- Phù ... phù ...
Người bịt mặt há miệng thở dốc từng hồi từng
hồi, trên trán đầy mồ hôi, hai chân run run. Vừa rồi liên tục công kích
khiến cho hắn gần như thoát lực. Nhưng hắn tin tưởng, những công kích
vừa rồi tên tiểu tử kia tuyệt đối không thể sống nổi. Với thực lực của
hắn cho dù một Thiên Linh Sư đứng im tại chỗ cho hắn mặc sức công kích
thì không chết cũng chắc chắn trọng thương.
- Ha ha ha ... xú tiểu tử, coi ngươi còn lì lợm đến cỡ nào, có bản lĩnh thì đứng dậy lần nữa ta coi ha ha ha ...
Người bịt mặt thoải mái cười ha hả, nhưng ngay sau đó, tiếng cười hắn lập tức nín bặt.
Giữa ngã tư đường đầy bụi mù kia, Kiệt Sâm vẻ mặt vô cùng nhẹ nhõm đứng dậy
vặn vặn cổ phát ra một tràng tiếng rắc rắc thanh thuý.
Hiện tại,
sau khi "mượn" lực của người bịt mặt kia điên cuồng nện vào, toàn thân
Kiệt Sâm lại cảm giác tràn ngập lực lượng, linh lực trong cơ thể không
ngừng vân chuyển như thác lũ so với trước khi chiến đấu còn dồi dào hơn
rất nhiều. Hơn nữa thương thế trên người cũng đã khôi phục được bảy tám
phần, ngay cả những chỗ xương gãy cũng đã liền lại tuy vẫn còn chút vết
rạn nhưng cũng không còn trở ngại gì nhiều khi vận động.
- Ngươi ... ngươi ...
Người bịt mặt lúc này đã hoàn toàn không thể nói được lời nào, hai mắt gần như trợn ngược lên đầy vẻ hoảng sợ!
- Hiện giờ nên tới phiên ta rồi!
Kiệt Sâm vung tay phải lên, thân hình thoáng cái đã hoá thành một đào tàn
ảnh, chớp mắt đã tới trước người tên bịt mặt nện một quyền lên ngực hắn.
Cổ quái lực trong cơ thể Kiệt Sâm lúc này đột nhiên phân ra một tia dọc
theo nắm tay phải của hắn tiến vào trong cơ thể tên bịt mặt.
Một
cảnh tượng khiến Kiệt Sâm giật mình phát sinh, cổ quái lực kia khi tiến
vào trong cơ thể tên bịt mặt thì cơ thể tên bịt mặt nhanh chóng phình
lên, chỉ thoáng cái đã như một quả cầu thịt rồi lập tức nổ bung ra hoá
thành huyết tương và thịt nát đầy trời.
- Cái này ...
Kiệt Sâm kinh ngạc đến ngây người, mà cổ quái lực kia sau khi phát tiết cũng đã "mai danh ẩn tích" bên trong cơ thể hắn không thấy đâu nữa.
"Cổ quái lực này cuối cùng là từ đâu mà ra? Đối phương chính là một tên
Tông Linh Sư hàng thật giá thật mà cũng bị nó làm cho nổ tung? Cái này
cần tới lực lượng cường đại như thế nào? Ngay cả kinh mạch của một Tông
Linh Sư cũng không chịu nổi lực lượng của nó, nếu bản thân ta có thể nắm giữ được cổ lực lượng này thì ..." Nội tâm Kiệt Sâm rung động thật sâu.
Lúc này trong lòng Kiệt Sâm liền kiên định muốn tìm ra ngọn nguồn của cổ quái lực này.
Nhìn lại tràng cảnh đậm đặc mùi huyết tinh xung quanh, Kiệt Sâm mới nhớ lại
bản thân vừa mới thoát khỏi một lần ám sát, sau đó hắn liền nhớ tới Vi
Ân nên nhanh chóng chạy tới nhìn xem Vi Ân thế nào. Khi thấy Vi Ân vì
mất máu quá nhiều nên đã hôn mê thì cũng thầm thở phào một hơi.
- Cuối cùng là ai muốn giết ta?
Kiệt Sâm vô cùng nghi hoặc: "Lần ám sát này rõ ràng là hướng tới ta, cho tới nay ta cũng không đắc tội bao nhiêu người, mà trong những người đó có
thể điều động tới Tông Linh Sư cường giả để ám sát ta thì cũng không có
mấy ai. Tại Áo Lan Đa vương quốc này một Tông Linh Sư là tài sản vô cùng quý giá a!"
Kiệt Sâm nhanh chóng kiểm tra thi thể của mấy tên
bịt mặt cũng không phát hiện ra ký hiệu đặc thù gì nhưng lại ngoài ý
muốn phát hiện một trong hai tên Thiên Linh Sư cũng không có chết mà chỉ bị hôn mê như Vi Ân mà thôi.
Trên mặt Kiệt Sâm không khỏi lộ vẻ
tươi cười, đối phương chưa chết cũng tốt, là một Linh Dược Sư nên hắn có vô số biện pháp làm cho đối phương khai ra tin tức mình cần cho dù đối
phương có là một tử sỉ cũng vậy.
- Lập rập ... xì xào ....
Đúng lúc này, bên ngoài con hẽm truyền tới những tiếng bước chân dồn dập,
lập tức một đám hộ vệ mũ giáp nghiêm chỉnh dưới sự dẫn dắt của một người cầm vũ khí xông vào.
- Đại nhân, chính là chỗ này!
Một trung niên nhân giơ tay ra chỉ vào còn hẽm, người này chính là người vừa nãy phát hiện ra tình huống ở đây mà hét toáng lên.
Đám quân lính khi nhìn thấy tràng cảnh huyết tinh bên trong con hẽm không khỏi biến sắc, lập tức bao vây Kiệt Sâm lại.
- Các ngươi tới vừa đúng lúc!
Khi thấy đám quân lính này, Kiệt Sâm gật đầu nói:
- Ta là Kiệt Sâm của gia tộc Thác Đức, vừa rồi có người muốn ám sát ta,
còn đây là đồng bạn của ta đang bị thương nặng, các ngươi nhanh đưa hắn
đi trị liệu giúp ta!
- Gia tộc Thác Đức?
Đầu lĩnh đám quân lính là một trung niên mặc khải giáp màu bạc, khi nghe Kiệt Sâm báo tên gia môn thì vẻ mặt đang sững sờ của hắn lập tức lộ ra nụ cười quỷ dị:
- Bắt hắn lại cho ta!
- Các ngươi muốn làm gì? Ta chính người của võ huân gia tộc Thác Đức của vương quốc, chính là người bị hại!
Thấy đám binh lính xông lên thô bao dùng khoá sắt còng tay mình lại, Kiệt Sâm có chút nghi hoặc, sắc mặt lập tức trầm xuống.
- Võ huân gia tộc? Thác Đức gia tộc?
Trung niên nhân kia cười lạnh một tiếng:
- Ta chưa từng nghe nói qua trong vương quốc chúng ta có một cái võ huân
gia tộc Thác Đức nào cả. Ta chỉ biết một võ huân gia tộc của vương quốc
là Lạp Đế Căn gia tộc. Hiện tại ta hoài nghi ngươi là nghi phạm giết
người, mau cùng chúng ta tới nha môn.
Lúc này Kiệt Sâm cũng đã
minh bạch chuyện gì xảy ra, xem ta tên trung niên này chínhlà người của
Lạp Đế Căn gia tộc nên khi nghe mình nỏi người của Thác Đức gia tộc hắn
liền muốn bắt mình. Tại Áo Lan Đa vương quốc này Lạp Đế Căn gia tộc
trước giờ luôn đối đầu với gia tộc Thác Đức.
Đây cũng là việc mà
Lai Sâm Đặc trước kia mong muốn chứng kiến, vừa có thể bình định vương
quốc vừa có thể kiềm chế hai gia tộc võ huân với nhau.
- Thả ta ra!
Kiệt Sâm bước tới một bước lạnh lùng nói với tên trung niên kia. Hắn mặc kệ
đối phương là người của gia tộc nào, nhưng tuyệt đối không thể để bản
thân làm công cụ của hắn được.
- Lui lại, nếu ngươi dám phản kháng sẽ lập tức giết bất luận tội!
Thấy Kiệt Sâm bước tới, đám binh lính lập tức chỉa vũ khí vào hắn, trên mặt đầy vẻ khẩn trương.
Tràng cảnh ác liệt trong con hẽm này đã nói rõ vừa rồi ở đây vừa mới trải qua một tràng chiến đấu vô cùng kịch liệt, mà người có thể còn đứng vững
tới cuối cùng chắc chắn là người mạnh nhất, đối mặt với một người như
vậy thì làm sao bọn chúng không khẩn trương cho được!
Tuy bọn chúng tin tưởng tên thiếu niên này không dám động thử nhưng trong lòng vẫn không khỏi có chút lo lắng.
- Đại nhân, hai người này vẫn còn hô hấp!
Đúng lúc này, một binh sĩ sau khi kiểm tra tình huống của Vi Ân và hai tên Thiên Linh Sư lập tức cao giọng hô.
- Đem hai người đó cũng còng tay lại rồi mang về nha môn cho y sư trị liệu!
Trung niên nhân nhìn Kiệt Sâm một cái rồi ra lệnh.
- Hừ, chức trách của ta chính là gánh vác trị an của Vương thành này,
ngươi nếu dám phản kháng thì chính là phạm vào tội làm nguy hại đến an
toàn của vương quốc!
Trung niên nhân lập tức hùng hồn nói.