Dược Thần

Chương 1649: Chương 1649: Mệnh Vận Hóa Thân. (3)




- Là thật sao?

Khảo Địch Lợi Á trong nội tâm tâm thần bất định, mà lông mày Gia Lôi Tư cũng nhíu lại một cái.

Hô!

Trong sát na ngắn ngủi này, thân hình Mạch Khắc Cách Lôi Địch đột nhiên nhoáng một cái, lập tức xuyên thấu hư không, biến mất tại chỗ, đúng là chạy trốn

- Hảo tiểu tử, dĩ nhiên lại tìm cơ hội đào tẩu, ngươi đây là muốn chết?

Bọn người Khảo Địch Lợi Á phục hồi tinh thần lại, mới biết được Mạch Khắc Cách Lôi Địch sở dĩ nói như vậy, chính là vì chạy trốn, lập tức giận tím mặt, linh lực trong cơ thể sôi trào, tinh thần tập trung cao độ trực tiếp đánh ra một t chưởng.

Ầm ầm!

Hư không dưới một kích của bọn hắn liền tầng tầng nghiền nát, lộ ra một lỗ thủng không gian thật lớn, mà thẩn ảnh Mạch Khắc Cách Lôi Địch cũng hiện ra trong hư không loạn lưu.

- Chạy đi đâu, Viêm Thần Thiên Diệt quyền!

Khảo Địch Lợi Á trong miệng gào thét, vô tận hỏa diễm bốc lên ngoài thân nàng, linh lực trong cơ thể nàng lập tức tăng lên tới cực hạn, một quyền hung hăng đánh tới Mạch Khắc Cách Lôi Địch

Nắm đấm hỏa diễm cực lớn như lưu tinh từ trên trời giáng xuống, phút chốc xuyên thấu khoảng cách không gian, hung hăng bay đến sau lưng Mạch Khắc Cách Lôi Địch, muốn đánh trúng thân thể của hắn.

- Mệnh Vận Trường Hà, xỏ xuyên qua tuyên cổ, vượt qua Thời Không, vĩnh hằng bất diệt.

Dưới nguy cơ ngàn câu treo sợi tóc, trong đầu Mạch Khắc Cách Lôi Địch vang lên một hồng âm tràn đầy uy nghiệm, trước người của hắn, đột nhiên xuất hiện một đạo mệnh vận chi hà, cả người theo mệnh vận chi hà ập tức xuất hiện ở một đầu khác của mệnh vận chi hà, tránh khỏi công kích của hảo Địch Lợi Á.

Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, dưới công kích đáng sợ của Khảo Địch Lợi Á và mệnh vận chi hà va chạm, phát ra tiếng oanh minh đinh tai nhức óc, hư không tầng tầng nghiền nát.

- Cái này...

Ba người Khảo Địch Lợi Á còn muốn tiếp tục động thủ, nhưng mà Mạch Khắc Cách Lôi Địch đã xuyên thẳng qua tmệnh vận chi hà, công kích khí tới phạm vi của bon hắn, ba người sắc mặt đều đại biến.

- Hừ, muốn chạy trốn, thật sự không nghĩ tới, ở trên tay chúng ta ngươi lại vẫn có thể đùa nghịch ra như vậy trò bịp bợm, như vậy, chết sao? Chết đi cho ta?

Đúng lúc này, trong hư không, Gia Lôi Tư lạii hừ lạnh, bàn tay to của hắn không biết lúc nào, dĩ nhiên đã xò xét xuông.

Một bàn tay màu đen cực lớn như xuyên thấu khoảng các không gian, trực tiếp ập về phía đỉnh đầu Mạch Khắc Cách Lôi Địch

Đây là một bàn tay lớn pham vi chừng mấy mẫu, toàn thân đen kịt, như một tòa núi cao, hung hăng ập về phía Mạch Khắc Cách Lôi Địch, linh lực đáng sợ tung hoành tàn sát bừa bãi, hư không như giấy bị phá thành mảnh nhỏ, trong thiên địa, một mảnh khí tức Hỗn Độn chảy xuôi, bộ dáng đáng sợ kia như là tận thế vậy.

- Ah!

Đối mặt với bàn tay khủng bố của Gia Lôi Tư, Mạch Khắc Cách Lôi Địch trong miệng phát ra tiếng gầm rú phẫn nộ, một đạo hào quang đại biểu vận mệnh tách ra từ trên người hắn.

- Vận mệnh hóa thân, Bất Tử Bất Diệt, Thiên hủy Địa diệt, vận mệnh trường tồn.

Trên người Mạch Khắc Cách Lôi Địch tách ra hào quang vô tận, muốn ngăn cản lấy công kích của Gia Lôi Tư nhưng lại vô dụng, Mạch Khắc Cách Lôi Địch có cường thịnh trở lại cũng chỉ là cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư, làm sao chống đỡ được công kích của bán thần Gia Lôi Tư, bàn tay màu đen ẩn chứa thần tính uy áp kia tan vỡ hết thảy, không thể ngăn cản, hung hăng vỗ vào trên người Mạch Khắc Cách Lôi Địch.

Bồng!

Một tiếng oanh minh vang vọng trong Thiên địa, xa xa, dưới bàn tay màu đen, thân thể Mạch Khắc Cách Lôi Địch như trực tiếp nổ tung lên, hóa thành một mảnh hư vô.

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!

Bốn đạo thân ảnh, trực tiếp xuất hiện nơi Mạch Khắc Cách Lôi Địch vẫn lạc.

- Một cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư nhỏ nhỏ cũng muốn chạy trốn dưới tay chúng ta, quả thực là buồn cười.

Khảo Địch Lợi Á lạnh cười ra tiếng, ba người Gia Lôi Tư ở một bên khóe miệng cũng lộ ra tia cười lạnh.

- Ân, không đúng!

Đột nhiên, Gia Lôi Tư biến sắc, linh thức của hắn không ngừng nhìn quét phiến hư không này, sau một khắc, biểu lộ vốn mang theo đắc ý thoáng chốc trở nên vô cùng khó coi.

Giờ phút này, ở nơi cách bọn người Gia Lôi Tư hơn 1000m, một phiến hư không đột nhiên bạo vỡ ra, từ đó ngã xuống một đạo nhân ảnh.

- Khục khục!

Đạo nhân ảnh này trong miệng khục ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt, dĩ nhiên là Mạch Khắc Cách Lôi Địch

- Cường giả Bán thần quả nhiên cường đại, nếu không phải vừa rồi ta quyết định thật nhanh, thi triển cấm thuật, để mệnh vận hóa thân thay thế chân thân, chỉ sợ ta đã thật sự phải vẫn lạc ở đó rồi.

Mạch Khắc Cách Lôi Địch che ngực lên tiếng, thần sắc vô cùng ngưng trọng:

- Cường giả Thiên Thần Giới xuất hiện, La Toa Mông Đức bọn hắn vậy mà đều vẫn lạc, chuyện như vậy, ta phải chạy nhanh nói cho Bỉ Tư Pháp Mẫu bọn hắn, đây là tai nạn của đại lục a!

Mạch Khắc Cách Lôi Địch trong mắt mang theo thống khổ lên tiếng, sau một khắc, thân hình của hắn nhoáng một cái, biến mất trong hư không, đồng thời dùng mệnh vận chi thuật, che dấu lấy tất cả khí cơ của mình.

Trên không sơn mạch Tái Luân đế quốc, bốn đạo nhân ảnh đứng ngạo nghễ trong hư không, sắc mặt đều vô cùng khó coi.

- Không nghĩ tới Mạch Khắc Cách Lôi Địch kia lại có thủ đoạn như vậy.

Gia Lôi Tư lạnh lùng lên tiếng, trong ánh mắt hung mang tăng vọt.

Lấy thực lực bán thần của hắn, trước kia không cẩn thận không phận biệt rõ, giờ đi đến phụ cận, tự nhiên phát hiện ra lúc trước bị hắn đánh chết căn bản không phải là chân thân của Mạch Khắc Cách Lôi Địch mà chỉ là một đạo hóa thân cùng loại với linh lực ngưng tụ thành mà thôi.

Chẳng những Gia Lôi Tư sắc mặt khó coi, mà bọn người Khảo Địch Lợi Á thần sắc cũng phận nộ, nguyên một đám như cha mẹ chết vậy.

- Để hắn chạy thoát, vậy mà để cho hắn chạy thoát.

Gia Lôi Tư trong miệng thì thào, thần sắc khủng bố có chút dọa người.

Lấy thực lực bán thần của hắn, hơn nữa còn thêm hai gã cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư Khảo Địch Lợi Á và cửu giai cao cấp đại thành Thánh Linh sư Xà Mị, vây đánh một gã cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư, cuối cùng lại để hắn chạy thoát, chuyện như vậy nếu là phát sinh ở Thiên Thần Giới, thanh danh của Gia Lôi Tư hắn chỉ sợ sẽ triệt để bị hủy mất.

Thực lực của hai bên kém nhau quá xa, căn bản không cùng trên một đường thẳng, không nghĩ tới cuối cùng lại xảy ra chuyện như vậy.

- Gia Lôi Tư, chúng ta tranh thủ thời gian đuổi theo đi? Ta không tin Mạch Khắc Cách Lôi Địch kia dưới công kích của ngươi lại không bị thương, lấy tình trạng của hắn, quyết không chạy được xa đâu, chúng ta nếu truy tìm, nói không chừng còn có thể tìm được đấy.

Một bên, Khảo Địch Lợi Á lạnh lùng lên tiếng, trong lòng của nàng cũng cực độ khó chịu.

- Không cần.

Đối mặt với ánh mắt lửa nóng của ba người Khảo Địch Lợi Á, Gia Lôi Tư lại lắc đầu.

- Trước khi hắn thoát đi ta đã tìm qua, không cảm giác được khí tức của hắn, nghĩ đến hắn có lẽ có được thủ đoạn che dấu khí tức bản thân nào đó, chúng ta có đi tìm cũng lãng phí thời gian thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.