Vô số đạo khí lưu màu xanh lá tựa như mãng xà vọt tới bên trong Mộc Linh Trì, những thứ khí lưu màu xanh lá này điên cuồng phóng mạnh về Lạc Khố Ân, bao vây toàn thân Lạc Khố Ân thành một cái kén tằm màu xanh lá, mà
khí lưu màu xanh lá thì cuồn cuộn không dứt tràn vào trong kén tằm màu
xanh lá
Bên trên bờ hồ tắm, tất cả mọi người giật mình nhìn một màn này.
- Đây . . . Đây là . . . Mộc Hệ Linh Lực rất nồng đậm a.
Bên trong hồ tắm, ở bên trong cự kén màu xanh lá, Lạc Khố Ân cũng là trừng lớn hai mắt, giật mình cảm thụ được hết thảy chung quanh đây.
Vừa tiến vào Mộc Linh Trì này, Lạc Khố Ân liền cảm thấy thân thể của mình
được hàng loạt năng lượng bao vây lại, giống như đang ở trong bụng của
mẫu thân vậy, năng lượng kỳ dị ôn hòa từ trên các bộ phận của thân thể,
thấm vào bên trong.
Toàn thân tê dại, rồi lại thoải mái.
- Rốt cuộc sư phụ làm cách nào a?
Lạc Khố Ân hai mắt trừng tròn xoe, cảm thụ được năng lượng kỳ dị kia thẩm thấu vào thể nội.
Những thứ năng lượng kia, từ làn da bên ngoài không ngừng thẩm thấu, bất kể
là da thịt kinh mạch, hay là thần kinh huyết dịch đều được thẩm thấu
hoàn toàn, ngay xương cũng được thẩm thấu. Chính là ánh mắt, da cũng tê
dại, từ trong ra ngoài, toàn thân không có một chỗ nào là không xảy ra
biến hóa.
Vô luận là tinh thần, hay là thân thể, Lạc Khố Ân cũng bị vây trong trạng thái tuyệt đối buông lỏng.
Bởi vì Mộc Linh Chi Thể, thân thể Lạc Khố Ân mỗi thời mỗi khắc đều phải hấp thu một lượng năng lượng lớn, làm cho Lạc Khố Ân vô cùng suy yếu, mặc
dù Kiệt Sâm từng cho hắn mấy bình dược tề Mộc Hệ Sinh Mệnh Hoạt Lực Lục
Giai Thượng Phẩm, nhưng là đối với thân thể thiếu hụt hơn mười năm, suy
yếu vô cùng mà nói, còn cần phải trải qua một thời gian rất dài nữa.
Cái này thật giống như, mỗi một thân cây đều có một con côn trùng đục
khoét, bên ngoài trước là khô héo vô cùng, ở bên trong thì lại bị côn
trùng đục khoét tới trống rỗng, mất đi sinh cơ, mà dược tề Mộc Hệ Sinh
Mệnh Hoạt Lực kia đối với Lạc Khố Ân mà nói, chỉ giống như một phần dinh dưỡng bỏ lên mặt ngoài của cái cây đó, mặc dù mặt ngoài vỏ cây cùng bên trong có thể cảm thấy dễ chịu, nhưng bên trong vẫn là không có chuyển
biến tốt đẹp, vẫn như cũ khô héo một mảnh, cần phải không ngừng cung cấp dinh dưỡng để nó tồn tại sau này.
Mà Mộc Linh Trì, thì hoàn toàn bất đồng, cái loại năng lượng ôn hòa này, chẳng những khiến cho da
thịt, kinh mạch, ngũ tạng lục phủ của Lạc Khố Ân dễ chịu, thậm chí thẩm
thấu vào tầng cốt tủy sâu nhất trong thân thể Lạc Khố Ân, bất kỳ một cái tế bào nào cũng để cho Lạc Khố Ân cảm nhận được vô cùng thư sướng từ
trong ra ngoài.
Xuy xuy . . .
Khí lưu màu xanh lá cuồn
cuộn không dứt dũng mãnh lao tới kén tằm màu xanh lá ở chỗ Lạc Khố Ân
kén tằm màu xanh lá chứa Lạc Khố Ân này ai đến cũng không cự tuyệt, càng không ngừng hấp thu những thứ khí lưu màu xanh lá này, năng lượng Huyết Uyên Tinh Phách kỳ dị, cuồn cuộn không dứt địa tràn vào các nơi trong
cơ thể Lạc Khố Ân.
Nhưng thân thể, gân cốt, da thịt của Lạc Khố Ân bao nhiêu năng lượng tới thì liền hấp thu bấy nhiêu năng lượng.
Toàn thân đều đang run rẩy. Lạc Khố Ân cảm thấy rất sảng khoái, hắn cảm ứng
được, những thứ năng lượng kỳ dị kia thẩm thấu vào sâu trong thân thể,
cộng hưởng với năng lượng toàn thân mình, hắn đã hoàn toàn đắm chìm ở
trong đó, hết thảy chung quanh, giờ phút này Lạc Khố Ân cũng đã vô pháp
cảm ứng.
Ở bên trong Mộc Linh Trì, Lạc Khố Ân cứ như vậy không
nhúc nhích ngồi ở trung ương, hấp thu năng lượng do Huyết Uyên Tinh
Phách phát tán ra.
- Tốt lắm, cứ để Lạc Khố Ân ở bên trong như
vậy đi, Khải Tư Đặc tộc trưởng, ngươi an bài mấy người chờ ở chỗ này,
Lạc Khố Ân một khi có động tĩnh gì, liền kêu người tới gọi ta, ta đoán
chừng hắn ở trong này, sẽ tốn không ít thời gian a.
Kiệt Sâm lên tiếng nói.
- Tốn không ít thời gian?
Khải Tư Đặc bọn họ hoàn toàn trợn tròn mắt, bọn họ căn bản không biết Lạc
Khố Ân ở trong hồ tắm để làm chi, mặc dù bọn họ cũng cực kỳ tin tưởng
Kiệt Sâm, nhưng trong lòng vẫn là cảm nhận được một tia bất an.
- Kiệt Tư đại nhân, Mộc Linh Trì này đến tột cùng là . . .
Trong đám người, Lạc Khắc không khỏi tò mò lên tiếng, đối với tác dụng của Mộc Linh Trì này, trong lòng tò mò không dứt.
Mà chung quanh những người khác, cũng là trong nháy mắt đưa ánh mắt nhìn
về phía Kiệt Sâm, trong lòng bọn họ cũng là vạn phần tò mò.
Biết trong lòng mọi người băn khoăn, hắn liếc nhìn mọi người, cười nói:
- tác dụng của Mộc Linh Trì này cùng Huyết Uyên Linh Trì trong Linh Trì
Bí Cảnh không sai biệt lắm, có thể thay đổi thể chất của một người, hơn
nữa có thể chữa khỏi bệnh tật trên người Lạc Khố Ân, mọi người không cần lo lắng.
Mộc Linh Trì này là Kiệt Sâm căn cứ vào nguyên lý của
Huyết Uyên Linh Trì để chế biến thành, Huyết Uyên Linh Trì trong Linh
Trì Bí Cảnh nói trắng ra là, chính là dược lực trong Huyết Uyên Tinh
dung nhập vào nước trong đầm, mới có thể thay đổi thể chất của một
người, mà Kiệt Sâm căn cứ vào nguyên lý này, sau khi nghiên cứu cẩn thận lực lượng thuộc tính trong Huyết Uyên Tinh Phách, tiếp theo lại điều
hoà hơn mười loại linh dược tài liệu, đối với Mộc Linh Chi Thể của Lạc
Khố Ân, có công hiệu đặc biệt.
Thay đổi thể chất là một quá trình tương đối dài dòng, giống như Cơ Lạc Tư của Phỉ Nhĩ gia tộc lần này,
chính là ở trong Huyết Uyên Linh Trì ước chừng tầm một tháng, dùng hàm
lượng năng lượng trong Mộc Linh Trì do Huyết Uyên Tinh Phách chế tạo mà
thành mặc dù nếu so với Huyết Uyên Linh Trì bình thường cao hơn mười
lần, nhưng cũng không phải là trong khoảng thời gian ngắn có thể hoàn
thành.
Sau khi phân phó hết thảy ở đây, Kiệt Sâm chính là trở lại gian phòng của mình.
Đám người Khải Tư Đặc an bài mấy người ngày đêm thời khắc chú ý tới Lạc Khố Ân trong Mộc Linh Trì, mà chính mình, bắt đầu chỉnh hợp Thiên Hồng
Thành.
Không có Lạc Cơ gia tộc, hơn nữa có sự phối hợp của Áo Đức Lâm thành chủ, cả Thiên Hồng Thành tự nhiên không có ai còn dám đối
nghịch cùng Mạc Lý gia tộc, hơn nữa Mạc Lý gia tộc vốn là nắm Thiên Hồng Thành trong tay thời gian thật dài, tính ra cả sản nghiệp Thiên Hồng
Thành, hoàn toàn nằm trong tay Mạc Lý gia tộc.
Mà sau khi thành
viên của Lạc Cơ gia tộc rời khỏi Mạc Lý gia tộc, cũng là bị Khải Tư Đặc
phái người đuổi giết, nếu hai đại gia tộc đã tỏ rõ thái độ với nhau, tự
nhiên cũng chẳng quan tâm tới cách làm ngoài mặt gì, lưu lại đối phương
chỉ có thể là lưu lại hậu hoạn cho gia tộc mình mà thôi.
Dưới thủ đoạn thiết huyết của Mạc Lý gia tộc, cả Lạc Cơ gia tộc chỉ có hai ba
con đại miêu tiểu miêu chạy trốn ra ngoài, cũng không tạo thành uy hiếp
gì nữa.
Mà thời điểm Mạc Lý gia tộc không kiêng nể nắm sản nghiệp Thiên Hồng Thành trong tay, cái chết của Khoa Ân Hi Nhĩ cũng là nhanh
chóng được truyền tới đại bản doanh của Nạp Đốn gia tộc ở Thiên La
thành.