Giữa gian phòng, thần sắc Lôi Địch Tư ngưng trọng nhưng ánh mắt trấn định, khóe miệng thoáng nét cười nhạt, tràn đầy tự tin.
Trong tay phải hắn là một bình dung dịch màu vàng nhạt, sau đó đổ vào bình dung dịch lớn đang có màu xanh nhạt.
- Đông lạnh!
Một luồng chấn động linh lực khá nồng đậm phát ra, phản ứng dung dịch trở
nên kịch liệt hơn. Dung dịch màu xanh nhạt trong bình lớn và dung dịch
màu vàng nhạt phản ứng nhanh chóng biến thành màu nâu xám. Biểu tình Lôi Địch Tư vẫn vững vàng.
Đây là đáp án mà hắn suy nghĩ suốt năm
phút. Trong một đống lớn dung dịch không xác định, không ngừng dung hợp
là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, với thực lực lục giai cao cấp linh dược
tôn sư chỉ có thể tận lực phân tích phản ứng trong đó mà không thể nào
cân nhắc hoàn mỹ.
Nhưng lở phương diện này, Lôi Địch Tư quả nhiên cường hạng, lúc này hắn lại thành công. Kết quả phản ứng đúng như hắn
nghĩ, tuy khá kịch liệt nhưng lại rất ổn định, không hề có nguy hiểm nổ
tung.
Làm xong hết thảy, Lôi Địch Tư nhìn sang Kiệt Sâm vẻ giễu
cợt. Nhìn vào phản ứng trong bình dung dịch lớn của Kiệt Sâm lúc trước
thì dù hắn hiện giờ lựa chọn dung dịch gì thì khả năng nổ tung là trên
90%.
Không chỉ là Lôi Địch Tư, lúc này toàn trường đều nhìn vào
người thanh niên tóc đen này, khẩn trương chú ý đến nhất cử nhất động
của hắn.
Sau tiếng nhắc không lâu, Kiệt Sâm cũng đưa tay cầm lên một bình dung dịch trên bàn.
Động tác của hắn rất tùacute;, không hề khẩn trương, giống như cầm một thức
uống mà không phải là dung dịch sẽ quyết định hơn tám mươi vạn điểm tích lũy, thậm chí còn cả tánh mạng của hắn.
Biểu tình thản nhiên lẫn động tác như vậy khiến mọi người đều khiếp sợ, khắc sâu ấn tượng vào lòng.
Mọi người đều tự cảm thấy, đổi lại mình là Kiệt Sâm thì không thể nào bình tĩnh như vậy.
Toàn phòng lặng ngắt, ngay cả tiếng thở cũng dừng lại, mọi người đều nhìn vào bình dung dịch màu đỏ nhạt trong tay Kiệt Sâm.
Dung dịch màu đỏ nhạt như một đoàn tơ màu đỏ, dưới sự khống chế của Kiệt Sâm đổ vào bình dung dịch lớn.
- Véo!
Chấn động linh nguyên tố cường đại phóng lên trời, inh nguyên tố không ngừng tán dật, tràn ngập gian phòng. Bình dung dịch đang sôi trào lại càng
giống như núi lửa sắp phun.
- Xoạt!
Mọi người đều thét lên kinh hãi, sắc mặt đại biến, sau đó điên cuồng lui ra.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ mọi người đều chen đến bên Lôi Địch Tư, chỉ có
mấy người Khắc Lôi Nhã vẫn ở lại, lo lắng nhìn qua Kiệt Sâm.
Tuy
Kiệt Sâm cùng Lôi Địch Tư đều đứng ở giữa phòng, khoảng cách thoạt nhìn
rất gần nhưng để quyết đấu công bình, phòng ngừa linh nguyên tố của hai
bên quấy nhiễu lẫn nhau nên ở giữa được Linh Dược Sư Tháp thiết lập một
đạo kết giới vô hình.
Một khi có một bình dung dịch nổ tung thì
uy lực dù lớn bao nhiêu cũng chỉ có thể ảnh hưởng một bên, không cách
nào chạm tới bên còn lại.
Cảm nhận được chấn động linh lực trên
bàn thí nghiệm, Kiệt Sâm cũng không còn giữ được bình tĩnh, tay hắn run
bắn, vội vàng bỏ bình dung dịch lựa chọn xuống, trán đầm đìa mồ hôi.
- Thiếu gia chạy nhanh!
Khắc Lôi Nhã lo lắng.
- Sư phụ, quá nguy hiểm, ngươi tranh thủ thời gian tới, này dung dịch bình muốn nổ tung! , Dong Thánh cũng là hô to.
Địch Ni Toa, Thiết Mộc Chân cũng lên tiếng khuyên can Kiệt Sâm.
Đây không phải trò đùa, theo cảm giác chấn động linh lực của bọn họ thì một khi bình dung dịch nổ tung, tuy Kiệt Sâm cường nhưng không chết cũng
trọng thương.
Đừng tưởng rằng hỗn hợp lục giai tài liệu một khi
nổ tung thì uy lực cũng chỉ tương đương với lục giai Tôn Linh Sư, điều
này là sai lầm. Hỗn hợp dung dịch là vô số nguyên tố của linh dược liệu
kết hợp cùng một chỗ, không ai có thể nắm chắc biến hóa của phản ứng sẽ
có uy lực như thế nào.
Trong lịch sử Linh Dược Sư Tháp, đã từng
có một bát giai Đế Linh Sư trong một lần quyết đấu dung dịch lục giai
tài liệu bị nổ thương hẳn một bên trái thân thể, tay trái và chân trái
đều bị nát bét.
Kiệt Sâm mắt ngầu đỏ, nhìn chằm chằm vào bình
dung dịch lớn trước mặt, thần sắc khẩn trương, không chịu nghe theo đề
nghị của mọi người.
- Kiệt Sâm đúng là điên cuồng! Quả thực là không muốn sống nữa!
- Tên điên, thật là một tên điên!
Mọi người đều hoảng sợ vì sự điên cuồng của Kiệt Sâm, lần đầu tiên thấy một gia hỏa không muốn sống như vậy.
Tất cả mọi người chờ đợi giây phút bình dung dịch lớn nổ tung.
Nhưng 10 giây đi qua, 20 giây đi qua, 30 giây đi qua, bình dung dịch lớn
trước mặt Kiệt Sâm tuy vẫn biến hóa dữ dội nhưng không hề nổ tung, ngược lại ẩn ẩn có chút ổn định.
- Cái này......
- Chuyện gì xảy ra?
Mọi người khó hiểu, bọn họ đã chuẩn bị sẵn tâm lý chờ vụ nổ nhưng phản ứng
trong bình lại cho mọi người thấy, tựa hồ...... Kiệt Sâm tiếp tục may
mắn qua được một lần.
Không ít người thất vọng, đám Khắc Lôi Nhã thì thở phào nhẹ nhõm, mồ hôi sau lưng ướt đầm cả áo, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Kiệt Sâm cũng không ngừng lau mồ hôi trên trán, hiển nhiên đối với một màn vừa rồi vẫn sợ không thôi.
- Con bà nó, vận khí của Kiệt Sâm cũng quá cứt chó đi à nha, vậy mà cũng không nổ!
- Sao vậy được, phản ứng dữ dội đến như vậy rồi mà sao lại không nổ.
- Chỉ thiếu một chút nữa, chỉ cần thêm chút dung dịch thì tuyệt đối sẽ nổ tung. Nhưng giờ cũng đã tới điểm cân bằng, vô cùng nguy hiểm.
- Vận khí của Kiệt Sâm thật quá....
Sau một lúc yên tĩnh, cả phòng lại bùng lên tiếng bàn tán, tất cả đều ngạc nhiên vì không có vụ nổ xảy ra.
Rất nhiều người thậm chí hối hận, lúc trước hoài nghi Kiệt Sâm cùng Lôi
Địch Tư diễn trò, giờ hận không thể nện một chùy vào đầu mình vì đã để
lỡ cơ hội.
Nếu như nói dung dịch của Kiệt Sâm lúc trước còn có
thể vãn hồi thì hiện giờ đã hoàn toàn tới điểm cực hạn. Đừng nói là thêm dung dịch, chỉ cần chút dị động thì chắc chắn cả bình sẽ nổ tung, không biết sẽ lưu lại được cái gì.
- Ha ha, quyết đấu vẫn còn tiếp
tục, chẳng phải Kiệt Sâm muốn khiêu chiến Lôi Địch Tư đại ca sao, cứ để
bọn họ tiếp tục đối quyết.
- Tiểu tử, ta thấy ngươi vẫn lo lắng nhìn bình dung dịch bên cạnh, cũng không cần đổ thêm dung dịch đâu, chờ nổ tung đi!
- Không có việc gì, dù sao tài liệu của hắn đã bỏ ra, dù nổ chết thì
chúng ta vẫn có thể lấy được hai mươi lăm vạn điểm tích lũy, , không
gấp, hắc hắc, không gấp!
- Ha ha, ha ha ha!
Lôi Địch Tư cùng
đám thanh niên kia đều dương dương đắc ý, lúc trước khi đặt hai mươi lăm vạn điểm tích lũy, tuy khẳng định nhưng trong lòng bọn chúng vẫn sợ
Kiệt Sâm có cơ hội xoay mình, lúc này coi như an tâm.
Những thành viên khác đặt tám vạn điểm tích lũy cũng lộ vẻ vui mừng, chỉ cần là
Linh Dược Sư thì đều có thể nhìn ra bình dung dịch bên cạnh Kiệt Sâm sắp nổ tung.
- Thiếu gia, chúng ta đừng quyết đấu nữa, quá nguy hiểm!
Khắc Lôi Nhã đi đến trước hai bước, can ngăn.
- Đúng vậy a sư phụ, bình dung dịch bên người đã sắp nổ tung rồi, nếu thêm vào... Sư phụ... Copy từ 't ung h oanh. com'
Dong Thánh cũng bước lên phụ họa.
- Kiệt Sâm...
Đám Tư Lí Lan Tạp vừa một phen hết hồn cũng lên tiếng.
- Không được!
Kiệt Sâm cắn răng:
- Vừa rồi nguy hiểm như vậy cũng không nổ, ta cảm giác lão thiên gia đứng về ta. Ta muốn tiếp tục quyết đấu. Nói không chừng bình tiếp theo sẽ
khiến phản ứng hòa hoãn lại!
Cả phòng nghe xong không thể thể tưởng
tượng nổi, đến lúc này, Kiệt Sâm vẫn còn dám đối quyết, quả thật không
xem tính mạng bản thân là gì.
Nói biết đâu đổ thêm một bình dung
dịch nữa vào sẽ khiến phản ứng hòa hoãn lại, giờ có là ngu ngốc nhìn vào bình dung dịch của Kiệt Sâm cũng thấy tùy thời có thể nổ tung, chẳng lẽ chính hắn không có cảm giác sao?
- Sư phụ...
Dong Thánh còn
muốn tiếp tục lên tiếng, đúng lúc này, hắn và Khắc Lôi Nhã đang đứng
trước đều nhìn thấy Kiệt Sâm tựa hồ nháy mắt với bọn họ một cái.
Bởi vì hai người đứng chắn nên những người phía sau đều không thấy được
hành động này của Kiệt Sâm, bên Lôi Địch Tư lại càng không thấy.
- Cái này...
Dong Thánh sững sờ, một đạo linh quang lóe lên trong đầu khiến hắn bừng tỉnh đại ngộ.