Dược Thần

Chương 1295: Chương 1295: Thượng Cổ phế tích. (1)




Trước đó, thời điểm khi Lam Nguyệt Cổ Sâm cùng Yết La phó tháp chủ, Gia Phỉ Nhĩ Đức cùng Hưu Tư Đốn cùng mấy người Tạp Tắc Nỗ Tư giao chiến, Kiệt Sâm một mực không ngừng ngưng tụ Thần Chi Nộ Hỏa của mình. Rốt cục thời gian trôi qua, Kiệt Sâm cạn kiệt dùng toàn lực thi triển ra Thần Chi Nộ Hỏa.

- Thần Chi Nộ Hỏa!

Trong hư không, ánh mắt của Kiệt Sâm lạnh lùng nhìn chăm chú trên người Yết La phó tháp chủ. Trong ánh mắt kinh hãi của Yết La phó tháp chủ, tay phải của Kiệt Sâm đấm mạnh về phía hắn.

Hưu....hưu...!!!!"

Một vòng lưu quang màu đen như là hàn tinh từ trong tay của Kiệt Sâm bắn ra, nó hóa thành một đạo lưu quang tựa như giống như sao băng nhanh như thiểm điện xông về phía Yết La phó tháp chủ.

Tốc độ của hàn tinh quá nhanh, căn bản không đợi Yết La phó tháp chủ kịp phản ứng đã đi tới trước mặt của hắn.

Nguy cơ trước mặt, Yết La phó tháp chủ cũng bất chấp phải đánh chết Lam Nguyệt Cổ Sâm, trong lòng của hắn gào thét một tiếng. Linh lực Thánh cấp cửu giai trung cấp từ thể nội của hắn phun trào, trong mắt của Yết La phó tháp chủ tách ra vạn đạo thần mang. Nguyên tố áo giáp màu đen bên ngoài thân lập tức hình thành, đồng thời ngưng tụ ra một cái thủ chưởng hắc sắc cuối cùng va chạm với Thần Chi Nộ Hỏa của Kiệt Sâm.

Oanh!!!

Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên trong hư không.

Tiếng nổ qua đi giống núi lửa bộc phát phun trào dung nham, năng lượng tựa là hủy diệt từ hư không khuếch tán ra. Linh lực đáng sợ trực tiếp cắn nuốt thân ảnh của Thần Phong đế quốc thánh trưởng lão Hưu Tư Đốn tránh né đằng sau Yết La phó tháp chủ.

Ngược lại Tội Ác Chi Thành thành Bắc thành chủ Gia Phỉ Nhĩ Đức cách khá xa một chút, sau khi Kiệt Sâm phóng thích Thần Chi Nộ Hỏa lập tức sợ hãi chạy đi xa, nhưng dư âm của vụ nổ vẫn xuyên qua thân thể hắn.

Không gian hư vô lúc này nổi lên từng cơn rung động, cả không khí đều bị năng lượng cường đại đụng nhau làm cho có chút mơ hồ cùng vặn vẹo, không gian không ngừng xuất hiện từng lỗ thủng lớn như bọt xà phòng, rồi sau đó vỡ tan tạo nên những tiếng vang ầm ầm. Trong thiên địa chỉ còn một tràng thất sắc.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm, chư vị, chúng ta chạy mau.

Sau khi Kiệt Sâm thi triển một chiêu, cả người lập tức suy yếu vô cùng, hắn rất nhanh xuất ra một lọ Linh Dược Tề từ trên người rót vào miệng. Đồng thời ôm lấy Lam Nguyệt Cổ Sâm đang bị trọng thương, linh lực cường hoành hóa thành từng đạo ngũ sắc quang thải, trong hư không tóm lấy mấy người Tạp Tắc Nỗ Tư hướng về tuyệt địa Số 9 bay vút đi. Cả người Kiệt Sâm hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng biến mất nơi phía chân trời.

Sau một lúc, bụi mù tán đi, Yết La toàn thân huyết nhục mơ hồ, áo bào trên người sớm đã biến mất không thấy gì nữa, cả người đầy bụi đất, miệng không ngừng ho ra máu tươi, đôi mắt hắn phẫn nộ cơ hồ muốn phun ra lửa.

- Đáng giận, Kiệt Sâm này làm sao lại mạnh như thế, hắn chỉ là một tên bát giai trung cấp Đế Linh Sư đã bị thương, sao có thể thi triển ra công kích đáng sợ như thế, còn kích thương cả Yết La ta. Ah!!! Đáng chết!!!

Bởi vì Yết La kịp thời phòng ngự, khi Thần Chi Nộ Hỏa công kích đến kích đến, bản thân hắn bị trọng thương, nhưng lại không thể giết chết, hắn phát ra những tiếng phẫn nộ gào thét.

Một cửu giai trung cấp Thánh Linh sư, chưa từng chịu thiệt thòi lớn như thế, hơn nữa còn thua trong tay bát giai trung cấp Đế Linh Sư Kiệt Sâm.

Bất quá Thần Phong đế quốc Hưu Tư Đốn trưởng lão thì không có vận khí tốt như thế, vốn là bị Lam Nguyệt Cổ Sâm kích thương căn bản chưa kịp phản ứng, cuối cùng bị công kích của Thần Chi Nộ Hỏa đánh tan sinh cơ, thân thể cháy đen một nửa rơi từ trên không xuống.

- Yết La đại nhân, chúng ta phải làm sao bây giờ?

Bị dư âm ảnh hưởng còn lại từ công kích đến Thần Chi Nộ Hỏa của Kiệt Sâm, Gia Phỉ Nhĩ Đức khắp người toàn bụi đất, trên mặt mang theo sự sợ hãi lên tiếng hỏi.

- Còn làm gì sao? Đúng là đồ ngu, đuổi theo cho ta, mấy người đã bị thương nặng, căn bản trốn không thoát, nhất định phải đuổi theo cho ta. Ta muốn chậm rãi hành hạ mấy tên đó tới chết!!!

Yết La phẫn nộ gào thét một tiếng, trên mặt huyết nhục mơ hồ tràn đầy dữ tợn, hắn đã triệt để nổi giận.

Ở một chỗ sâu trong Thất Tinh Hải Cấm, linh nguyên tố nồng đậm hội tụ tạo thành từng đạo sương mù mông lung không ngừng phiêu tán trong rừng rậm làm cho người ta một loại ẩm ướt, phiêu miểu vô cùng.

Hưu....hưu...!!!!

Giờ phút này, trên không trung của khu rừng rậm, một tiếng xé kịch liệt gió vang lên. Chợt trong tiếng nổ vang ầm ầm, bóng người tản ra ngũ sắc linh lực như thiểm điện xẹt qua phía chân trời, bên cạnh hắn còn có vài đạo thân ảnh cùng nhau bay đi, trong quá trình đó, máu tươi rơi vãi như mưa.

Mấy người đó đúng là Kiệt Sâm đang dẫn mọi người tiến về tuyệt địa Số 9.

Trên bầu trời, tay trái Kiệt Sâm ôm thật chặt Lam Nguyệt Cổ Sâm, tay phải khống chế ruy băng kéo theo mấy người Tạp Tắc Nỗ Tư, trong mắt hắn hiện lên vẻ ngoan lệ, Linh Thần Quyết điên cuồng vận chuyển, liều lĩnh bay vút về phía trước.

Lam Nguyệt Cổ Sâm bị tay trái của Kiệt Sâm ôm lấy, cả người chặt chẽ dán vào lồng ngực hắn. Tiếng tim đập mạnh mẽ của Kiệt Sâm truyền vào tai nàng, nhiệt độ cơ thể cách một lớp trường bào truyền tới khiến cho Lam Nguyệt Cổ Sâm cảm nhận được cảm giác an toàn, đôi má có chút hồng hồng.

- Nhanh lên, cũng sắp đến rồi,cố gắng kiên trì, chịu đựng.

Kiệt Sâm không có tâm tư đi cảm thụ những cái khác, hắn căn răng, song mâu đỏ bừng, Mộc Hệ linh châu trong đầu không ngừng xoay tròn, phóng xuất ra đạo đạo Mộc Hệ sức sống nồng đậm chống đỡ Kiệt Sâm bay đi.

Trên thực tế, trước đây trong chiến đấu, Kiệt Sâm cũng nhận lấy trọng thương, lại còn phải thi triển Thần Chi Nộ Hỏa hao tổn tinh lực vô cùng. Mặc dù sau khi phóng thích nó, Kiệt Sâm kịp thời phục dụng một lọ khôi phục dược tề, nhưng với cường độ chiến đấu như vậy, thân thể hắn vẫn nhận lấy tổn thương không nhỏ, toàn thân cảm nhận sự mệt mỏi vô bờ.

Nhưng mà Kiệt Sâm lại không hề muốn dừng lại nghỉ ngơi, bởi vì hắn biết rõ, một khi được Yết La phó tháp chủ đuổi theo, dùng trạng thái hiện tại của mọi người thái, căn bản không có bất luận lực chống cự nào.

Thời điểm Kiệt Sâm bay đi, phía sau hắn hơn mười dặm có một thân ảnh đang tản ra khí tức vô cùng khủng bố như cuồng phong bão táp bay về phía Kiệt Sâm.

- Hừ Kiệt Sâm, Lam Nguyệt Cổ Sâm, ta xem mấy người các ngươi còn có thể trốn chỗ nào, hôm nay ta muốn đem bọn ngươi bầm thây vạn đoạn, mới có thể giải mối hận trong lòng của ta.

Nhìn sang bóng lưng đám người Kiệt Sâm, toàn thân huyết nhục mơ hồ, hai người Yết La phó tháp chủ cùng Gia Phỉ Nhĩ Đức thành chủ diện mục dữ tợn, phát ra thanh âm ngoan độc, đồng thời dùng hết toàn lực đuổi theo Kiệt Sâm.

Hai người hùng hổ đuổi theo, khoảng cách với đám người Kiệt Sâm không ngừng bị kéo lại gần.

Nghe được thanh âm của Yết La phó tháp chủ, trong lòng Kiệt Sâm mang theo lo lắng khiến Linh Thần Quyết bên trong thể nội vận chuyển như muốn nổi điên. Thiểm Lôi chi dực giãn ra nâng tốc độ của hắn lên mức cao nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.