Dược Thần

Chương 554: Chương 554: Mộc Linh Trì. (1)




Nghe Áo Đức Lâm tuyên cáo, trên mặt Khải Tư Đặc tộc trưởng không khỏi lộ ra một tia ý mừng,, có thông báo này của Áo Đức Lâm thành chủ, ít nhất Mạc Lý gia tộc sẽ không phải chịu sự trừng phạt của đế quốc.

Trận quyết chiến sinh tử lần này giữa hai đại gia tộc, rốt cuộc kết thúc oanh oanh liệt liệt trong cái chết của Khoa Ân Hi Nhĩ.

Tất cả dân chúng Thiên Hồng Thành cả đời này cũng sẽ không quên ngày hôm nay, một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp bị giết, trong lịch sử của Thiên Hồng Thành từ xưa tới nay cũng là chuyện ít khi thấy, đặc biệt là người đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ, lại là một gã thiếu niên chỉ chừng hai mươi tuổi, điều này là chuyện vô cùng oanh động từ xưa tới nay ở Thiên Hồng Thành.

Hơn hai mươi tuổi đã là Hoàng Linh Sư, Tái Luân đế quốc là một trong bốn đại đế quốc cũng không phải là không có, nhưng là những nhân vật kia, đều là tuyệt thế thiên tài cao cấp nhất của đế quốc, bất cứ người nào, có hành động gì cũng sẽ dẫn đến rầm rầm rộ rộ khắp cả đế quốc, làm gì có người nào sẽ là một người bình thường ở trong thành nhỏ như vậy chứ.

MÀ thời điểm dân chúng đang rối rít nghị luận với nhau, người khởi xướng chuyện là Kiệt Sâm, cũng đã trở lại trong phủ đệ của Mạc Lý gia tộc.

Trong phòng, Kiệt Sâm khoanh chân ngồi một chỗ, cảm nhận kinh mạch tổn hại trong cơ thể cùng những vết thương trên cơ thể, không ngừng vận chuyển Linh Lực, làm dịu đi thân thể của mình.

Công hiệu của mấy Linh Dược Tề như Bạo Hoàng Dược Tề cũng đã lui đi, đại chiến một cuộc khiến cho cả người Kiệt Sâm mỏi mệt vô cùng nhưng mà tinh thần của hắn, cũng là vô cùng phấn khởi.

Đại chiến hôm nay đối với Kiệt Sâm mà nói, có thể khiến cho hắn thu được rất nhiều lợi ích, lần này, vẫn là một mình đối mặt với một gã cường giả Hoàng Linh Sư ,thời điểm lúc trước, chỉ cần vừa gặp phải Hoàng Linh Sư, bằng vào thực lực của hắn, chỉ có thể tránh né đối phương.

Nhưng mà còn lần này, hắn chính là đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ, thật sự rõ ràng đã đánh chết một tên Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp, dựa vào toàn bộ năng lực của mình. Điều này làm cho trong lòng Kiệt Sâm tràn đầy hưng phấn cùng khoái cảm, giống như, ở kiếp trước, lúc lần đầu tiên Kiệt Sâm chế biến ra dược tề Hoàng Cấp Thất Giai, cái loại kích động cùng hưng phấn này khó có thể diễn tả được bằng lời.

Thời điểm kiếp trước, khi còn bé Kiệt Sâm mơ ước khi lớn lên mình sẽ trở thành một gã Linh Sư cường đại, nhưng là bởi vì nguyên nhân thể chất, hắn chỉ có thể cô độc đi lên con đường học thuật linh dược học.

Mặc dù ở trên con đường này Kiệt Sâm đạt được thành tựu khiến cho người đời phải chú ý, bên cạnh có vô số cường giả đi theo, nếu muốn chết một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai chỉ cần hắn nói một câu, thì sẽ có vô số người giúp hắn đi làm, thậm chí là Đế Linh Sư Bát Giai, cho tới Thánh Linh Sư Cửu Giai, ở trước mặt hắn cũng là nơm nớp lo sợ.

Nhưng là cảm giác đó cùng với cảm giác tự thân mình có thể đánh chết người khác có bản chất khác nhau, cuộc chiến đấu hôm nay làm cho hắn cảm nhận được cảm giác nhiệt huyết sôi trào, cái đó và lúc Linh Dược Tề có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, nhưng là cũng có sự khác nhau rất lớn.

Bất quá Kiệt Sâm cũng là biết, trước mắt hắn vẫn còn cần không ngừng tăng thực lực của mình lên, hôm nay nếu là không có những thứ Linh Dược Tề cường đại kia để nâng cao tố chất thân thể của hắn lên, thì mặc dù hắn giống như trước cũng là có thể thành công phóng xuất ra Thần Chi Nộ Hỏa, nhưng là thân thể của hắn tuyệt đối sẽ bị thương vô cùng nghiêm trọng, mà sẽ không giống như hôm nay vậy, sau khi đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ, Kiệt Sâm vẫn có thể đánh chết hai người Nam La Nhĩ cùng Bá Khắc Bỉ.

Đồng thời Kiệt Sâm cũng là phát hiện ra một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, đó chính là Cổ Quái Chi Lực màu đen trong cơ thể hắn thật sự là rất ít, cũng không thể cung cấp cho hắn chiến đấu trong thời gian quá dài.

Cổ Quái Chi Lực màu đen có thể dựa vào việc vận chuyển Linh Thần Quyết mà thu hoạch được, nhưng là mỗi khi vận chuyển Linh Thần Quyết một lần ở trong người, Cổ Quái Chi Lực màu đen thu hoạch được cũng cực kỳ ít ỏi, mà vô luận là thúc dục viên cầu màu vàng hay là viên cầu màu xanh lá cũng cần không ngừng tiêu hao Cổ Quái Chi Lực màu đen, mà dị lực dung hợp càng phải như vậy, hơn nữa trị liệu thân thể, Kiệt Sâm phát hiện Cổ Quái Chi Lực màu đen trong cơ thể mình thiếu hụt nghiêm trọng.

Ở phương diện này hắn không có biện pháp khác, chỉ có thể dựa vào việc không ngừng vận chuyển Linh Thần Quyết, khiến cho Cổ Quái Chi Lực màu đen trong cơ thể lớn mạnh.

Theo thực lực tăng cường, Kiệt Sâm cũng là càng ngày càng lĩnh ngộ được sự trọng yếu của Cổ Quái Chi Lực màu đen, bất quá bằng vào thực lực của hắn bây giờ, lại không cách nào hiểu được, đây tột cùng là một loại lực lượng như thế nào.

Cứ như vậy, Kiệt Sâm luôn luôn khoanh chân ngồi ở bên trong phòng tu luyện, thẳng tuốt đến ban đêm khi màn đêm buông xuống, hắn mới thở ra một hơi, đứng lên.

- Sư phụ!

Kiệt Sâm vừa mới mở cửa, liền nhìn thấy Lạc Khố Ân cung kính đứng ở cửa.

- Ngươi đứng ở chỗ này bao lâu rồi?

Kiệt Sâm không khỏi cau mày lên tiếng.

- Ách, không bao lâu!

Lạc Khố Ân lúng túng nói.

Kiệt Sâm lắc đầu, hắn đã đã nói rất nhiều lần với Lạc Khố Ân rằng không cần phải coi chừng chính mình, bất quá mỗi một lần Lạc Khố Ân đều sẽ đứng ở cửa canh gác cho hắn, điều này làm cho trong lòng Kiệt Sâm không khỏi có chút không biết nói gì.

Hắn người này mặc dù có chút lười nhác, nhưng cũng không có tự phụ đến nước này: xuất nhập cần người bảo vệ, ăn cơm mặc quần áo cũng muốn người hầu hạ.

Cho dù là thời điểm ở vương thành của Áo Lan Đa vương quốc, mấy người thị nữ Khắc Lôi Nhã bọn họ, nhiệm vụ mỗi ngày cũng chỉ là giặt quần áo, quét dọn nhà cho hắn mà thôi.

- Đây là một lần cuối cùng!

Ánh mắt Kiệt Sâm không tự chủ trở nên lạnh lùng.

Cảm nhận được giọng nói lạnh như băng kia của Kiệt Sâm, Lạc Khố Ân vội vàng liên tục không ngừng gật đầu.

- Sư phụ, phụ thân ta đã chờ người khá lâu rồi, người nói đợi sư phụ tu luyện xong, liền đi tới phòng nghị sự của gia tộc. Người xem . . .

Lạc Khố Ân lên tiếng nói.

Kiệt Sâm gật đầu, nói:

- Đi thôi!

Phòng nghị sự của Mạc Lý gia tộc, giờ phút này đang bề bộn thành một đoàn, tộc trưởng Khải Tư Đặc ngồi trên một chiếc ghế, không ngừng nghe hồi báo từ các phương diện.

Bởi vì Khoa Ân Hi Nhĩ, Nam La Nhĩ, Bá Khắc Bỉ bọn họ chết đi cả Lạc Cơ gia tộc đã loạn thành một đoàn, không ít thành viên đều tự mình chạy tứ tán.

Điều này chính là cơ hội để Mạc Lý gia tộc tiêu diệt từng bộ phận, mà để cho Khải Tư Đặc cảm thấy kỳ quái chính là, Áo Đức Lâm thành chủ chẳng những không ngăn cản hành động của Mạc Lý gia tộc hắn, ngược lại lại ủng hộ rất mạnh trên các phương diện cho hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.