Dược Thần

Chương 1666: Chương 1666: Rơi xuống màn che(2)




Kiệt Sâm xuất hiện uy phong lẫm lẫm, một chưởng đem Gia Lôi Tư đánh chìm vào trong lòng đất, về sau khi Gia Lôi Tư long hóa cũng không rơi vào thế hạ phong mà còn kích thương Gia Lôi Tư, thế nhưng không nghĩ tới chỉ qua một lát Gia Lôi Tư thi triển tuyệt học đã nuốt chửng Kiệt Sâm, biến đổi thật lớn như thế làm mọi người không cách nào thừa nhận.

Về phần xa xa vô số người đang quan sát cuộc chiến cũng sợ ngây người, trong đôi mắt toát ra kinh hãi.

- Cái gì?

- Đó là quái vật gì?

- Rõ ràng Kiệt Sâm đại nhân còn đang chiếm thượng phong, như thế nào hiện tại…

Mỗi người đều kinh hô, tâm tình vô cùng khó chịu, đối mặt với cường địch bên ngoài vô luận là cường giả của thế lực nào đều đã buông ra oán hận trong lòng cùng nhau đối phó kẻ thù chung, Kiệt Sâm vẫn lạc làm bọn họ không cách nào chịu nổi.

- Ha ha, không có việc gì?

Gia Lôi Tư cười lạnh nhìn qua nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ:

- Thôn Phệ bí pháp chính là bí pháp chí cao của Hắc Ám Long Tộc, tại Thiên Thần Giới bất luận là cường giả nào bị nuốt vào chỉ cần không đạt tới thần cấp đều khó khả năng phá vỡ, chỉ trong vài phút sẽ bị luyện hóa, hài cốt không còn, các ngươi cũng không cần hi vọng suông rồi!

- Gia Lôi Tư, lần này toàn bộ nhờ ngươi.

Khảo Địch Lợi Á bọn họ cũng vẻ mặt tươi cười bay tới, sau đó đưa mắt dữ tợn nhìn nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ:

- Gia Lôi Tư, đã Kiệt Sâm bị ngươi đánh chết, những người này giao cho chúng ta, ta sẽ cho bọn hắn rất nhanh đi đoàn tụ cùng tên Kiệt Sâm kia đấy!

Trên mặt ba người Khảo Địch Lợi Á đều hiện lên vẻ tàn nhẫn.

- Tốt!

Gia Lôi Tư gật gật đầu, vừa định nói gì…

- Ah…

Cả người hắn đột nhiên thống khổ gào rú, thân hình cuộn tròn trên hư không chẳng khác gì một con tôm luộc.

- Oanh!

Một cỗ lực lượng đáng sợ từ bên trong thân thể hắn bộc phát lan tràn khắp nơi.

- Gia Lôi Tư, ngươi làm sao vậy?

Bị cỗ uy áp lan tới, ba người Khảo Địch Lợi Á không khỏi cuống quýt thối lui ra hơn trăm thước, trên mặt lộ ra khẩn trương.

- Bụng của ta…

Gia Lôi Tư gào thét, trên trán của hắn xuất hiện vô số mồ hôi chằng chịt ướt đẫm, mồ hôi không ngừng tuôn tràn xuống lân phiến bao bọc trên người hắn, đau đớn khủng khiếp làm gương mặt hắn vặn vẹo bóp méo, lộ ra vẻ càng thêm kinh khủng dữ tợn.

Trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, bụng của Gia Lôi Tư đột nhiên bành trướng lên, chẳng khác gì một quả khí cầu.

- Là Kiệt Sâm…đúng là Kiệt Sâm…

Nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ vui mừng kêu lớn:

- Ta biết ngay, hắn làm sao dễ dàng vẫn lạc như vậy…

Bởi vì vui mừng, thân thể mọi người đều run rẩy lên, Lôi Nặc cùng Vưu Lợi Á đều khẩn trương nhìn nhau hai tay nắm chặt, ướt đẫm mồ hôi.

- Không…không khả năng…tuy ta chỉ là bán thần, nhưng sau khi bị ta thôn phệ trừ phi thần cấp cường giả, nếu không không khả năng phá vỡ, Kiệt Sâm kia mới là thánh linh sư đỉnh phong, làm sao có khả năng phá vỡ…

Gia Lôi Tư thống khổ gào thét, đồng tử huyết hồng lộ vẻ vô cùng dữ tợn.

- Ah, trấn áp cho ta, mau thu liễm cho ta…

Gia Lôi Tư liên tục gào thét, hắc sắc khí lưu từ trong thân thể hắn lan ra, sau đó phong ấn ngay bụng của hắn, muốn đem vùng bụng đang không ngừng bành trướng thu nhỏ trở lại.

Nhưng căn bản chỉ là vô dụng, chỉ trong mười giây thời gian ngắn ngủi bụng của hắn đã bành trướng ra tới vài thước, hắc sắc lân phiến bởi vì giãn to mà văng tung tóe, bong ra từng màng, tuôn từng tia máu tươi.

- Xuy xuy…

Lam sắc ba văn từ trong thân thể hắn nhộn nhạo tràn ra, mang theo thần uy nhàn nhạt.

- Không…

Trong miệng Gia Lôi Tư phát ra tiếng hô tuyệt vọng…

- Oanh!

Bụng của Gia Lôi Tư mạnh mẽ nổ tung lên, vô số nội tạng cùng máu tươi phun tràn, một lam sắc bảo tháp xoay tròn từ bên trong bay vọt ra ngoài.

Đó là một lam sắc bảo tháp cao chừng nửa thân người, vừa lao ra lập tức kịch liệt biến lớn, đồng thời từ bên trong bảo tháp bắn ra lam sắc thần hồng, một đạo nhân ảnh nhanh chóng xuất hiện bên trong hư không, lam sắc bảo tháp xoay tròn cực nhanh rút nhỏ kịch liệt, cuối cùng chui vào trong mi tâm người kia.

Tóc dài màu đen bay tung trong gió, vẻ mặt Kiệt Sâm cười lạnh nhìn qua thân thể cơ hồ nổ tung một nửa của Gia Lôi Tư, thần sắc lãnh đạm.

Vừa rồi hắn rõ ràng cố ý bị Gia Lôi Tư nuốt vào trong bụng, bí pháp Thôn Phệ của Gia Lôi Tư thập phần quỷ dị, cho dù là bán thần cường giả cường thịnh thế nào cũng rất khó chống cự, nhưng Kiệt Sâm thì khác, hắn có được năm đại bảo vật Ngũ Hành Linh Châu trấn thủ linh hồn hắn, đừng nói là Gia Lôi Tư, cho dù là Hắc Ám Long Tộc chân chính cũng chưa chắc có thể thôn phệ được hắn.

Mà sở dĩ Kiệt Sâm hoàn toàn không chống cự để Gia Lôi Tư nuốt chửng là vì với thực lực bán thần cấp đỉnh phong của Gia Lôi Tư, tuy Kiệt Sâm thi triển toàn bộ sở học có thể đem hắn đánh chết, nhưng nếu Gia Lôi Tư liều chết phản kích tuy không tổn thương được Kiệt Sâm nhưng rất dễ dàng liên lụy tới nhóm người Bỉ Tư Pháp Mỗ, đây là điều mà Kiệt Sâm không muốn chứng kiến, vì vậy hắn tương kế tựu kế để Gia Lôi Tư thôn phệ mình, tuy hắn không dám khẳng định sau khi bị nuốt vào trong bụng Gia Lôi Tư mình có thể ngăn cản được lực lượng thôn phệ đáng sợ kia hay không, nhưng Kiệt Sâm có được thần khí Chiến Thần Tháp, là do thần cấp cường giả đỉnh phong Thiên Hải Chiến Thần viễn cổ luyện chế, cho dù bí pháp Thôn Phệ của Gia Lôi Tư cường thịnh bao nhiêu cũng chỉ là một bán thần, làm sao có khả năng phá hư được Chiến Thần Tháp, sau khi bị nuốt vào bên trong Kiệt Sâm lập tức tiến nhập vào trong Chiến Thần Tháp, sau đó kích phát trận pháp bên trong phá vỡ cơ thể Gia Lôi Tư cuối cùng thoát ra ngoài.

Chỉ như vậy đã đủ lấy đi nửa mạng sống của Gia Lôi Tư.

Trong hư không, Gia Lôi Tư vô cùng thê thảm, toàn thân đầm đìa máu tươi, nhưng bởi thực lực cường hãn nên lúc này còn chưa chết hẳn.

- Xú tiểu tử, không nghĩ tới Gia Lôi Tư ta sẽ vẫn lạc tại Tư Đặc Ân, nhưng cho dù chết ta cũng sẽ không bỏ qua ngươi, ta muốn ngươi chết, muốn toàn bộ những người ở đây đều chết!

Trong ánh mắt Gia Lôi Tư hiện đầy cừu hận nhìn qua Kiệt Sâm, thần sắc vô cùng dữ tợn, trong miệng điên cuồng gào thét, một cỗ lực lượng đáng sợ khó thể hình dung từ trong cơ thể hắn lập tức bộc phát ra, nhưng không đợi hắn kịp hành động, thân hình Kiệt Sâm bỗng dưng sáng ngời.

- Hô…

Như có trận gió mát thổi qua, Kiệt Sâm lặng yên xuất hiện ngay trước mặt Gia Lôi Tư, đôi mắt lạnh băng không mang theo chút tia cảm tình, hắc sắc trọng kiếm trong tay nhanh như tia chớp vô thanh vô tức bổ trúng ngay giữa trán Gia Lôi Tư.

- Chiến Thần Quyết – Chiến Thần Phụ Thể!

- Diệt Thần Sát Quyết – Sát Thần Lâm Thế!

- Oanh!

Một cỗ lực lượng đáng sợ khó thể hình dung từ trong hắc sắc trọng kiếm ầm ầm tuôn ra, trong đôi mắt Gia Lôi Tư tràn ngập vẻ khó thể tin nhìn trừng Kiệt Sâm.

- Bồng!

Đầu lâu dữ tợn ầm ầm bạo liệt, biến thành bột phấn đầy trời không còn lưu lại chút gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.