Dược Thần

Chương 179: Chương 179: Tử vong trớ chú. (1)




Địch Áo Tư thân là đại vương tử nên có thể ở trong một thiên điện của hoàn cung. Bởi vì hoàng của của vương quốc Áo Lan Đa cũng khá lớn nên mấy người Kiệt Sâm phải đi một hồi mới tới được tẩm cung của Địch Áo Tư.

Ngay khi mấy người Kiệt Sâm vừa tới đại môn thì một đoàn người từ bên trong vội vã chạy ra, đầu lĩnh là ba lão giả mặc quần áo trắng, chính là ba Linh Dược Tông Sư sơ cấp của vương quốc, ba người lập tức hành lễ:

- Bệ hạ, bọn thần tiếp giá chậm trễ, mong bệ hạ thứ tội!

- Chư vị Linh Dược Sư vất vả vì vương quốc thì có tội gì chứ!

Mọi người vẻ mặt đầy xấu hổ, nói:

- Bệ hạ, vi thần vô năng, không thể thay ngài chữa trị được bệnh tình cho đại vương tử, thật sự là ...

Đám người này đều là những Linh Dược Sư uy danh lẫm lẫm của vương quốc nhưng tất cả ngày đêm nghiên cứu cũng không thể cứu chữa được cho đại vương tử Địch Áo Tư khiến họ vô cùng hổ thẹn và lo lắng.

Lai Sâm Đặc an ủi:

- Các vị không cần quá khiêm tốn, các vì đều vì vương quốc lập không ít công huân, trẫm trọn đời cũng khó quên! À, ta giới thiệu với các vị đây chính là Đại sư Kiệt Sâm hay được Đại sư Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ đại sư nhắc đến.

Nói tới đây, Lai Sâm Đặc lại nghi hoặc hỏi tiếp:

- Mà đại sư Bỉ Tư Pháp Mỗ đâu?

- Bẩm bệ hạ, Đại sư Bỉ Tư Pháp Mỗ đang ở trong tẩm cung của đại vương tử cho điện hạ người phục dụng dược tề do đó không thể kịp thời ra nghênh giá được ạ!

Đám Linh Dược Sư này vừa nãy khi chạy ra đã thấy Tát Cáp và Lỗ Đạo Phu đại sư đồng thời cũng thấy Kiệt Sâm đứng bên cạnh Lai Sâm Đặc, đối với vị thiếu niên này cũng vô cùng hiếu kỳ, bất quá có Lai Sâm Đặc ở đây nên cũng không ai mở miệng nghi vấn. Nhưng thật sự không ngờ vị thiếu niên này lại chính là Đại sư Kiệt Sâm mà đại sư Tát Cáp hay nhắc đến a!

Đối với vị Đại sư Kiệt Sâm hai người Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ thường nhắc, đám Linh Dược Sư này trong lòng cũng vô cùng ngưỡng mộ, từ lời kể của Tát Cáp và Bỉ Tư Pháp Mỗ thì Đại sư Kiệt Sâm là một người có tạo nghệ Linh dược học vô cùng thâm hậu, hơn nữa còn giúp cho hai người cùng lúc đột phá lên Linh Dược Thiên Sư Thượng phẩm, thậm chí còn đưa ra một số giải thích về Linh dược học khiến cả đại sư Lỗ Đạo Phu cũng khâm phục không thôi khiến cho bọn họ vô cùng hiếu kỳ về người này.

Sau khi được Bỉ Tư Pháp Mỗ và Tát Cáp kể rõ, hai người bọn họ chỉ sau nửa năm được Kiệt Sâm chỉ điểm ở Thành Tháp Lâm, đặc biệt là Bỉ Tư Pháp Mỗ còn được Kiệt Sâm dạy cho cách phối chế Dược tề Thanh Tỉnh mới giúp khống chế được bệnh tình của đại vương tử. Bởi vậy cả đám bọn họ đối Kiệt Sâm vô cùng chờ mong, nhưng không ngờ vị Đại sư Kiệt Sâm kia lại chỉ là một thiếu niên khiến họ vô cùng chấn kinh.

Sau khi Lai Sâm Đặc giới thiệu, bọn họ mặc dù chấn kinh nhưng cũng nhao nhao tiến lên thăm hỏi Kiệt Sâm, mặc dù trong miệng xưng hô là Đại sư Kiệt Sâm liên tục nhưng trong ngữ khí lại không có bao nhiêu cung kính.

Cũng không trách họ được, nếu Kiệt Sâm là một lão giả thì bởi vì tiến bộ của hai người Tát Cáp bọn họ sẽ cung kính một chút, thậm chí có thể còn nhờ Kiệt Sâm chỉ điểm một chút. Nhưng khi thấy Kiệt Sâm chỉ là một tiểu tử tầm hai mươi tuổi thì mặc dù ấn tượng lúc trước về Kiệt Sâm như thế nào thì lúc này bọn họ cũng đều ôm tâm tư hoài nghi như Lỗ Đạo Phu là: vị thiếu niên này thực sự giỏi vậy sao?

Nhìn ra sự hoài nghi của mọi người nhưng Kiệt Sâm cũng chỉ cười cười không thèm để ý đồng thời bắt chuyện với Lai Sâm Đặc:

- Bệ hạ, ta nghĩ chúng ta nên vào đi thôi!

- Ha ha, tốt!

Lai Sâm Đặc dẫn đầu đoàn người nhanh chóng đi thẳng vào trong phòng ngủ của đại vương tử.

Trong phòng ngủ của đại vương tử, Bỉ Tư Pháp Mỗ đang cẩn thận giúp Địch Áo Tư với vẻ mặt vàng như nến phục dụng Dược tề Thanh Tỉnh, đúng lúc này thì cửa phòng đột nhiên mở ra, một đoàn người từ bên ngoài đi vào.

- Bỉ Tư Pháp Mỗ bái kiến bệ hạ!

Thấy người đến là Lai Sâm Đặc, Bỉ Tư Pháp Mỗ vội vàng bỏ hết mọi thứ trong tay xuống đứng lên thi lễ. Khi ngẩng đầu lên lại thấy bóng dáng của Kiệt Sâm thì hắn không khỏi vui vẻ.

- Ồ, Đại sư Kiệt Sâm, ngươi cũng đến rồi sao!

Bỉ Tư Pháp Mỗ cười vô cùng chân thành đi tới trước mặt Kiệt Sâm, nội tâm vốn đang lo lắng vì bệnh tình của đại vương tử thoáng chốc cũng trầm tĩnh lại.

- Nhi thần bái kiến phụ vương!

Thấy Lai Sâm Đặc tới, Địch Áo Tư đang nằm trên giường cũng vội vàng muốn ngồi dậy nhưng sau hai lần tận lực cũng không cách nào thành công.

Lai Sâm Đặc vội vàng tới bên giường ngăn cản hành động của Địch Áo Tư, nhỏ giọng an ủi:

- Được rồi Địch Áo Tư, con yên tâm đi, Đại sư Bỉ Tư Pháp Mỗ và đại sư Tát Cáp nói đại sư Kiệt Sâm nhất định có thể chữ được bệnh cho con!

Kiệt Sâm đi tới trước giường, Lai Sâm Đặc biết ý nhanh chóng lùi lại phía sau để không làm ảnh hưởng đến quá trình xem bệnh của Kiệt Sâm.

Địch Áo Tư tuy là đại vương tử nhưng tuổi cũng không lớn chỉ tầm ba mươi tuổi, đang làm một tráng niên, theo đạo lý thì sắc mặt phải vô cùng hồng hào khoẻ mạnh và đầy phấn khởi nhưng lúc này ở trước mặt Kiệt Sâm hắn không khác gì một tên ăn mày ở ngoài phố, sắc mặt vàng vọt, đôi môi khô khốc, hả hốc mắt lõm sâu, bộ dáng vô cùng gầy gò.

Nếu không phải Kiệt Sâm đã sớm biết thân phận của hắn căn bản sẽ không nghĩ hắn là một vương tử a!

Mặc dù bộ dạng tiều tuỵ nhưng Kiệt Sâm phát hiện ánh mắt của Địch Áo Tư vẫn đầy vẻ kiên nghị, khi thấy Kiệt Sâm còn khẽ gật đầu tỏ vẻ cảm tạ.

Kiệt Sâm cũng hướng hắn gật đầu, rồi lập tức phóng linh thức quan sát tình huống của Địch Áo Tư. Từ trên người của Địch Áo Tư, Kiệt Sâm không cảm nhận được bất kỳ chấn động linh lực nào, hiển nhiên bệnh tình của Địch Áo Tư cùng với linh lực của hắn tu luyện không có liên hệ với nhau.

Sau đó, Kiệt Sâm lại quan sát đồng tử của Địch Áo Tư, rồi bảo Địch Áo Tư há miệng ...

Nhất cử nhất động của Kiệt Sâm đều được mọi người cẩn thận quan sát, trong lòng đều vô cùng khẩn trưởng, đặc biệt là Lai Sâm Đặc dường như ngay cả hô hấp cũng không dám sợ chớp mắt bỏ lỡ cái gì đó.

- Ồ!

Đúng lúc này, Kiệt Sâm giống như phát hiện ra cái gì đó.

Trên đầu lưỡi của Địch Áo Tư ẩn ẩn có đường vân màu vàng nhạt, chỉ là đường vân này gần giống như màu của lưỡi nên rất khó phân biệt.

Thấy đường vân mảnh này, Kiệt Sâm liền trực tiếp đưa hai tay tới trước ngực Địch Áo Tư dừng sức xé mạnh ra khiến cả bộ y phục trên người Địch Áo Tư lập tức bị xé đôi. Nhìn lại trước ngực Địch Áo Tư thì phát hiện những đường hắc tuyến đang bao phủ gần như cả khuôn ngực, hơn nữa còn như ẩn như hiện, nếu không cẩn thận quan sát rất có thể sẽ bỏ qua chúng.

- Trước ngực điện hạ như thế nào lại có hắc tuyến như vậy? Trước kia chúng ta lại không phát hiện ra a!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.