Công kích của Kiệt Sâm phát động nhanh như tia chớp, nhưng Áo Nhĩ Lương
có thể đi đến vòng này cũng không phải may mắn. Tuy hắn hoảng sợ vì thực lực khủng bố mà Kiệt Sâm thể hiện nhưng vẫn kịp ứng biến vào thời khắc
mấu chốt.
Ba đạo linh hoàn trên đầu hắn đồng thời chớp động, ba
hư ảnh hỏa hệ linh thú ảo ảnh không ngừng tiêu tan, cuối cùng chui vào
thân thể Áo Nhĩ Lương.
Trong một sát na, thời gian như ngưng lại, hỏa hệ linh lực điên cuồng ngưng tụ ngoài thân thể Áo Nhĩ Lương. Hắn rú lên từng hồi trầm thấp, linh lực trong cơ thể nháy mắt vận chuyển tới
cực hạn, đấu khí màu đỏ cuồng phun, biến thành một hỏa diễm khải giáp
màu đỏ.
Đồng thời, chiến đao trong tay hắn cũng bộc phát ra từng
đạo quang hoa màu đỏ, một con hỏa hồng sắc linh thú ẩn hiện trên thân
đao, uy áp khủng bố hàng lâm, ẩn ẩn truyền đến thanh âm gầm rú khiến
lòng người hoảng sợ.
- Chết đi, tiểu tử!
Áo Nhĩ Lương gào
thét, chiến đao lập tức hóa thành hơn mười đạo tàn ảnh, hồng mang bạo
phát hóa thành vòi rồng hỏa diễm xoáy về Kiệt Sâm.
- Hỏa hệ Áo Nghĩa -- Hỏa chi Tịch Diệt!
Trong tiếng gầm nhẹ, chiến đao trong tay Áo Nhĩ Lương mang theo khí thế hung
hãn bổ vào Kiệt Sâm, vòi rồng hỏa diễm chấn động tuôn ra từng luồng hỏa
diễm khiến không gian méo mó.
Dân chúng vây xem bên dưới cảm giác như bản thân đang lọt vào một hải dương hỏa diễm, uy thế khủng bố khiến không ít người bất giác lui bước.
Không hổ là tinh anh đến từ
toàn bộ đại lục, hơn nữa còn tiến vào được đến vào vòng quyết đấu, Áo
Nhĩ Lương tuy chỉ là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư nhưng với công kích
như thế chỉ sợ thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư cũng không tránh khỏi
trọng thương mà bại a?!
Vòi rồng hỏa diễm dần lớn lên trong mắt,
cảm nhận được khí tức nóng bỏng lan đến nhưng sắc mặt Kiệt Sâm thủy
chung vẫn bình thản.
Hai năm trước, hắn từng đánh chết thất giai
cấp thấp Hoàng Linh Sư Khoa Ân Hy Nhĩ, còn giao thủ qua với thất giai
cao cấp Hoàng Linh Sư Vi Đức Ngũ Kỳ, đánh chết thiên tài lĩnh ngộ được
một bộ phận Kim hệ pháp tắc như A Đức Kim Tư. Thế công của những người
này còn mạnh mẽ gấp mười gấp trăm lần tràng diện trước mặt, vì thế công
kích hiện giờ của Áo Nhĩ Lương không hề khiến hắn để ý.
Từng đạo tinh mang chớp động trong mắt Kiệt Sâm, tốc độ trọng kiếm trong tay đột nhiên bạo tăng.
- Đã bảo ngươi lăn xuống thì cút đi cho ta, nói một chiêu là một chiêu!
Kiệt Sâm quát khẽ, linh lực ngoài thân hơi chấn động.
- Một kích trí mạng!
Dưới cái nhìn của toàn trường, trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm lập tức đâm vào vòi rồng hỏa diễm.
- Ầm!
Sau một thoáng tiếp xúc, thanh âm chấn động dữ dội truyền ra, mặt sân ầm ầm nứt vỡ, bị chấn thành bột mịn, từng vết nứt sâu hoắm không ngừng lan
tràn.
Mọi người còn đang khiếp sợ thì nghe thấy một tiếng rên đau đớn. Một bóng người hỏa hồng sắc bay vọt ra từ trong hỏa diễm đến mấy
chục thước rồi ngã vật xuống mặt đất bên ngoài lôi đài.
Mọi người lập tức tản ra, để lại một khoảng trống.
- Ầm!
Bóng người hỏa hồng sắc té xuống tạo thành một cái hố sâu.
Mọi người cùng nhìn lại, sau khi thấy rõ người vừa rơi xuống thì đều im bặt.
Người kia chính là Áo Nhĩ Lương nhưng hiện giờ y phục trên người cơ hồ nát
bấy, thương thế đầy mình, khóe miệng tràn máu cực kỳ khó coi. Điều khiến mọi người kinh hãi nhất là tay phải của hắn gần như dập nát.
Thấy bộ dạng kinh khủng của Áo Nhĩ Lương, mọi người đều lạnh toát. Thực lực
biểu hiện của Kiệt Sâm như vậy, đâu có chỗ nào giống một kẻ ăn gian tiến vào tầng thứ sáu của không gian thí luyện.
Trên lôi đài, sau khi bụi mù tản đi, Kiệt Sâm cầm trọng kiếm nhẹ nhàng đút lại sau lưng. Tư
thế bình thản của hắn đối lập mãnh liệt với tư thế chật vật của Áo Nhĩ
Lương, thậm chí trường bào của Kiệt Sâm còn phẳng phiu, không một nếp
nhăn.
Một người bình thản đứng trên đài, một người ngã xuống chật vật dưới đất. Tư thế đối lập như vậy khiến mọi người hiểu rõ yêu nghiệt với thực lực lục giai cao cấp Tôn Linh Sư tiến vào tới tầng thứ sáu của không gian thí luyện vượt xa Áo Nhĩ Lương xếp hạng tám bảy!
Cho
dù trong lòng mọi người, Áo Nhĩ Lương tuyệt đối có thể dùng thực lực lục giai cao cấp Tôn Linh Sư đánh chết thiên tài thất giai cấp thấp Hoàng
Linh Sư.
Nhưng điều càng khiến mọi người chú ý hơn là cách Kiệt
Sâm ra tay, chỉ một chiêu đúng như lời hắn nói. Tuy trận đấu không hề
đứt đoạn nhưng khi Kiệt Sâm xuất thủ chỉ một chiêu, lập tức đánh bại Áo
Nhĩ Lương đang dốc toàn lực.
- Trọng tài, trận đấu đã xong chưa?
Kiệt Sâm quay sang hỏi nhân viên công tác của Song Tháp.
- Ah, ah, đã xong!
Trọng tài lúc này mới định thần:
- Trận chiến đấu này, Kiệt Sâm đến từ Tây Bắc đã thắng, tiến vào vòng tiếp theo.
Sau khi trọng tài tuyên bố xong, Kiệt Sâm chậm rãi đi xuống, người xem đều
tự động tránh ra. Một trận vừa rồi đã khiến bọn họ hiểu rõ thực lực của
hắn.
Lúc rời khỏi luận võ trường, Kiệt Sâm cũng nghe được một hồi bàn tán.
- Khắc Lạp Khắc quá kinh khủng, căn bản không cần ra tay, chỉ khí thế đã khiến cho đối thủ không chịu nổi té ngã.
- Lai Ngang Nạp Đa cũng rất khủng bố, chỉ cần liếc mắt đã khiến đối thủ
mất đi tri giác, ngã ra hôn mê, bị loại bỏ. Thậm chí tuyển thủ đồng bạn
tiến lên lay tỉnh cũng không thể, còn phải nhờ Lai Ngang Nạp Đa cứu
tỉnh.
- Nghe nói Kiệt Sâm xếp đầu ở vòng thí luyện cũng rất khủng bố, toàn trận chiến không để đối phương đụng vào, sau đó một chiêu đã
đánh trọng thương đối thủ.
- Biến thái, thật sự là biến thái......
Trên đường đi, Kiệt Sâm nghe qua vô số lời bàn tán, bất giác cười khẽ.
-Ta cũng không tịch mịch trong lần thi đấu lôi đài này, không phải sao?