- Phanh ...
Hộ thể linh lực trước ngực Tá Phu càng thêm rạn nứt ...
Tá Phu bị đánh bay lên giữa không trung trong lòng vô cùng kinh hãi, giờ lúc này hắn không có chút lực đánh trả nào, hắn chỉ trông mong bản thân mau chóng có thể tiếp đất, hắn đoán với thực lực Cấp bẩy của Kiệt Sâm thì sau hai đạo kình lực có lẽ đã không còn sức để ra đòn nữa.
Đáng tiếc là hắn đã đoán sai! Quỷ Bộ của Kiệt Sâm thi triển liên tục đuổi theo Tá Phu trên không trung, quyền phải lại hung hăng nện tiếp lên ngực Tá Phu, linh lực lần thứ ba bộc phát ...
- Phanh ...
Hộ thể linh lực trước ngực Tá Phu lúc này trực tiếp bị chấn nát khiến hắn phải kêu lên một tiếng đau đớn.
Trong ánh mắt của hắn lúc này đầy vẻ sợ hãi, nhưng ... vẫn chưa chấm dứt ...
Kiệt Sâm bước nhanh về phía trước, cả người biến thành từng đạo tàn ảnh, lại một quyền nữa nện xuống, linh lực lần thứ tư bộc phát, trực tiếp tiến vào cơ thể Tá Phu, trắng trợn phá hoại ...
Sau đó, Kiệt Sâm lần nữa bước nhanh tới ...
- Phanh ...
Tiếng xương cốt vỡ vụn ở trước ngực Tá Phu vang lên kèm theo đó là một ngụm máu tươi của Tá Phu. Cả thân hình hắn tiếp tục bay ra ngoài hơn mười mét mới đập mạnh xuống một cái bàn thiết mộc.
- Bành ...
Mặt bàn bằng thiết mộc cứng rắn như vậy mà cũng bị vỡ thành vô số mảnh nhỏ bay tán loạn, thân thể Tá Phu nện mạnh xuống đất, hai mắt trợn trừng đầy sợ hãi nhìn Kiệt Sâm đứng cách đó không xa.
- Phụt!
Tá Phu lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân liên tục run rẩy rồi lập tức hôn mê!
Băng Quyền Thốn Kích, ngũ kích liên phát!
Ngũ liên kích này ra tay phải cực nhanh, thoáng chốc đã hoàn thành. Người bên ngoài chỉ thấy là Tá Phu đá không trúng mục tiêu, bị Kiệt Sâm ngăn lại, sau đó Kiệt Sâm một quyền đánh bay Tá Phu, rồi lập tức đuổi theo đánh thêm một quyền nữa sau đó xương ngực Tá Phu truyền ra tiếng vỡ vụn, miệng không ngừng phun máu rơi xuống đất.
Có mấy người còn phát hiện, mặt đá cẩm thạch sau lưng Tá Phu còn xuất hiện vết rạn như mạng nhện rất nhỏ, lấy Tá Phu làm trung tâm tràn ra bốn phía, che kín cả một mảnh.
Một chiêu kích bại Tá Phu bài danh thứ 9 trong Tinh Anh Đường mà sinh tử còn chưa biết ra sao!
Chấn động cực lớn, hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người, trong nhất thời, kể cả Tiếu Ba cũng phải há hốc mồm, trên mặt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía Kiệt Sâm đang khí định thần nhàn đứng đó mà đầu nghĩ muốn phát ngốc luôn.
*******
Từ đoạn này: cấp bậc của Linh Sư sẽ đổi từ Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm thành sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ.
******
Cả gian phòng nhất thời rơi vào trạng thái yên tĩnh đến quỷ dị, những người vừa rồi còn đang khuyên can lúc này đều vô cùng hoảng hốt, còn có mấy người không tin được đưa tay dụi dụi mắt. Những chuyện phát sinh vừa rồi khiến họ khó có thể chấp nhận được.
Mà Già La vừa rồi thua dưới tay Tá Phu, lúc này hai mắt lại toả sáng.
Mặc dù nói ngày hôm qua Kiệt Sâm đã chiến thắng Khải Đặc nhưng căn cứ theo thuyết pháp của Tiếu Ba thì hai người chỉ chênh lệch có một cấp, việc này vẫn có thể xảy ra. Nhưng hiện tại, Tá Phu chính là người bài danh thứ 9 trong Tinh Anh Đường, tiến vào Cấp chín đã hơn một năm sắp đột phá lên Linh Đồ Nhất giai a. Tuy vừa rồi Tá Phu chiến đấu với Già La cũng có hao phí không ít thể lực nhưng dù sao hắn vẫn là một cường giả, cũng không đến mức bị Kiệt Sâm vỗ cho hai quyền liền thổ huyết không biết sống chết như vậy đi?
Thực lực của Tá Phu trong Tinh Anh Đường mọi người đều khá rõ, bài danh thứ 9 ở nơi này cũng không phải tuỳ tiện là có thể, đây là phải dùng chiến lực tự thân mình từng bước đi lên a!
Một chiêu đánh bay Tá Phu? Điều này sao có thể? Nếu thật sự như vậy thì tên Kiệt Sâm này thực sự chỉ mới có thực lực Cấp bẩy sao? Ngay cả một Linh Đồ Nhất giai sơ kỳ cũng không thể nhẹ nhàng đánh bại Tá Phu như vậy a.
Quan trọng hơn là tất cả mọi người ở đây đều đã trải qua lúc linh lực Cấp bẩy nên cũng biết được thực lực Cấp bẩy đâu có dễ đột phá phòng hộ của Cấp chín!
Một kích có thể đem xương ngực Tá Phu đánh nát sau đó dư lực còn đánh nát cái bàn thiết mộc phía sau, hơn nữa còn khiến cho mặt đá hoa cương trên mặt đất xuất hiện vết rạn. Lực lượng khổng lồ như vậy thậm chí so với một kích toàn lực của Linh lực Cấp chín còn khủng bố hơn nhiều!
Một đệ tử Linh lực Cấp bẩy có thực lực khủng bố vậy sao?
Ánh mắt Kiệt Sâm lạnh lùng liếc qua đám người nơi đây, ánh mắt của hắn giống như đao phong sắc bén đâm vào tâm mọi người:
- Linh lực Cấp chín cũng chỉ có vậy thôi sao?
Ở đây tất cả mọi người đều sững sờ nhìn Kiệt Sâm. Đối mặt với câu hỏi của hắn không ai mở miệng phản bác được bởi vì một kích vừa rồi của hắn quá rung động!
Khi mọi người còn đang sửng sốt, bên ngoài cửa đột nhiên truyền tới một tràng âm thanh ồn ào, một đám người từ bên ngoài đang nhanh chóng chạy tới.
Cầm đầu là một thiếu nữ mặt một bộ bì giáp màu đỏ ước chừng mười tám mười chín tuổi với mái tóc đen dài thả tự nhiên trên vai, đôi lông mày toát ra vẻ anh khí bức người. Bên hông nàng đeo một thanh đoản kiếm, bên dưới cũng là một cái quần ngắn màu đỏ, đôi giày cũng bằng da màu đỏ ... cả người nàng mang tới cho người khác cảm giác cực kỳ tươi mát và hiên ngang!
Đi theo phía sau nàng còn có ba thiếu niên, hoặc là đang đeo bao phục trên lưng, hoặc là tay cầm vũ khí, tất cả đều lộ ra bộ dáng mệt mỏi phong trần. Điều làm cho Kiệt Sâm giật mình là trong ba thiếu niên này có một người chính là Tạp La Đặc bạn cùng phòng với hắn.
- Lâm Đạt tỷ!
Sau khi thấy thiếu nữ kia, tất cả mọi người đều hồi phục tinh thần tiến lên thay nhau chào hỏi, trong giọng nói đều lộ vẻ tôn kính.
Lâm Đạt này chính là người bài danh thứ nhất trong Tinh Anh Đường của học viện Tây Tư, thực lực đã đạt tới Linh Đồ Nhất giai trung kỳ và Linh dược Cấp chín.
Trong học viện Tây Tư, bất kỳ học viên nào chỉ cần đạt tới Linh Đồ đều có thể tốt nghiệp, mà như Lâm Đạt và Tiếu Ba tuy đã đạt tới Linh Đồ Nhất giai nhưng bọn họ kiêm học Linh dược học mà Linh dược học chỉ mới đạt tới Cấp chín cho nên vẫn có thể không tốt nghiệp, đợi đến khi chính thức trở thành một gã Linh dược đồ Nhất giai rồi tốt nghiệp cũng không vấn đề gì.
- Chuyện gì vậy? Ta vừa mới hoàn thành nhiệm vụ trở về mà để cho chứng kiến cảnh này sao?
Thấy chướng khì mịt mù trong phòng, lông mày Lâm Đạt không khỏi nhíu lại, mở giọng chất vấn, ánh mắt xẹt qua đám người cuối cùng dừng lại chỗ Tiếu Ba:
- Tiếu Ba, Tá Phu làm gì đắc tội ngươi mà ngươi hạ thủ nặng như vậy?
Trong mắt Lâm Đạt thì những người ở đây cũng chỉ mỗi mình Tiếu Ba là có thực lực đánh Tá Phu thành ra như vậy.
Lúc này, đám học viên sau khi hồi phục tinh thần đã chạy tới đỡ Tá Phu dậy, sau khi thấy tình trạng của Tá Phu, trong lòng Lâm Đạt không khỏi bốc nộ hoả, vốn đang vui mừng vì hoàn thành nhiệm vụ mà bây giờ đã phai đi không ít.