Một sát na này, trong toàn bộ đại sảnh, ánh mắt mọi người đều lập tức rơi vào trên người Kiệt Sâm, muốn xem hắn trả lời thế nào.
Nhưng mà Kiệt Sâm ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn La Văn, chỉ dời ánh mắt
lên trên người Bố Lại Ân Các chủ đang ngây ngốc đứng đó.
- Như thế nào? Chẳng lẽ Bố Lại Ân Các chủ không muốn Thần Hi thảo này sao?
Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.
Lời nói của Kiệt Sâm lại khiến Bố Lại Ân Các chủ đang ngốc ở đó mạnh mẽ hồi phục thần trí.
- Không, không Kiệt Sâm công tử kính xin ngài chờ một chốc, ta sẽ chuẩn bị tốt linh tệ
Bố Lại Ân Các chủ thần sắc tràn đầy kích động và mừng rỡ, hắn không rõ
Kiệt Sâm tại sao phải cự tuyệt giá cả của La Văn, nhưng Thần hi thảo mất mà được lại, khiến Linh Dược các Các chủ hắn trong lòng mừng rỡ như
điên.
Về phần đối mặt với La Văn đang nghiến răng nghiến lợi , Kiệt Sâm lại hoàn toàn không thấy sự hiện hữu của hắn.
- La Văn đại công tử, hôm nay vậy mà kinh ngạc rồi.
Đám khách quý thầm nghĩ trong lòng, nhưng không dám nói lời nào chỉ ở một bên nhìn xem La Văn ứng phó như thế nào.
- Đáng giận!
Giờ khắc này, phẫn nộ trong lòng La Văn cũng triệt để bạo phát.
- Hắn cũng dám bỏ qua ta! ! !
La Văn sắc mặt tái nhợt ánh mắt hung ác.
Hắn, La Văn! Đại công tử của Ba Châu đệ nhất Linh Dược thế gia Bố Mặc gia
tộc, tộc trưởng tương lai của Bố Mặc gia tộc, với tư cách là Linh Dược
thế gia của Ba Châu, thế lực của Bố Mặc gia tộc ở đây rất lớn, ngoại trừ đệ nhất gia tộc Lạc Tư gia tộc khống chế Đoan Mộc thành ra, Bố Mặc gia
tộc hắn chính là gia tộc cường đại nhất, khống chế mấy chục tòa thành
trì trong châu.
Nếu như nói
tại Ba châu và mấy mảnh địa vực chung quanh, Lạc Tư gia tộc là hoàng đế
thì Bố Mặc gia tộc hắn chính là chư hầu một phương, mà trong mấy chục
toàn thành trì mà Bố Mặc gia tộc khống chế, Bố Mặc gia tộc Đại công tử
La Văn hắn chính là thổ hoàng đế khống chế gần ngàn vạn con dân.
Thân phận như vậy cao quý đến thế nào chứ? Đi tới chỗ nào cũng đều được vạn người ủng hộ cả.
Mà nếu...
Ngay vừa rồi vì chén ép Linh Dược các đối đầu với Bố Mặc gia tộc nên hắn đã
cường thế ra tay, vung tiền như rác, dùng giá cả Linh Dược các không
cách nào phản kháng giành được Thần Hi thảo, nếu như Kiệt Sâm không hài
lòng giá cả, uyển chuyển từ chối, vậy thì La Văn còn không đến mức tức
giận như thế, nhưng ở trước mặt mọi người, Kiệt Sâm vậy mà hoàn toàn
không thấy sự hiện hữu của hắn, ngược lại giá tiền thấp hơn bán Thần hi
thảo cho Linh Dược các, bảo La Văn như thế nào không thẹn quá hoá giận,
như thế nào không giận dữ chứ?
Chuyện này một khi truyền đi, bảo
mặt mũi La Văn đại công tử hắn để vào đâu? Chuyện này sẽ trở thành trò
cười trong miệng mọi người mất.
Xoạt!
Cảm nhận được nộ khí phát ra từ trên người công tư mình, vài tên hộ vệ sau
lưng La Văn đều tiến lên trước một bước, mặt mũi tràn đầy hung ác lạnh
lùng nhìn chăm chú vào Kiệt Sâm, tư thái kia giống như chỉ cần La Văn ra lệnh một tiếng thì sẽ ra tay ngay.
- Xú tiểu tử, công tử nhà ta nói chuyện với ngươi, ngươi có thái độ gì thế?
Trong đó một gã hán tử đen gây, trong đôi mắt càng lộ ra hung quang, trong
miệng quát chói tai lên tiếng, một cổ khí cơ đáng sợ từ trong cơ thể hắn thoáng một phát phóng thích, linh lực cường đại tung hoành tàn sát bừa
bãi, uy áp tỏ khắp, khiến chung quanh không ít khách nhân đều không tự
chủ được lui về phía sau, mặt lộ kinh hãi.
- Thật sự là phiền toái!
Cảm nhận được khí thế đối phương phát ra, Kiệt Sâm nhướng mày, trong đôi mắt lóe lên tinh quang, muốn ra tay.
Hắn chỉ có nghĩ đến Linh Dược các bán ra Linh Dược, đồng thời hướng Linh
Dược các của Bác Trữ gia tộc nghe ngóng tình huống một chút, lại không
nghĩ rằng lại bị La Văn này không mời mà tới, thân thân méo mó, ồn ào vô cùng, khiến Kiệt Sâm không khỏi chán ghét.
Dùng thân phận và
thực lực của Kiệt Sâm , đối với La Văn này, căn bản không để trong lòng, dù bối cảnh của hắn có lớn hơn đi nữa.
Chỉ có điều theo thực lực tăng lên, tâm tính của Kiệt Sâm cũng trở nên ôn hòa, không giống lúc
trước khi vừa mới tiến vào Linh Dược sư tháp động chút là ra tay, thủ
đoạn hung mãnh, nhưng nếu La Văn này không thức thời, Kiệt Sâm cũng
không ngại gạt bỏ hắn khỏi thế giới này.
Nhưng không đợi Kiệt Sâm ra tay, Bố Lại Ân ở một bên lại sợ Kiệt Sâm bị thương tổn, đã mãnh liệt đi ra, chắn trước người Kiệt Sâm , linh lực đáng sợ cũng từ trong cơ
thể hắn thoáng một phát phóng thích, thần sắc phẫn nộ.
- Tháp Mẫu Lạp, ngươi đây là muốn làm gì? Nơi này là Linh Dược các ta, không phải
Bố Mặc gia tộc ngươi, chẳng lẽ, ngươi muốn đắc tội Bác Trữ gia tộc sao? ! Hừ, động thủ trong thành, ngươi là muốn khiêu khích uy nghiêm của Bái
Nhân Lí Hi thành chủ sao?
Bố Lại Ân gầm lên
Hán tử đen gầy này , chính là hộ pháp của Bố Mặc gia tộc, Tháp Mẫu Lạp, thất giai
trung cấp hoàng Linh Sư, thực lực không giống bình thường, hung danh
hiển hách, mà Bố Lại Ân Các chủ của Linh Dược các chỉ là một gã thất
giai đê cấp hoàng Linh Sư, nhưng chuyện phát sinh ở Linh Dược các, hơn
nữa còn là vì bán ra Thần hi thảo nên Bố Lại Ân phải đứng ra, không để
đối phương động đến Kiệt Sâm
Hơn nữa trong chủ thành không cho
phép chém giết, chuyện nếu náo đến Ba Châu đệ nhất gia tộc tộc trưởng,
Đoan Mộc thành thành chủ Bái Nhân Lí Hi đại nhân thì Bố Lại Ân cũng
không sợ.
- Đắc tội với Bác Trữ gia tộc ngươi sao? Ha ha, bản
thân Bác Trữ gia tộc ngươi cũng sắp chết đến nơi rồi, còn ở nơi này giả
trang gì nữa.
Hán tử đen gầy Tháp Mẫu Lạp cười lạnh, khí thế trên người không giảm, đồng thời ánh mắt nhìn về phía La Văn ở một bên, hiển nhiên chờ mệnh lệnh của hắn.
La Văn ánh mắt ngưng lại nhìn qua Bố Lại Ân và Kiệt Sâm, sát cơ trong mắt không chút che giấu.
Bất quá hắn cũng không phân phó Tháp Mẫu Lạp ra tay, sắc mặt thay đổi mấy lần, cuối cùng cố nén nộ khí:
- Tốt, tốt, Bố Lại Ân, xem như ngươi lợi hại, bất quá ngươi chờ đi, Linh
Dược các này của ngươi cũng không được bao lâu nữa đâu, còn ngươi nữa
tiểu tử, hắc, hắc!
La Văn cười lạnh hai tiếng, ánh mắt như độc xà giống nhìn vào Kiệt Sâm.
- Chúng ta đi.
Trong miệng của hắn quát lạnh, quay người đi ra khỏi Linh Dược các, mà rất
nhiều thủ hạ của hắn, cũng hung hăng ngắm nhìn bọn người Kiệt Sâm, vội
vàng đuổi kịp bước chân La Văn rời khỏi Linh Dược các.
Trong đại
sảnh ẩn ẩn truyền ra trận trận thanh âm nghị luận, sự ẩn nhận của La
Văn, khiến không ít khách mới đều có chút giật mình.
Bình thường
thanh niên tuổi này , đúng là độ tuổi khí diễm hung hăng càn quấy,
giận dữ là ra tay, nhưng không nghĩ tới La Văn đại công tử dưới tình
huống thể diện tổn hại lớn như thế còn có thể nhịn được không ra tay,
không hỗ là đệ tử đại gia tộc, cũng khiến không ít khách mới phải xem
trọng hắn.
- Kiệt Sâm công tử, thật có lỗi, khiến ngươi bị sợ hãi rồi.
Bố Lại Ân nhìn qua bóng lưng La Văn đi xa, cau mày, chợt tràn đầy áy náy lên tiếng với Kiệt Sâm.