Dược Thần

Chương 939: Chương 939: Một đạo linh mang. (2)




Rất nhiều đệ tử vô cùng kích động, trong miệng rung rung lên tiếng, trên mặt xuất hiện đủ loại thần sắc, nhưng bọn họ không có dị động, sau cùng dừng lại trước đội ngũ, nhìn qua đầu lĩnh Cát Mễ Đặc Lạp, với thực lực của bọn họ, còn không dám xuất đầu, đắc tội Kiệt Sâm thanh danh như mặt trời ban trưa.

Mà bài danh hai mươi lăm trên linh dược bảng, Ngõa Nhĩ Gia Bố cũng lặng lẽ phiêu phù trên không trung.

Trước đội ngũ, do Cát Mễ Đặc Lạp dẫn đầu đám đệ tử, lập tức có hai người bay ra, bay về Hóa Thần đảo.

- Kiệt Sâm, chúng ta phụng lệnh của Cát Mễ Đặc Lạp sư huynh, tới đây bái phỏng, kính xin các hạ đi ra gặp...

Trong miệng hai tên đệ tử này hét lớn, đồng thời bay vút về trung ương của hòn đảo, nhưng chưa được chủ nhân đồng ý, chuẩn bi đáp xuống sơn cốc kia.

- Xùy!

Thời điểm hai người bọn họ sắp tiến vào trong vòng bảo hộ, đột ngột, một đạo linh quang cường hãn xuất hiện trên không trung, như thiểm điện lướt về phía hai người này, tốc độ nhanh đến mức khó có thể tưởng tượng, thời gian nháy con mắt, đã xuất hiện trước mặt của hai người.

- Không tốt!

Trong nội tâm hai tên này kinh hãi, thời điểm hai người này tùy tiện đáp xuống, trong nội tâm đã đề cao cảnh giác từ lâu, vào lúc này, bỗng nhiên trường kiếm bên hông xuất hiện, hung hăng ngăn cản ở trước mặt mình.

- Cút cho ta!

Hai tên này gào lên, âm thanh cuồn cuộn như sấm.

Hai thanh trường kiếm và đạo linh mang xuất hiện đột ngột kia đụng vào nhau.

- Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên, thần sắc nhẹ nhõm của hai người này kịch biến.

Một cổ lực lượng kinh người từ trong linh mang truyền vào thân thể của bọn họ, hai con ngươi của họ như muốn nứt ra, thân thể hai người chấn động, áo bào trên người bị đánh nát bấy, cơ bắp trên thân thể không ngừng vỡ vụn.

- Ah

- Ah!

Hai tiếng kêu thảm thiết vang lên trên không trung của Hóa Thần đảo, thân thể của hai đệ tử dò đường vứt ra, máu tươi rơi vung vãi trên không trung, mà thân thể của hai người này, giống như sao băng, rơi vào trong biển ở phía trước Hóa Thần đảo, có hai cột nước trắng xóa bắn lên cao.

- Cái này...

Một màn khiến người ta sợ hãi diễn ra, làm cho các đệ tử đang hào hứng bừng bừng nhìn chuyện sắp diễn ra, vẻ chờ mong trên mặt cứng lại, một tia hoảng sợ, không ngừng hiện ra trong mắt của mọi người.

Đám người phía trước, thần sắc của Cát Mễ Đặc Lạp vốn đạm nhiên đã biến đổi, hắn nhíu mày thật sâu.

Mà một bên, độc hành Ngõa Nhĩ Gia Bố cũng nhíu mày, thần sắc ngưng trọng.

Nhưng bọn họ cũng không nhúc nhích, đang đợi hai tên đệ tử từ trong biển đi ra, nhưng công kích lúc trước thật sự quá nhanh, với thực lực của Cát Mễ Đặc Lạp cũng không nhìn thấy rõ, hắn cần từ trong miệng của hai tên đệ tử kia hỏi thăm một ít tin tức.

Nhưng qua một thời gian ngắn, hai tên đệ tử ngã vào trong Bạo Loạn Linh Hải không có trồi lên mặt biển.

- Chuyện gì xảy ra?

Trong miệng của Cát Mễ Đặc Lạp trầm thấp lên tiếng, lập tức đem ánh mắt nhìn qua hai tên đệ tử khác ở bên cạnh.

- Vèo!

- Vèo!

Hai tên đệ tử này sau khi cảm nhận được ánh mắt của Cát Mễ Đặc Lạp, không chút do dự, nhanh như thiểm điện lao vào trong biển sâu, sau một lát, hai đạo nhân ảnh phóng lên trời.

Trong tay của hai người này chính là hai tên đệ tử đi dò đường lúc trước, làn da của hai tên đệ tử này vỡ ra, máu tươi không ngừng chảy xuống, toàn thân run rẩy, trong miệng không ngừng có bọt máu trào ra ngoài, bộ dáng vô cùng chật vật.

- Hí!

Thấy một màn như vậy, trong miệng của các đệ tử ở đây hít một hơi khí lạnh, một cảm giác lạnh lẽo khó hiểu, từ lòng bàn chân của những người này, lan tràn ra khắp toàn thân.

Trong nội tâm của đám người Cát Mễ Đặc Lạp nhìn qua hai người đi dò đường này, tuy bọn họ là đệ tử hạch tâm, không phải là nhân vật đặc biệt nổi danh gì, cũng không có bài danh trên linh dược bảng, nhưng cũng giống như Già Mã, đều là bát giai cấp thấp Đế Linh Sư, khoảng cách với linh dược bảng, cũng chỉ có một bước ngắn, sẽ có được uy danh lớn lao..

Đây cũng là nguyên nhân Cát Mễ Đặc Lạp phái hai người bọn họ đi dò đường, mặc kệ phát sinh cái gì, hai người này nhất định có năng lực phản ứng, nhưng mà hôm nay, hai tên đệ tử bát giai cấp thấp Đế Linh Sư bị một đạo linh mang đánh trọng thương, thậm chí ngay cả năng lực phi hành cũng không có, người nào nhìn thấy tràng cảnh như thế, trong nội tâm nhất định sẽ tràn ngập sợ hãi.

Trong suy nghĩ của rất nhiều đệ tử, luận thực lực, rất nhiều người cũng không phải đối thủ của hai người này, trong lúc nhất thời, trong nội tâm không ít người sinh ra ý nghĩ lui bước.

Bảo địa tu luyện trọng yếu, nhưng so với tính mạng, không có quan trọng bằng.

- Kiệt Sâm, chúng ta có hảo ý tới bái phỏng, muốn gặp mặt ngươi, ngươi lại không phân biệt tốt xấu, làm người của chúng ta tổn thất, không biết ngươi có ý gì.

Thời điểm trong nội tâm rất nhiều đệ tử sinh ra thoái ý, đám người phía trước, trong hai mắt Cát Mễ Đặc Lạp hiện ra một tia hào quang sâm lãnh, trong miệng quát lạnh lên tiếng.

Trên không trung của Hóa Thần đảo, linh lực cuồng bạo sôi trào, phát ra tiếng vang ù ù, nhưng âm thanh của Cát Mễ Đặc Lạp, vang lên như tiếng sấm, ngay cả Hóa Thần đảo kích động.

Tất cả mọi người nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ, đợi Kiệt Sâm xuất hiện.

- Tất cả mọi người cút ra khỏi Hóa Thần đảo, không được đặt chân lên Hóa Thần đảo nửa bước, nếu không, tự gánh hậu quả.

Một âm thanh đạm mạc vang lên không trung của Bạo Loạn Linh Hải, tuy không lớn, nhưng truyền vào trong tai của rất nhiều người.

Trên không trung của Hóa Thần đảo, bọn người Cát Mễ Đặc Lạp sắc mặt biến đổi, ngay cả Ngõa Nhĩ Gia Bố bài danh hai mươi lăm trên Hóa Thần đảo, nghe được âm thanh này, trong đôi mắt xuất hiện một tia sợ hãi khó hiểu, giống như nhìn thấy thứ gì đó quá đáng sợ.

Hắn thân là tồn tại bài danh ba mươi hai trên linh dược bảng, tự nhiên có ngạo khí của minh, ngay từ đầu, hắn cũng không có đem Kiệt Sâm để trong lòng, nhưng khi nhìn thấy đạo linh mang xuất hiện có chiến lực kinh người, làm cho nội tâm của hắn xuất hiện một tia kiêng kỵ.

Cho dù bản thân của hắn, cũng không dám nói dùng một đạo linh mang, có thể đem hai gã thủ hạ bát giai cấp thấp Đế Linh Sư lúc trước, đánh thành bộ dáng như vậy.

Nhưng cũng chỉ kiêng kị mà thôi, biểu hiện hôm nay của Kiệt Sâm, đã triệt để chọc giận hắn, vốn hai tên thủ hạ bị thương, hôm nay càng bảo hắn cút ra khỏi Hóa Thần đảo, Cát Mễ Đặc Lạp hắn thân là cao thủ trên linh dược bảng, chưa từng ăn cục tức này, huống chi đối phương còn là nhân vật mới.

- A, dám bảo chúng ta cút ra khỏi Hóa Thần đảo, các hạ không khỏi quá mức càn rỡ rỗi, thật sự là không biết trời cao đất rộng.

Khóe miệng của Cát Mễ Đặc Lạp xuất hiện một tia cười lạnh, chợt, ánh mắt của hắn nhìn vào người của Ngõa Nhĩ Gia Bố cách đó không xa.

- Ngõa Nhĩ Gia Bố, chúng ta cùng nhau đi bái phỏng nhân vật mới không biết quy củ này nhé?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.