Dược Thần

Chương 1837: Chương 1837: Nháo lớn rồi(1)




- Ai Tư đại nhân, lần này xin phiền toái các vị rồi.

Đầu lĩnh sáu người kia là một lão giả tóc bạc, Bác Tát Khắc nhìn thấy hắn lập tức tiến lên cung kính nói.

Bác Tát Khắc này nhìn qua giống như người thô lỗ, kỳ thật tâm tư cực kỳ kín đáo, nhóm người Kiệt Sâm đã dám khiêu chiến quyền uy của hắn hiển nhiên là thực lực bất phàm, bởi vậy sau khi đi ra hắn lập tức điều động đội viên của mình đến xin cứu viện, để tránh phát sinh ra chuyện gì ngoài ý muốn.

- Bác Tát Khắc, đối phương là người nào? Thực lực ra sao?

Lão giả tóc bạc bình thản lên tiếng, trên người có một loại khí tức thượng vị giả, hiển nhiên là địa vị không thấp.

- Ai Tư đại nhân, bọn hắn tổng cộng có sáu người, cộng thêm cừu nhân kia của ta là có bảy người, về phần thực lực tựa hồ là Nguyệt Huy thiên thần đỉnh phong cường giả, nhưng ta nhìn món ăn mà bọn hắn gọi ra, ta hoài nghi trong bọn hắn có người che giấu thực lực, cho nên mới thỉnh đại nhân tới.

Bác Tát Khắc cung kính nói.

- Bảy người?

Lão giả tóc bạc gật gật đầu:

- Ngươi yên tâm đi, mặc cho bọn họ là ai, ta phải cho bọn hắn biết rõ hậu quả dám hung hăng càn quấy tại Lôi Đình Đảo!

- Có đại nhân ngài ra tay, tự nhiên là xử lý dễ như trở bàn tay thôi, lát nữa sau khi chấm dứt chúng ta đến Lôi Đình Tinh tận hưởng một chầu.

Bác Tát Khắc lập tức nở nụ cười, sáu người này chính là năm cường giả tinh anh trong chiến sĩ tuần tra Lôi Đình Đảo, lão giả đầu lĩnh còn là một gã thống lĩnh, đội ngũ như vậy chỉ khi trên Lôi Đình Đảo phát sinh tình huống trọng đại mới có thể xuất động, bọn hắn đều là Nhật Diệu thiên thần sơ kỳ cường giả, về phần lão giả đầu lĩnh lại là Nhật Diệu thiên thần trung kỳ, đây đã là cấp bậc cao nhất trong chiến sĩ, có bọn họ ra tay, tuyệt sẽ không xảy ra chút vấn đề gì.

- Ha ha, ăn cơm thì không cần!

Lão giả tóc bạc cười nhẹ một tiếng:

- Ta chỉ xem ở mặt mũi đại ca ngươi nên mới giúp ngươi lần này, lần sau không thể viện lý do này nữa.

Dứt lời một đám người cũng không tiếp tục lên tiếng, im lặng chờ đợi nhóm người Kiệt Sâm xuất hiện.

Bên trong nhà ăn, nhóm người Kiệt Sâm cũng đã ăn uống xong xuôi.

- Đi, chúng ta về thôi.

Mọi người trả tiền xong cùng nhau hướng bên ngoài đi tới.

- Đại nhân, bọn hắn đi ra!

Trên một góc hẻo lánh ở lầu hai nhà ăn, một gã chiến sĩ tuần tra nhìn thấy nhóm người Kiệt Sâm rời đi, lập tức hướng bên ngoài gởi đi tin tức.

- Kiệt Sâm đại nhân, chúng ta phải nên cẩn thận một chút, ta xem Bác Tát Khắc sẽ không dễ dàng chịu bỏ qua đâu, nói không chừng sẽ phục kích chúng ta ngay ngoài cửa nhà ăn.

Cát Mễ dùng thần thức truyền âm nói.

- Không cần sợ, Cát Mễ, ngươi tới gần chúng ta một chút là được rồi.

Vẻ mặt Kiệt Sâm lạnh nhạt, biểu tình vô cùng bình tĩnh.

Đoàn người đi ra nhà ăn, trước mặt một cỗ gió biển thổi tới, làm trong lòng người không khỏi cảm thấy sảng khoái tinh thần.

Nhưng chân mày nhóm người Kiệt Sâm không khỏi chợt nhíu lại, chỉ thấy hai bên đường đi rộng lớn đám chiến sĩ tuần tra mặc huyết văn khải giáp vẫn còn chưa chịu rời đi, vẫn đứng yên chờ ở chỗ kia, nhìn thấy bảy người Kiệt Sâm vừa đi ra khỏi cửa nhà ăn liền nhanh chóng vây lên, bảy tám người liền đem nhóm người Kiệt Sâm ngăn ở bên ngoài, cũng ngăn chặn những người đi đường chung quanh.

- Chính là mấy người các ngươi phá hư quy củ trên Lôi Đình Đảo?

Sau lưng bảy tám tên chiến sĩ tuần tra có năm cường giả tản ra khí tức kinh người bước tới, nhìn khải giáp trên người bọn họ liền biết được địa vị bất phàm.

- Chúng ta phá hư quy củ?

Kiệt Sâm không khỏi nở nụ cười, giận dữ mà cười:

- Các ngươi là ai? Há mồm đã lập tức ngậm máu phun người, phá hư quy củ chính là ai, ta nghĩ các ngươi không phải là không biết rõ ràng!

Ánh mắt Kiệt Sâm quét nhìn đám người phía trước, bảy tám tên chiến sĩ tuần tra kia đều là Nguyệt Huy thiên thần đỉnh phong, căn bản chưa đủ xem vào mắt, nhưng khí tức phát ra từ năm tên trước mặt lại làm cho nhóm người Kiệt Sâm không khỏi cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

Giờ phút này chuyện phát sinh ngay cửa nhà ăn đã lập tức làm những người đi đường chú ý, chung quanh liền có thật nhiều người vây xem, mà những khách nhân dùng cơm trong nhà ăn cũng không tiếp tục ăn cơm, xuyên thấu qua cửa kính thủy tinh nhà ăn quan sát bên ngoài.

- Ta đã nói nha, đắc tội chiến sĩ tuần tra, tên Bác Tát Khắc kia rõ ràng sẽ không bỏ qua, không nghĩ tới nhóm người kia vừa đi ra nhà ăn liền bị mai phục!

- Xem bọn họ chọn thức ăn khi nãy, hiển nhiên cũng là một ít nhân vật có bối cảnh, cũng không biết có thể tránh khỏi một kiếp này hay không…

- Tránh được một kiếp này? Ngươi nói đùa sao, ngươi không thấy năm tên cao thủ mặc khải giáp màu đen sáng bóng kia sao, đó là chiến sĩ tinh anh của Lôi Đình Đảo, chỉ có Nhật Diệu thiên thần sơ kỳ cường giả mới có thể gia nhập. Mấy gia hỏa kia cho dù có bối cảnh, nhưng đắc tội chiến sĩ tuần tra của Lôi Đình Đảo, như vậy nhất định phải chết không thể nghi ngờ!

- Cái gì? Nhật Diệu thiên thần cường giả làm chiến sĩ? Như vậy…

Bất kể là bên trong nhà ăn hay là trên đường phố, mọi người đều đang nhao nhao nghị luận, đối với việc du khách kia hiểu rõ về tinh anh chiến sĩ nói ra được thân phận cùng thực lực của năm tên cường giả, càng làm không ít người đều kinh hô.

Tinh anh chiến sĩ của Lôi Đình Đảo chỉ khi gặp phải thời điểm nguy cơ trọng đại mới xuất hiện, bình thường đều rất khó gặp trên đường cái, vì vậy đều hấp dẫn mọi người vây xem tình hình diễn ra thế nào.

Thật sự là do thực lực của bọn hắn quá mức kinh người, ở bên ngoài vô luận Nhật Diệu thiên thần cường giả đi tới nơi nào đều là nhân vật uy danh hiển hách, thân phận cùng địa vị vô cùng cao quý, cho dù tại Lôi Đình Hải Nhật Diệu thiên thần cường giả cũng đã đủ sức làm thủ lĩnh một đám cường đạo xưng vương trên một hòn đảo, dưới tay cũng phải có hơn mười chiếc thuyền, hơn ngàn thủ hạ cũng không có chút vấn đề, thế nhưng ở tại Lôi Đình Đảo lại chỉ là chiến sĩ, thật sự làm người không nhịn được líu lưỡi.

Tuy bọn họ làm tinh anh chiến sĩ, bình thường không cần tuần tra, cũng không có bao nhiêu trói buộc, chỉ khi ở Lôi Đình Đảo phát sinh chuyện trọng đại mới có thể xuất động, nhưng dù sao tinh anh chiến sĩ vẫn là chiến sĩ, để Nhật Diệu thiên thần đảm nhận bản thân thật sự làm người khác vô cùng rung động.

- Hừ, bất kể là ai vi phạm quy củ, hiện tại ta hoài nghi các ngươi có hiềm nghi nguy hại Lôi Đình Đảo, nếu mấy người các ngươi bó tay chịu trói có lẽ còn có một con đường sống, nếu dám phản kháng giết chết bất luận tội!

Một gã tinh anh chiến sĩ lên tiếng quát lạnh.

- Giết chết bất luận tội?

Chân mày Kiệt Sâm thoáng chốc dựng thẳng lên, ánh mắt lạnh như băng:

- Hiện tại ta muốn đi, ta xem ai dám ngăn cản ta!

- Chúng ta đi!

Dứt lời đoàn người Kiệt Sâm đi thẳng về phía trước, căn bản không thèm nhìn tới bảy tám tên chiến sĩ tuần tra cùng năm tên chiến sĩ tinh anh vây tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.