc hệ linh lực tích chữa trong thể nội của hắn tuôn ra ngoài, hào quang thanh sắc đầy trời, tất cả đều chuyển hóa thành mộc hệ linh lực nồng đậm, vòng quanh Kiệt Sâm, giống như mặt trời, muốn bao phủ Kiệt Sâm luyện hóa bên trong, đồng thời Phỉ Nhĩ Lạc Tư, cũng hóa thành một đạo thanh sắc cực quang, chém về phía của Kiệt Sâm.

- Điêu trùng tiểu kỹ, cũng dám càn rỡ!

Kiệt Sâm thét dài lên tiếng, kim hệ linh lực tung hoành, đem tất cả mộc hệ linh lực chung quanh chấn nát thành mộc hệ nguyên tố, đồng thời hắc sắc trọng kiếm trong tay nhắm ngay Phỉ Nhĩ Lạc Tư đang biến thành thanh sắc cực quang đâm tới.

- Ầm ầm!

Tiếng nổ vang điếc tai, thân hình Phỉ Nhĩ Lạc Tư hiện ra, trong miệng máu tươi tung tóe, toàn thân lui ra phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.