Dược Thần

Chương 743: Chương 743: Muốn sống không được, muốn chết không xong. (1)






Ánh mắt của Khắc Bối Lạc Tư ngốc trệ, thân hình đình trệ giữa không trung, thời điểm hắn khôi phục tinh thần lại, đã nhìn thấy một thanh hắc sắc trọng kiếm bay tới.

- Phượng Diễm Tam Điệp Lãng!

- Oanh!

Khắc Bối Lạc Tư giống như con chim gãy cánh, từ phía trên không rơi xuống phía dưới, đập mạnh lên đài, bụi mù tung bay.

- Tiểu tử ngươi...

- Ông!

- Oanh!

- Phốc phốc...

Kiệt Sâm không ngừng lợi dụng linh hồn chấn nhiếp kết hợp với Phượng Diễm Tam Điệp Lãng, điên cuồng công kích Khắc Bối Lạc Tư, kim hệ nguyên tố kết giới, cũng mang tới áp chế thật lớn với Khắc Bối Lạc Tư.

Máu tươi từ trong miệng của Khắc Bối Lạc Tư không ngừng phun ra ngoài, cho dù Kiệt Sâm mới chỉ là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, nhưng công kích của Phượng Diễm Tam Điệp Lãng khủng bố, cũng làm Khắc Bối Lạc Tư bị thương.

Khắc Bối Lạc Tư không ngừng muốn thoát ra khỏi phạm vi công kích của Kiệt Sâm, nhưng luận tốc độ, hắn lại kém hơn Kiệt Sâm, hơn nữa Kiệt Sâm lại có kỹ năng linh hồn chấn nhiếp nghịch thiên như thế, Khắc Bối Lạc Tư cơ hồ không có khả năng chạy trốn.

Máu tươi rơi tung tóe trên lôi đài, bộ dạng thê thảm của Khắc Bối Lạc Tư lọt vào trong mắt của mọi người, cũng làm nội tâm người ta giá lạnh.

- Cái này... Cái này...

Trên khán đài, mấy chục vạn người xem, vào thời khắc này há hốc mồm, bọn họ đều đứng thẳng lên, ngơ ngác nhìn tất cả cảnh tượng diễn ra trên Đấu Linh đài, cơ hồ không thể tin được vào mắt của mình.

Bọn họ đều không biết trên Đấu Linh trên đài rốt cuộc xảy ra cái gì, nhưng bọn họ nhìn thấy, bọn họ cho rằng Khắc Bối Lạc Tư có thể chiến thắng trong vòng mười chiêu, không ngừng bị Kiệt Sâm công kích, hoàn toàn không có sức hoàn thủ.

Nếu như Khắc Bối Lạc Tư có thể phóng xuất công kích thì khá tốt, một khi hắn muốn ngưng tụ công kích áo nghĩa cường đại, một khắc trước khi áo nghĩa hình thành, tự nhiên lâm vào thất thần, rồi sau đó bị Kiệt Sâm một kiếm đánh rớt.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tên Kiệt Sâm này quá kinh khủng a.

- Trời ạ, ta thấy cái gì, Khắc Bối Lạc Tư bị người ta chà đạp đơn phương?

Ở chỗ khách quý, Lai Ngang Nạp Đa vừa mới tấn cấp, ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm vào trận chiến của Kiệt Sâm, thần sắc nghiêm túc.

- Huyễn hệ cực hạn linh hoàn, loại công kích tinh thần!

Với tư cách huyễn hệ Linh Sư, Lai ngang Nạp Đa liếc qua, đã nhìn ra được, đạo linh hoàn đầu tiên của Kiệt Sâm đạo là huyễn hệ cực hạn linh hoàn, mà Khắc Bối Lạc Tư sở dĩ không ngừng lâm vào trong thất thần, chính là vì Kiệt Sâm dùng đạo linh hoàn này công kích.

Gương mặt của hắn nghiêm túc, cho dù hắn cũng không biết đạo linh hoàn đầu tiên của Kiệt Sâm n hấp thu là linh tâm của linh thú gì, nhưng có thể dùng nhất giai linh hoàn, làm cho một gã thất giai Hoàng Linh Sư không ngừng lâm vào trong thất thần, cũng biết linh hoàn này vô cùng lợi hại.

- Nhưng mà...

Khóe miệng của Lai Ngang Nạp Đa xuất hiện nụ cười, mặc kệ linh hoàn đầu tiên của Kiệt Sâm là cái gì, loại linh hoàn như Khủng Cụ Huyễn Yêu cũng không có gì, bởi vì mình cũng có vài loại cực hạn linh hoàn như thế, cho dù linh hoàn đầu tiên của Kiệt Sâm là loại gì đi nữa, nhưng so với sáu đầu Khủng Cụ Huyễn Yêu của mình, tuyệt đối là tiểu vu gặp đại vu.

Mà nhìn tình hình chiến đấu, đạo linh hoàn đầu tiên của Kiệt Sâm có linh kỹ khủng bố, nguyên tố kết giới tuy cường đại, nhưng không có gì tuyệt đối, về phần những linh kỹ khác, không thấy được ba cái cực hạn linh hoàn khác là cái gì, nhưng linh kỹ Kiệt Sâm thi triển ra, nhưng chỉ làm cho Khắc Bối Lạc Tư bị thương, đối với thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư như Lai Ngang Nạp Đa hắn, căn bản không đủ gây sợ.

Có lẽ Linh Sư khác sợ công kích tinh thần của Kiệt Sâm, nhưng hắn thân là huyễn hệ, thì không đủ nhìn.

Đối với điểm này, trong nội tâm của Lai Ngang Nạp Đa tràn ngập tin tưởng.

Thời điểm tất cả khán giả và tuyển thủ khác vô cùng khiến sợ, trên lôi đài, Kiệt Sâm cùng Khắc Bối Lạc Tư chiến đấu đã tiến vào giai đoạn nóng bỏng.

Dưới sự oanh kích không ngừng của Kiệt Sâm, toàn thân của Khắc Bối Lạc Tư vô cùng chật vật, trường bào trên người của hắn bị tàn phá nặng nề, vết máu loang lổ.

Trong nội tâm của Khắc Bối Lạc Tư rất biệt khuất, vô cùng biệt khuất, luận cấp bậc cùng thực lực, hắn vượt xa Kiệt Sâm, với tư cách song hệ Linh Sư, Khắc Bối Lạc Tư cảm ngộ pháp tắc mộc hệ và hỏa hệ vô cùng sâu đậm, chỉ cần cho hắn phóng xuất linh kỹ của mình, hỏa mộc song hệ tổ hợp áo nghĩa, hắn dám cam đoan, một kích này có thể đánh chết Kiệt Sâm, nhưng công kích tinh thần của Kiệt Sâm quá quỷ dị, căn bản không cho hắn cơ hội này, một khi hắn có chút muốn thi triển, sẽ bị Kiệt Sâm đánh phá.

Mà không thi triển hỏa mộc song hệ áo nghĩa tổ hợp, dưới kim hệ nguyên tố kết giới áp chế, thân là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư như Khắc Bối Lạc Tư căn bản không phải đối thủ của Kiệt Sâm, làm cho nội tâm của Khắc Bối Lạc Tư phiền muộn muốn tự sát.

Đau đớn kịch liệt từ các nơi trong thân thể truyền vào trong óc của Khắc Bối Lạc Tư, công kích Phượng Diễm Tam Điệp Lãng của Kiệt Sâm, mỗi một lần không ngừng phá hư thân thể của Khắc Bối Lạc Tư, làm cho hắn không chịu nổi.

Dựa theo đạo lý, Khắc Bối Lạc Tư cũng là thất giai hỏa hệ Hoàng Linh Sư, Kiệt Sâm là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư hỏa hệ linh lực công kích hắn, một khi tiến vào trong cơ thể hắn, sẽ bị linh lực thất giai hỏa hệ cường hãn ngăn cản, nhưng làm cho Khắc Bối Lạc Tư giật mình là, linh lực hỏa hệ của Kiệt Sâm vô cùng cường hãn, cho dù hắn có lĩnh ngộ pháp tắc hỏa hệ rất sâu, cũng không thể ngăn cản triệt để linh lực hỏa hệ của Kiệt Sâm.

Hắn nào biết rằng, năng lực hỏa hệ của Kiệt Sâm tới từ Bất Tử Hỏa Phượng hỏa hệ chi lực, trong đó ẩn chứa một tia Bất Tử Hỏa Phượng bổn nguyên chi lực, làm sao để một thất giai Hoàng Linh Sư như hắn, ngăn cản được cơ chứ.

Trên Đấu Linh đài.

- Oanh!

Kiệt Sâm lại dùng một kiếm bổ mạnh lên trường kiếm của Khắc Bối Lạc Tư, lúc này đây, trường kiếm trong tay của Khắc Bối Lạc Tư không thể trụ nổi, trực tiếp bay ra ngoài, mà bản thân Khắc Bối Lạc Tư, lại một lần nữa bị đập xuống đất.

- Khục khục!

Trong miệng hắn phun ra mấy ngụm máu tươi.

- Ta...

Khắc Bối Lạc Tư khàn giọng lên tiếng, hắn là thất giai thấp cấp Hoàng Linh Sư, lúc này hắn đã có ý niệm đầu hàng.

Nhưng không đợi Khắc Bối Lạc Tư lên tiếng, một đạo sóng tinh thần đánh tới, từ trong mắt của Kiệt Sâm bắn ra ngoài, chui vào trong người của Khắc Bối Lạc Tư.

Dưới linh hồn chấn nhiếp của Kiệt Sâm, Khắc Bối Lạc Tư lại lần nữa lâm vào hôn mê, nhưng chỉ qua một lát, đã khôi phục thanh minh, nhưng một khắc hắn khôi phục thanh minh, đã nhìn thấy Kiệt Sâm không có công kích mạnh mẽ như lúc trước nữa, giờ phút này như thiểm điện xuất hiện trước mặt của mình.

Lúc này đây, Kiệt Sâm cũng không có dùng trọng kiếm công kích, mà hai mắt lạnh như băng của hắn.

- Tên Kiệt Sâm này muốn làm gì?

Nghi hoặc này vang lên trong đầu của Khắc Bối Lạc Tư, thời gian dài bị hành hung và chấn nhiếp linh hồn, làm cho đầu óc của Khắc Bối Lạc Tư có chút mơ hồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.