Dược Thần

Chương 633: Chương 633: Nhất chiêu oanh sát(1)




Hỏa diễm cự long như sao băng giáng xuống từ thiên không, nóng cháy hừng hực, những nơi đi qua không khí thiêu đốt, vặn vẹo bốc cao.

Ở bên dưới Hắc Long Tinh xuất hiện một nhóm người, những người này đều là thành viên tổ chức Ám Dạ, bình thường khi không làm nhiệm vụ đều sẽ ở lại trong tổ chức tiếp nhận huấn luyện.

Nhưng bởi vì lúc nãy bị linh lực cường đại của Lôi Nặc áp bách, những người kia đều vọt ra trong trụ sở, nhìn lên không, trong lòng vừa thấy hoảng sợ đồng thời cũng phẫn nộ với hành vi hiêu trương của Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc.

Tổ chức Ám Dạ tuy chỉ là một tổ chức sát thủ, nhưng luận thực lực cao tầng dù là đệ nhất vương quốc Uy Tư của chư quốc tây bắc đều chưa hẳn là đối thủ, tổ chức hoạt động mấy trăm năm, sự cường đại đã sớm xâm nhập vào trong lòng từng thành viên.

Bởi vậy khi nhìn thấy sát thủ số ba nổi giận ra tay, trong miệng những thành viên không khỏi lớn tiếng hô to.

Trong nội tâm những thành viên tổ chức, ba sát thủ một hai ba là tam đại sát thủ mạnh nhất trong tổ chức, thanh danh hiển hách, làm người nghe phải biến sắc, dù là cao thủ cấp bậc hoàng linh sư thất giai đều bị ba người ám sát thành công, đối với số ba trong lòng các thành viên đều tràn đầy tin tưởng.

- Hống…

Trong tiếng gầm gừ rung trời, hỏa diễm cự long lập tức đi tới trước mặt Lôi Nặc sau đó hỏa diễm bao trùm hướng Lôi Nặc hung hăng chụp tới.

Đối mặt với linh lực chấn động kinh khủng kia, vẻ mặt Lôi Nặc bình tĩnh không chút cảm tình, thật giống như đối mặt với hắn chỉ là một đầu côn trùng, chưa từng được hắn đặt trong lòng.

Thẳng đến khi hỏa diễm cự long sắp va chạm đến thân thể Lôi Nặc, khóe môi hắn nhếch tia cười lạnh, tay phải nhẹ nhàng giơ lên nhắm ngay hỏa diễm cự long mạnh mẽ đập tới.

- Oanh!

Trong ánh mắt khiếp sợ của thành viên tổ chức Ám Dạ, hỏa diễm cự long tản ra khí tức khủng bố bị kim sắc cự chưởng của Lôi Nặc đánh vỡ bạo liệt, ngay lập tức tiêu tán, hóa thành vô số hỏa hệ nguyên tố biến mất bên trong không khí.

Nhưng ngay lúc hỏa diễm tiêu tán trong không khí…

- Oanh!

- Oanh!

Hai thanh âm oanh minh cực lớn truyền tới cách Lôi Nặc không xa, đồng thời hai đạo bạch sắc hỏa diễm đột nhiên thoáng hiện trong hư không, một trái một phải nhắm ngay Lôi Nặc quấn quýt lao đến.

Tốc độ cực nhanh, như là tia chớp, làm người muốn tránh cũng không thể tránh!

Đây là chiêu tuyệt sát, làm người không kịp chuẩn bị, đợi đến khi kịp thời phát hiện thì công kích cường đại đã ập tới trước người.

Bạch sắc hỏa diễm nóng bỏng tựa như u minh quỷ hỏa, phiêu nhiên ập tới ngay trước mặt Lôi Nặc.

Trong nội tâm đám sát thủ của tổ chức Ám Dạ đều kêu lên thán phục sợ hãi, số ba không hổ là một trong ba đại sát thủ hoàng linh sư của tổ chức, lúc trước hỏa diễm cự long công kích chỉ là vì hấp dẫn lực chú ý của đối phương, sát chiêu chân chính vẫn còn giấu phía sau.

Tuy những người bên dưới còn chưa phải là hoàng linh sư, nhưng bọn hắn tin tưởng vững chắc công kích của số ba dù là hoàng linh sư trung cấp cũng không cách nào tránh thoát, đây cũng không phải không có tiền lệ, trước kia số ba từng đánh chết một tộc trưởng của đại gia tộc trong Khai La đế quốc, đó là một hoàng linh sư thất giai trung cấp.

Ngay khi bạch sắc hỏa diễm sắp đánh trúng Lôi Nặc, thân hình hắn bỗng nhiên mơ hồ, tránh lui sang bên cạnh, đồng thời hai đạo kim sắc kiếm hồng đột nhiên thoáng hiện trong hư không thật nhanh kích lên trên bạch sắc hỏa diễm.

- Oanh!

Linh lực chấn động, hỏa hệ linh lực cực lớn lan tràn, trên bầu trời trong nháy mắt như biến thành biển lửa, đỏ trắng đan xen.

- Lại bị hắn tránh thoát!

Ở bên dưới, đám thành viên tổ chức Ám Dạ đều kinh hãi, đối mặt công kích quỷ dị cùng đột ngột đối phương vẫn có thể tránh thoát, tuyệt đối không giống như một hoàng linh sư bình thường.

Nhưng ngay khi bọn hắn còn đang sợ hãi giật mình…

- Ba!

Đột nhiên một đạo hàn quang hiện ra, sát khí rét lạnh thấu xương!

Một đạo hư ảnh màu đỏ nhàn nhạt đột nhiên xuất hiện từ hư không, đột nhiên xuất hiện bên cạnh người Lôi Nặc, trong tay hư ảnh màu đỏ kia cầm một thanh hỏa diễm cự kiếm nhanh như thiểm điện đâm thẳng vào lồng ngực của Lôi Nặc, nhanh tới mức khiến người khó thể hình dung.

Hỏa diễm cự kiếm nhanh như tia chớp, ngay lập tức đi tới trước mặt Lôi Nặc, hỏa hệ linh lực nóng rực cuồng bạo thậm chí đã cuốn lấy trường bào màu vàng trên người hắn.

Đây mới thật là một kích tất sát, ngay khi người ta tưởng rằng đã né tránh công kích thì lại nhanh tới mức khiến người khó thể phản ứng.

- Chết đi!

Bên trong hư ảnh hỏa diễm, khóe miệng số ba hiện lên tia cười lạnh!

Hắn cũng không phải kẻ ngốc, lúc trước khi Lôi Nặc phóng thích linh lực uy áp tuy hắn cũng không biết cấp bậc của Lôi Nặc, nhưng hắn hiểu rõ thực lực của Lôi Nặc ở trên mình.

Khi nãy Kiệt Sâm mở miệng hung hăng càn quấy, hắn giả vờ như tức giận đột ngột ra tay, trên thực tế với tư cách là một gã sát thủ trình độ cực cao, trong lòng của hắn thậm chí còn tỉnh táo hơn so với ai khác.

Hắn biết rõ đối mặt với một cao thủ như vậy, nếu như dựa vào thực lực chân chính hắn căn bản không thể nào là đối thủ của đối phương, nhưng với tư cách sát thủ, hắn lại có được thủ đoạn vượt cấp để giết người.

Vô luận là hỏa diễm cự long hay bạch sắc hỏa diễm đều chỉ là thủ đoạn dẫn dắt lực chú ý của đối phương, mà một kích cuối cùng này mới là sát chiêu thực sự của hắn.

Bằng vào một chiêu này, năm đó hắn từng đánh chết không ít hoàng linh sư có thực lực mạnh hơn hắn, trong đó còn có hoàng linh sư trung cấp, thậm chí từng có một gã hoàng linh sư cao cấp cũng bị hắn đánh trọng thương dưới một chiêu này.

Số ba tràn ngập tin tưởng dưới một chiêu đó hỏa diễm cự kiếm trong tay hắn đã đâm trúng lồng ngực Lôi Nặc.

- Thành công!

Trong lòng số ba hiện lên tia vui mừng.

- Oanh!

Dưới sự khống chế của hắn, hỏa hệ linh lực khủng bố lập tức giống như thùng thuốc nổ bạo tạc lên, hỏa diễm cự kiếm cuồng bạo bốc cao.

Nhưng không đợi số ba kịp hiện lên nụ cười, trong cảm giác của hắn hỏa diễm cự kiếm tưởng như đâm trúng đối phương đột nhiên giống như đâm trúng tấm sắt, rốt cục không cách nào tiến thêm mảy may.

- Cái này…chuyện gì xảy ra?

Số ba kinh ngạc ngẩng đầu, trong tầm mắt hắn trung niên nhân mặc trường bào màu vàng đang dùng hai ngón tay kẹp lấy hỏa diễm cự kiếm trong tay mình, gương mặt đầy vẻ trêu tức nhìn chính hắn.

- Không có khả năng!

Hai mắt số ba trợn trừng tròn xoe, lộ ra vẻ mặt khó thể tin.

Trong nội tâm số ba dám khẳng định cho dù là hoàng linh sư cao cấp dưới một chiêu đột ngột này không chết cũng phải trọng thương, đây là kinh nghiệm hắn đạt được qua nhiều lần ám sát, thế nhưng trung niên nhân trước mặt chỉ dùng hai ngón tay liền ngăn chặn được công kích của mình, điều này làm trong lòng hắn nhất thời khó thể tiếp nhận.

- Ah…

Trong miệng của hắn gào thét một tiếng dữ tợn, trường kiếm dùng sức đâm mạnh tới trước, nhưng mặc cho hắn dùng bao nhiêu sức hỏa diễm cự kiếm vẫn giống như bị ghim trong sắt thép không cách nào tiến tới được mảy may.

- Như thế nào, công kích đã xong sao?

Trên bầu trời, ánh mắt Lôi Nặc bình tĩnh đạm mạc lên tiếng:

- Đã như vậy ta sẽ đưa ngươi lên đường đi, thuận tiện cảm tạ biểu diễn ám sát đặc sắc vừa rồi của ngươi một chút!

- Cái gì?

Cách đó không xa số ba ngạc nhiên thốt lên.

Nhưng không đợi hắn hiểu được, Lôi Nặc đã mạnh mẽ đưa tay, kim hệ linh lực lập tức ngưng tụ thành một kim sắc cự chưởng nhắm ngay chỗ hắn mạnh mẽ chụp tới.

- Ông…

Kim sắc cự chưởng giống như ngọn núi lớn màu vàng từ trên trời giáng xuống, hư không sụp đổ, số ba chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, trong ánh mắt hoảng sợ của hắn kim sắc cự chưởng đã đập lên trên thân thể hắn.

- Phốc phốc…

Không chút dây dưa, cả người số ba bị kim sắc cự chưởng bóp méo, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi, hai mắt trừng lớn ngay lập tức hóa thành một đoàn huyết vụ tràn ngập trong không khí.

- Cái này…cái này…

Ở bên dưới, nhìn thấy một màn như vậy lúc trước đám sát thủ còn đang thán phục với công kích của số ba đều hoảng sợ ngây người.

Bọn họ đều không thể tin được ánh mắt của mình.

Số ba là ai? Đây chính là một trong ba đại sát thủ mạnh nhất, từng người đều có chiến tích hiển hách, số ba đã từng đánh chết hai gã hoàng linh sư thất giai trung cấp cùng đánh trọng thương một gã cao cấp, hôm nay thực lực của số ba lại càng thêm mạnh mẽ.

Dù đối mặt với một hoàng linh sư thất giai cao cấp, mọi người cũng tin tưởng số ba không bị thiệt thòi trong tay đối phương, thế nhưng hôm nay đám sát thủ đều bị cảnh tượng vừa rồi làm kinh sợ ngây người!

Chỉ vẻn vẹn một chưởng, sát thủ số ba mạnh nhất trong ba sát thủ hoàng linh sư đã bị giết chết trong tay Lôi Nặc, trung niên nhân mặc trường bào màu vàng đứng trên bầu trời lại có thực lực như thế nào?

Trong ánh mắt hoảng sợ của bọn hắn, trên bầu trời vẻ mặt Lôi Nặc vẫn thật đạm mạc, không hề có chút phản ứng, ngay sau đó xoay người đưa mắt nhìn lên người mặc áo choàng đen đứng cách đó không xa.

- Kế tiếp là đến phiên ngươi!

Ngữ khí của Lôi Nặc thật bình thản, giống như đang nói một chuyện không hề có chút ý nghĩa, loại thái độ, loại ngữ khí cùng vẻ lạnh lùng khiến đáy lòng đám sát thủ đều phát run.

- Các hạ, ta với ngươi không oán không thù, vì sao ngươi phải đuổi tận giết tuyệt đối với chúng ta…

Người mặc áo choàng gầm lên một tiếng, trong lòng của hắn vẫn còn ôm ấp chút ảo tưởng.

Lôi Nặc không nói gì, trong mắt hiện lên một đạo hàn mang.

- Ông…

Kim sắc sóng gợn từ trên người hắn khuếch tán ra ngoài, bao phủ cả một vùng trời, đem người áo choàng bao trùm bên trong, sau đó năm ngón tay duỗi ra, trong hư không một kim sắc cự chưởng lại trống rỗng xuất hiện, nhắm ngay người áo choàng hung hăng chộp tới.

Đối mặt với thủ lĩnh tổ chức Ám Dạ, Lôi Nặc căn bản không cho đối phương chút cơ hội thở dốc, mặc dù đối với hoàng linh sư thất giai cao cấp, nhưng Lôi Nặc vẫn thi triển ra nguyên tố kết giới, hắn không cho phép có nửa điểm sai lầm phát sinh.

- Các hạ chậm đã, ngươi hãy nghe ta nói…

Người áo choàng vừa thét lên, ngay sau đó…

- Xuy…

Hắc sắc sương mù từ trên người hắn khuếch tán, cả người hướng xa xa bay đi, đang dự định chạy trốn.

- Muốn chạy trốn?

Khóe miệng Lôi Nặc nổi lên tia cười lạnh, tay huy động, kim sắc cự chưởng đột nhiên gia tộc, hung hăng chụp tới chỗ người mặc áo choàng.

- Oanh!

Kim sắc cùng hắc sắc linh lực lập tức giao kích cùng một chỗ, thân ảnh người áo choàng lập tức giống như một chú gà con bị cự chưởng của Lôi Nặc hung hăng chụp rơi xuống mặt đất.

- Oanh long long…

Trong tiếng nổ vang cực lớn, người áo choàng giống như quả bóng bị đập bay, toàn bộ bị khảm nhập vào bên trong một ngọn núi cách đó không xa, sóng xung kích cường đại lan ra, nham thạch trên ngọn núi đều lập tức rạn nứt sụp đổ xuống.

- Hoa lạp lạp…

Nham thạch như nước lũ phát ra tiếng vang rung trời, kinh động không ít linh thú bên trong Hoành Đoạn sơn mạch cùng những nhóm cường đạo chung quanh.

- Đây là…

Chung quanh Hắc Long Tinh, rất nhiều đội ngũ cường đạo đều cảm nhận được khí tức khủng bố tán phát từ bên này, trên mặt đều lộ vẻ kinh hãi nhìn qua, trong ánh mắt mang theo hoảng sợ.

Đội ngũ cường đạo có thể cản đường cướp bóc bên trong Hoành Đoạn sơn mạch bình thường đều có cao thủ tọa trấn, nhưng thủ lĩnh của những đội ngũ cường đạo này bình thường đều là cường giả cấp bậc tông linh sư ngũ giai, mạnh nhất chỉ là tôn linh sư lục giai, bị khí tức khủng bố của Lôi Nặc làm chấn kinh hoảng sợ vô cùng.

Mà rất nhiều linh thú gần bên Hắc Long Tinh trong Hoành Đoạn sơn mạch đều toàn thân lạnh run, quỳ rạp cúi đầu trên mặt đất không dám có chút cử động.

- Thủ lĩnh, thủ lĩnh hắn…

Giờ phút này, bên trong sơn mạch hoàn toàn yên tĩnh, toàn bộ sát thủ của Hắc Long Tinh đều trợn trừng mắt ngây ngốc nhìn ngọn núi sụp đổ cách đó không xa, miệng há hốc nói không ra lời.

Tổ chức Ám Dạ là một tổ chức sát thủ, có được uy danh cực kỳ khủng bố giữa Khai La đế quốc cùng chư quốc tây bắc, bởi vì thủ lĩnh tổ chức cường đại mới có thể làm cho tổ chức Ám Dạ hưng thịnh đến như thế.

Thế nhưng Lôi Nặc chỉ dùng một chưởng liền có thể đem trụ cột tinh thần của bọn hắn đập bay, loại cảm thụ thị giác rung động làm nội tâm bọn hắn nhất thời đều khó thể tiếp nhận.

- Trốn…trốn…

Toàn bộ đám sát thủ bên dưới đều lập tức hoảng loạn, giống như một ổ kiến bị kinh động, điên cuồng bỏ chạy xuống dưới núi.

Trên bầu trời, Lôi Nặc ngạo nghễ đứng sừng sững, thân hình bất động đưa mắt nhìn vào chỗ ngọn núi sụp đổ.

Hắn nhíu mày, tay phải nâng lên, kim hệ linh lực cường đại ngưng tụ trong hư không, lại lần nữa hình thành kim sắc cự chưởng nhắm ngay ngọn núi sụp đổ hung hăng đập xuống.

Linh lực cường đại tung hoành bốn phía, phong tỏa hư không, không khí bạo liệt phát ra thanh âm vỡ tan.

- Oanh!

Gặp phải một kích khủng bố của Lôi Nặc đánh xuống lần nữa, một hắc ảnh mạnh mẽ từ trong đống đá vụn bay ra muốn né tránh cự chưởng khổng lồ, nhưng dưới sự khống chế của Lôi Nặc hắc ảnh kia căn bản không thể tránh né.

Trong tiếng nổ ầm vang, người áo choàng lại lần nữa bị đánh xuống mặt đất, trên nham thạch cứng rắn hiện ra một đạo khe rãnh thật sâu.

- Ha ha, ngươi không giết chết được ta, ngươi không giết chết được ta…

Nhưng thật nhanh người áo choàng lại từ dưới mặt đất bay vút ra, trong miệng hắn cười lên điên cuồng, khóe miệng mang theo chút máu tươi.

- Ân?

Lôi Nặc chau mày nhìn về phía đối phương, với thực lực đế linh sư bát giai của hắn tên thủ lĩnh kia căn bản không khả năng đón nhận được hai chưởng của chính mình.

Lúc trước khi Lôi Nặc đối chiến với La Tư Phúc của Đức Khắc Lôi gia tộc, một cái tát đã đem người kia đánh trọng thương, nhưng người áo choàng này có thể cứng rắn chịu hai chưởng của Lôi Nặc nhưng khóe miệng chỉ mang theo tơ máu, cũng không thấy bị trọng thương bao nhiêu.

Trong nội tâm nghi hoặc, Lôi Nặc lại ngưng tụ linh lực sau đó hung hăng chụp xuống thêm một chưởng.

Kim sắc cự chưởng như thiểm điện chụp trúng người áo choàng, ở trên người hắn hiện ra một kiện chiến giáp màu đen, lưu chuyển quang mang u lãnh, đem toàn bộ công kích của Lôi Nặc chắn đỡ bên ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.