Nhưng mà Lôi Áo Lợi Âu lại mắt điếc tai ngơ, tinh thuật thế gia giải thạch phi thường chú ý,
tự nhiên có biện pháp giải thạch của mình, hơn nữa lúc trước Lôi Áo Lợi
Âu tuy cũng nhìn thấy có ánh sáng ở phần bụng, nhưng khối Hang Hổ Thạch
này cho hắn cảm giác kỳ gị, làm cho người ta sinh ra ảo giác.
Đặc biệt là những quáng thạch lấy ra từ thái cổ linh quáng trong bảy đại
cấm địa, Lôi Áo Lợi Âu càng cực kỳ thận trọng, không dám có chút lười
biếng cùng chủ quan.
- Răng rắc!
Đao giải thạch đỏ thẫm
không ngừng tung bay, giống như một đạo hỏa diễm, lại ôn nhu như nước,
Lôi Áo Lợi Âu không dám chủ quan, động tác ưu mỹ mà nhẹ nhàng, không
mang theo một tia khói lửa, không giống đao thuật của thế gian.
Đá vụn bay tán loạn, mũi đao nhảy động, từ trên khối đá rơi xuống, rồi sau đó bị chấn thành bột đá, rơi lên mặt đất.
Cả khối Hang Hổ Thạch nhanh chóng bị rút nhỏ lại, trên mặt đất chồng chất một tầng bột đá dày đặc, nhưng không có cái gì.
Giờ phút này, trong thạch viên yên tĩnh tới cực điểm, chỉ còn lại âm thanh
giải thạch và tiếng hít thở của mọi người chung quanh, tất cả mọi người
lại nín thở, không dám phát ra chút âm thanh nào, hai mắt như điện, gắt
gao nhìn chằm chằm vào Hang Hổ Thạch đang rút nhỏ.
Lôi Áo Lợi Âu
hết sức chăm chú, ánh mắt của hắn ngưng trọng, đầu nhập tâm thân vào
trong đó, ngăn cách tất cả mọi thứ chung quanh, trong cảm giác của hắn,
chỉ còn lại đao trong tay và khối Hang Hổ Thạch bị rút nhỏ.
Thời
gian từ từ trôi qua, động tác của Lôi Áo Lợi Âu càng ngày càng chậm, cả
khối Hang Hổ Thạch bây giờ bị cắt nhỏ còn một phần hai, động tác của hắn càng ngày nhu hòa, hạ đao như đánh đàn, sợ phá hư kỳ trân thai nghén
trong vật liệu đá.
Lôi Áo Lợi Âu vào lúc này, đao giải thạch của hắn cách địa phươn phát sáng lúc trước, gần như chỉ còn lại có một phần.
Thân kinh của tất cả mọi người căng cứng, gần như hít thở không thông, ánh
mắt không hề chớp động, ngóng nhìn Hang Hổ Thạch trên mặt đất, không dám có chút phân thần.
- Răng rắc!
Bỗng nhiên, một đạo thần quang phóng lên trời, chiếu sáng cả thạch viên, hào quang chiếu sáng thảm cỏ óng ánh.
Hào quang sáng chói, linh khí nồng đậm trùng thiên, không ngừng phập phồng
giống như sóng lớn, lan ra khắp bốn phía, đến mức, lỗ chân lông của tất
cả mọi người nở ra, toàn thân thư sướng thoải mái, giống như tấm trong
biển linh khí.
- Đây là cái gì?
- Cắt ra kỳ trân gì?
- Cho ta xem xem!
Giờ khắc này, cả thạch viên đều sôi trào, tất cả mọi người không thể bình
tĩnh, bởi vì hào quang của kỳ vật này quá mức kinh người, vẻn vẹn chỉ có một chút hào quang bên trong lộ ra ngoài, có thể nghĩ, nó quý hiếm ra
sao.
Tất cả mọi người mở to hai mắt, ngóng nhìn qua khe hở, chỗ đó, hào quang sáng chói, không thấy rõ hình dáng.
Thần sắc Lôi Áo Lợi Âu kích động, ánh mắt của hắn ngưng trọng, lại lấy một
thanh đao khác trong ra, lưỡi đao nhu hòa như gió mát, một tầng tầng bột đá rơi xuống, vô cùng tiểu tâm, sợ cắt phạm.
Hào quang của kỳ trân càng sáng hơn, bóng đá không ngừng rơi xuống, hào quang cực sáng, chiếu sáng cả thạch viên.
Linh khí nồng đậm như biến thành biển cả, không ngừng phập phồng, tất cả mọi người có thể cảm nhận được linh lực khủng bố bao hàm bên trong, nồng
đậm làm cho người ta biến sắc.
- Trời ạ, Thánh tinh, không ngờ là Thánh tinh!
- Là một khối Thánh tinh lớn như vậy, trong đó bao hàm dục linh khí, cường hãn tới kinh người!
Tất cả cường giả sôi trào, bởi vì một khối Thánh tinh to như thế quá hiếm thấy, không có người nào không tâm động.
Thánh tinh, chính là một trong những loại có phẩm chất tốt nhất của linh
tinh, đối với tu luyện của bất luận Linh Sư gì cũng có trợ giúp cực lớn, cho dù là cường giả bát giai Đế Linh Sư cũng có công hiệu to lớn, chỉ
có thể ngộ mà không thể cầu.
- Khối Thánh tinh lớn như thế, suy đoán chủ quan, giá trị ít nhất là hai ức linh tệ.
- Hai ức linh tệ, hắc, đây chỉ là định giá, giá trị thực tế còn hon xa.
- Thánh tinh là bảo vật thất giai, kỳ trân chân chính, hơn nữa còn là khối lớn như vậy.
- Khối Thánh tinh này, suy đoán chủ quan một chút, cũng tương đương với mấy khối tinh hạch thất giai.
Không ít người nhao nhao nghị luận lên tiếng, thần sắc tràn ngập rung động.
Trên đại lục, bất luận bảo vật gì cũng dựa vào phẩm cấp mà phân chia, dùng tham chiếu, chính là linh hạch.
Nhất giai linh hạch là bảo vật nhất giai, cấp hai linh hạch chính là bảo vật cấp hai, cứ thế mà suy ra.
Nhưng mà trên thực tế, linh hạch chỉ là bảo vật kém cỏi nhất mà thôi, giống
như đem linh thạch lục giai ra đấu giá, ước chừng chỉ có giá mấy trăm
vạn linh tệ, mà thất giai linh hạch, ước chừng mấy ngàn vạn tới một ức
linh tệ mà thôi, nhưng bảo vật thất giai chân chính, không chỉ có cái
giá này.
Đã ngoài thất giai, không rõ ràng, đều là bảo vật vô
giá, chỉ có thể dùng vật phẩm đồng cấp đổi lấy, mà không thể dùng linh
tệ mua sắm, dùng linh tệ định giá trị, chính là thấp hơn một cấp.
Sau khi biết được giá cả chân chính của Thánh tinh, mọi người đều hít một
hơi khí lạnh, bởi vì Thánh tinh, thất giai chí bảo, giá trị căn bản
không thể dùng linh tệ suy tính.
Lôi Áo Lợi Âu nhanh chóng lấy ra một cái hộp, rồi sau đó cho viên Thánh tinh nhỏ vào bên trong, để ngừa
linh khí tinh khiết tán dật.
Với tư cách một gã cao thủ tinh thuật, Lôi Áo Lợi Âu tự nhiên tùy thân mang theo đủ hộp bên người.
Không còn Thánh tinh, hào quang thu liễm, linh khí nồng đậm trong thạch viên
tán đi, tất cả mọi người thở dài không thôi, con mắt đỏ thẫm.
Thánh tinh xuất thế, đã nhiều năm qua không có người nào giải được Thánh
tinh, tin tức truyền đi, đủ cho Đấu Linh thành chấn động.
- Tiểu tử Mai Kiệt Tư gia tộc, khối Thánh tinh này lão phu nguyện bỏ qua hai ức năm ngàn vạn linh tệ để mua.
Một lão giả lên tiếng.
- Hắc, Thánh tinh há có thể dùng linh tệ so sánh, Lôi Áo Lợi Âu, khối
Thánh tinh này, lão hủ nguyện ý dùng năm miếng thất giai linh hạch hối
đoái.
Một ít cường giả đã nhao nhao lên tiếng, muốn mua Thánh tinh trong tay của Lôi Áo Lợi Âu.
- Chư vị tiền bối, gia tộc của vãn bối chuyên môn mua bán linh tinh, công dụng của Thánh tinh này, vãn bối cần mang về gia tộc, để cho gia phụ
định đoạt.
Lôi Áo Lợi Âu cung kính lên tiếng.
- Ai!
Tất cả mọi người thở dài lên tiếng, Thánh tinh này, nếu mang trở lại Mai
Kiệt Tư gia tộc, còn muốn đạt được, trả giá cũng lớn hơn.
- Ha
ha, đám tiểu tử Tây Bắc, các ngươi kinh ngạc đến ngây người rồi, cái
này, xem các ngươi lật bàn thế nào, chỉ bằng các ngươi, cũng muốn đổ
tinh với đại ca của ta, quả thực là muốn chết!
Khoa Luân nhìn về phía bọn người Kiệt Sâm, trong miệng cười ha ha, hung hăng càn quấy tới cực điểm.
- Tiểu tử vô tri, hiện tại biết rõ cái gì gọi là tinh thuật đại sư a, tự
cho rằng có chút bổn sự, không biết trời cao đất rộng, thật tình không
biết người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên, về sau nên kín tiếng đôi chút.