- Lão Thiết, quan điểm của ngươi ta không nhận đồng, như ta thấy, toàn
bộ thế lực lớn cho dù nhận được tin tức cũng rất khó tiếp tục phái ra
thêm cường giả, dù sao thực lực của Xích Ký đại nhân bọn họ đã cường đại rồi, nếu còn phái thêm người, vậy nhất định là chính thủ lĩnh các thế
lực tự mình xuất mã mới được, bọn họ là nhân vật thế nào, căn bản sẽ
không tốn hao quá nhiều thời gian trên loại sự tình này, hơn nữa Xích Ký đại nhân bọn hắn còn chưa chết, cho nên các thế lực lớn sẽ rất khó phái ra thêm cường giả lợi hại hơn nữa.
Một đại hán có chân mày màu đỏ tự tin nói.
Sự thật cũng đúng như lời hắn đã nói, sự tình phát sinh tại kiếm trủng
Kiếm Thần đã sớm truyền ra ngoài, chỉ có điều bởi vì đường sá xa xôi,
đồng thời tín nhiệm thực lực của đám người Xích Ký, toàn bộ các thế lực
lớn tạm thời cũng không điều động ra cường giả lợi hại hơn.
Ngược lại trong mười năm nay đã từng có không ít người có ý đồ từ bên ngoài
phá vỡ đại trận, kết quả lại bị kiếm khí bạo tuôn trong đại trận lần
lượt chém giết, còn có một cường giả Nhật Diệu thiên thần tự nghĩ mình
thực lực phi phàm cưỡng ép trùng kích đại trận kết quả bị kiếm khí gây
thương tích, chật vật bỏ trốn, nếu không phải hắn kịp lúc lui về phía
sau, thiếu chút nữa đã tử vong ngay tại chỗ, nhờ vậy đã làm bên ngoài
đại trận hoàn toàn trở nên yên tĩnh trở lại.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Thanh âm oanh minh cực lớn không ngừng từ bên trong đại trận truyền ra, ngẫu
nhiên còn có tiếng hò hét giận dữ của năm người Long Tháp Tư vang lên,
tất cả mọi người liền biết rõ năm người Xích Ký bị nhốt trong đại trận
lại bắt đầu phá trận.
Lại thêm năm năm trôi qua.
Kiệt Sâm khoanh chân ngồi bên trong trận pháp, trên người toát ra một loại khí thế bức người mênh mông, trên mặt nở nụ cười.
- Linh hồn cảnh giới của ta đoán chừng trong vòng mười năm là có thể đột
phá, chờ khi ta hoàn toàn đem pháp tắc không gian Thiên Thần giới lĩnh
ngộ, đến lúc đó đã có thể trùng kích Nhật Diệu thiên thần cảnh giới.
Trong mười lăm năm nay, mỗi thời mỗi khắc Kiệt Sâm đều nghiên cứu trận pháp,
đồng thời nhóm người Xích Ký không ngừng thi triển bổn nguyên lực lượng
cùng không gian hủy diệt cũng làm Kiệt Sâm có lĩnh ngộ đối với Nhật Diệu thiên thần cảnh giới, nhờ vậy tiến lên thật nhanh.
Căn cứ theo
dự đoán của bản thân Kiệt Sâm, chỉ cần tiếp tục tu luyện như vậy trong
vòng mười năm trong cảnh giới hắn đã có thể đạt tới cấp độ Nhật Diệu
thiên thần, chỉ cần hấp thu đầy đủ thiên thần lực là có thể nếm thử tấn
cấp Nhật Diệu thiên thần.
Duy nhất làm cho Kiệt Sâm không hài
lòng chính là mười lăm năm thời gian Kiệt Sâm vẫn chưa thể hoàn toàn
lĩnh ngộ lục phẩm trận pháp.
Trận pháp tu luyện cực kỳ gian nan,
hơn nữa càng đến gần cuối độ khó càng cao, cũng giống như linh dược sư,
đạt tới cảnh giới linh dược thánh sư tuy rất thưa thớt nhưng cũng không
đến nỗi không có, mà Dược Thần thập giai lại cơ hồ không nhìn thấy, trăm triệu năm khó gặp.
Tầng chướng ngại này thật sự là quá mức gian khổ.
- Như thế nào có thể đem lục phẩm trận pháp chính thức lĩnh ngộ tới mức tận cùng đây?
Kiệt Sâm cảm thụ được uy lực của Chư Thần kiếm trận, tư duy cũng thẩm thấu
vào Chiến Thần Tháp, quan sát Trận Đạo Tám Trăm Quyển của Thiên Hải
Chiến Thần lưu lại, chau mày, không có biện pháp.
Nên lĩnh ngộ
Kiệt Sâm hết thảy đều lĩnh ngộ, nên học tập hắn cũng đã toàn bộ học tập, cũng mặc kệ hắn suy diễn như thế nào, cảm ngộ ra sao, vẫn luôn còn một
tầng chướng ngại cách trở lấy hắn, Kiệt Sâm có thể rõ ràng cảm nhận được chỉ cần xuyên phá tầng cách ngăn kia là hắn có thể chính thức đem lục
phẩm trận pháp triệt để khống chế, thế nhưng tầng ngăn cách này lại làm
hắn bó tay hết cách.
- Ân?
Đột nhiên Kiệt Sâm ngẩng mạnh đầu lên, nhìn vào trung tâm trận pháp, trong ánh mắt toát ra vẻ giật mình.
Một cỗ khí tức vô cùng mênh mông từ trong trung tâm trận pháp truyền đi ra, khí tức kinh khủng kinh người làm nội tâm Kiệt Sâm không khỏi toát ra
tia hàn ý.
- Tên Xích Ký kia không ngờ lại có thể tấn cấp đến Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong rồi!
Trong nội tâm Kiệt Sâm thoáng chốc trầm tới đáy cốc.
Kiệt Sâm phi thường tinh tường chính mình khống chế Chư Thần kiếm trận có
thể diệt sát được Nhật Diệu thiên thần bình thường, vây khốn Nhật Diệu
thiên thần trung đẳng như nhóm người Tác La Tư, nhưng tuyệt đối không
trói buộc được Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong.
Nhật Diệu thiên
thần đỉnh phong đã đạt tới Nhật Diệu thiên thần cực hạn, lực lượng vốn
có đã viễn siêu Nhật Diệu thiên thần bình thường, trừ phi bản thân hắn
đại thành lục phẩm trận pháp, nếu không rốt cục không thể tiếp tục vây
khốn năm người Xích Ký được nữa.
- Làm sao bây giờ?
Trong
lòng Kiệt Sâm vốn đang muốn chậm rãi cảm ngộ trận pháp, cũng dựa vào đại trận không ngừng vây khốn năm người Xích Ký, nhưng ý nghĩ này hiện tại
đã hoàn toàn tan vỡ.
Bên trong Chư Thần kiếm trận, Xích Ký phiêu
phù trên không, toàn thân tản mát ra bạch quang sáng chói, giơ tay nhấc
chân lực lượng kinh người, làm bốn người Tác La Tư đứng bên cạnh đều
biến sắc.
- Ha ha, mười lăm năm thời gian, một mực bị nhốt trong
đại trận này, vậy mà làm cho ta đột phá được tới Nhật Diệu thiên thần
đỉnh phong, thật sự…
Xích Ký cầm quạt xếp trong tay, phong độ nhẹ nhàng, liên tục lắc đầu cũng không biết nên nói gì.
Nhân họa đắc phúc, hắn xem như thực sự gặp họa mà được phúc.
Với bản thân hắn hiểu rõ về chính mình, muốn đạt tới Nhật Diệu thiên thần
đỉnh phong cần có một đoạn thời gian rất dài phải đi, nhưng mười lăm năm bị khốn làm tiềm lực trong thân thể hắn triệt để phóng thích ra, rốt
cục đã đạt tới Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong.
Chẳng những là
hắn, bốn người Tác La Tư cũng cảm giác được mình đã đụng chạm tới đỉnh
cao của Nhật Diệu thiên thần cảnh giới, chỉ còn kém một đoạn thời khắc
cảm ngộ cùng đột phá mà thôi.
- Làm sao bây giờ? Luận thực lực ta tối đa tương đương với bốn người Tác La Tư, mà hôm nay Xích Ký đột phá
căn bản không cách nào đem hắn đánh chết, mà Chư Thần kiếm trận lại rất
khó đem hắn vây khốn…
Trong lòng Kiệt Sâm bắt đầu có chút lo lắng.
Đột nhiên Kiệt Sâm bỗng dưng cảm nhận được một luồng ánh mắt, theo cảm ứng
nhìn lại, chỉ thấy Xích Ký bị nhốt trong trận pháp đang nhìn thẳng về
chỗ của hắn.
- Xích Ký đã phát hiện ra vị trí của ta sao?
Trong nội tâm Kiệt Sâm không khỏi cả kinh.
Khí tức hỗn độn trong Chư Thần kiếm trận đã không cách nào ngăn cản được thần thức cảm ứng của Xích Ký.
- Tiểu tử, ha ha, ta thật sự phải cảm tạ ngươi, nếu không là ngươi, ta
cũng không cách nào đột phá tới Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, bất quá rất đáng tiếc, ngày này sang năm là tử kỳ của ngươi!
Thanh âm ù ù của Xích Ký vang vọng trong đại trận, đồng thời chiết phiến trong tay hắn mạnh mẽ vung lên phía trước.
Oanh long!
Một đạo khu vực không gian hư vô hơn mười thước sinh ra, Xích Ký cất bước
đi qua, chiết phiến trong tay không ngừng công kích, con đường kia cũng
không ngừng lan tràn, Chư Thần kiếm trận căn bản không ngăn cản được hắn mảy may.