Dược Thần

Chương 373: Chương 373: Vị đại sư này, xin dừng bước! (2)




Nạp Đức Tư, tên tiểu tử mà ngươi mang đến cũng là Linh Dược sư sao?

Hai mắt Cam Đạo Phu không hề chớp nhìn Kiệt Sâm phối chế trước mặt, trong ánh mắt mang theo vẻ không tưởng nổi thì thào nói.

- Ách...

Nạp Đức Tư sớm đã không biết được tình huống là thế nào nữa, chỉ vô thức nói:

- Hắn nói hắn chỉ là hiểu sơ sơ được một hai thôi.

- Hiểu sơ một hai...

Cam Đạo Phu đã muốn bó tay rồi, tuy rằng quá trình phối chế của thiếu niên trước mặt có chút kỳ quái, tựa hồ có chút bất đồng với quá trình phối chế của Linh Dược sư bình thường, nhưng cho tới bây giờ. Mỗi một bước phản ứng của dược tề đều chính xác, hoàn toàn có thể có thể nói là phối chế kinh điển hệt như sách giáo khoa vậy.

Ngay khi trong nội tâm Cam Đạo Phu vô cùng rung động thì toàn bộ phối chế Thú Biến dược tề đã tiến vào khâu cuối cùng, dung dịch màu xanh sẫm phản ứng trong bình dược tề, dần dần bắt đầu nổ lên bọt khí thật nhỏ.

- Lão gia hỏa, nhìn xem...

Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng, tay phải lật một cái, trên tay phải vốn không có gì đã nhiều thêm một cái dược muôi.

Dược muôi cho vào bình dược tề xà hạt phấn, trong dược muôi đã xuất hiện chừng một phần ba lượng bột phấn, căn bản không cần dụng cụ nào ước lượng cả.

Kiệt Sâm chờ giây lát, trong bình dược tề vốn chậm chạp bốc lên bọt khí đột nhiên bốc lên đại lượng bọt khí thật nhỏ, Kiệt Sâm ngưng thân, xà hạt phấn trong dược muôi đã lập tức rơi vào phản ứng trong bình dược tề.

Một đạo linh lực chấn động kịch liệt sinh ra trong phòng thí nghiệm, dung dịch vốn màu xanh sẫm bốc sau khi cho xà hạt phấn vào liền nổi lên phản ứng kịch liệt..., sau một lát, một lọ Linh Dược tề màu xanh lá, tinh khiết như lục bảo thạch trong suốt xuất hiện trước mặt mọi người, lưu chuyển lục sắc quang mang tràn đầy thâm thúy.

Trên gương mặt Cam Đạo Phu giương thật to, hai mắt trợn tròn xoe, trong ánh mắt toát vẻ không thể tưởng tượng nổi.

- Không thể nào, không có khả năng...

Trong miệng của hắn thì thào ngốc trệ, chợt thoáng cái mạnh mẽ nhào tới trước bàn thí nghiệm, ôm lấy bình linh dược tề màu xanh kia, linh thức một bên cảm giác, một bên lấy lấy một cây thí nghiệm thuốc châm trên bàn thí nghiệm châm vào trong bình Linh Dược tề một chút, sau đó đặt trên đầu lưỡi.

Vô luận là tin tức do linh thức cảm giác truyền đến hay là cảm giác trên đầu lưỡi đều cho thấy rằng đây chính là Thú Biến dược tề mà hắn đã mất cả mấy tháng vẫn không thể nào nắm giữ.

Càng khiến cho hắn cảm thấy giật mình chính là, dung hợp độ của bình Thú Biến dược tề này lại là chín thành, thiếu một chút là có thể đạt tới trạng thái hoàn mỹ, nhưng mà người phối chế ra nó lại là một thiếu niên thoạt nhìn vẫn chưa tới 20.

Khó có thể tin!

Trên thực tế, nếu không là Kiệt Sâm vì muốn Thú Biến dược tề này được chế nhanh một chút nên đã gia tốc xử lý thì hắn có thể dễ dàng khiến dược tính dung hợp của Thú Biến dược tề này đạt đến trạng thái hoàn mỹ tận cùng.

- Hừ, hừ!

Kiệt Sâm cười lạnh hai tiếng, quay người đi ra khỏi phòng thí nghiệm.

- Khục khục, vị tiểu huynh đệ này, ách... Vị đại sư này, xin dừng bước, xin dừng bước ah...

Cam Đạo Phu mạnh mẽ nhào tới, ngăn cản Kiệt Sâm đi ra ngoài, trên mặt tràn đầy dáng cười vô cùng động lòng người

Dáng cười như vậy nếu lộ ra trên người môt mỹ nữ thì còn may, nhưng lại hiện ra trên người một lão đầu tóc tai hoa râm, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, bởi vì quanh năm ở trong phòng thí nghiệm nên lộ ra có chút lôi thôi thế này thì lại khiến người khác sởn hết cả gai óc.

- Khục khục, vị đại sư này ah, tại hạ Cam Đạo Phu, ngũ giai đê cấp Linh Dược tông sư, khục khục.

Cam Đạo Phu ngượng ngùng mà cười cười, mày dạn mặt dày nói:

- Thú Biến dược tề lúc trước, không biết đại sư làm sao chết thành công thế? Có thể nói cho tại hạ biết với được không? Khục khục, ta biết rõ, thỉnh cầu lại của tại hạ có chút đường đột..., bất quá nha, cái này.

Nạp Đức Tư ngơ ngác nhìn Cam Đạo Phu nói năng lộn xộn trước mặt Kiệt Sâm, trong nội tâm im lặng đến cực điểm, hắn đây là lần đầu tiền trông thấy Cam Đạo Phu đại sư lộ ra biểu lộ như vậy.

Càng khiến Nạp Đức Tư phiền muộn chính là, nếu so với lúc vừa tiến vào, tốc độ trở mặt của Cam Đạo Phu đại sư quả thật khiến người không biết phải nói sao.

Hình tượng vốn vô cùng cao lớn của Cam Đạo Phu trong nội tâm Nạp Đức Tư lập tức ầm ầm sụp đổ, đây là một Linh Dược đại sư thanh danh hiển hách sao? Rõ ràng là một tiểu hài tử đang đòi kẹo mà

Nạp Đức Tư vốn chỉ vì Kiệt Sâm cứu mình tánh mạng, cùng với sự cường đại của Lôi Nặc khiến hắn đối với Kiệt Sâm vô cùng cung kính, giờ phút này trong ánh mắt nhìn qua Kiệt Sâm đã toát ra một tia nể sợ từ tận đáy lòng rồi.

Có thể khiến Cam Đạo Phu đại sư thành ra như vậy, ở Thánh Phỉ thành này Kiệt Tư là người đầu tiên.

Trong ánh mát chờ đợi của Cam Đạo Phu, Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng nói

- Phối chế một đơn vị thú biển dược tề cần hàm lượng xà hạt phấn là năm điểm ba gram, khi bình dược tề nổi lên vô số bọt khí li ti, đúng lúc này phản ứng của Linh Dược tề mới vừa vặn tăng lên, gia nhập Xà Hạt phấn vào có thể hoàn toàn gia nhập vào trong phản ứng, cũng sẽ không còn thừa, nếu như dùng linh thức quan sát ngươi sẽ phát hiện đúng lúc này phản ứng của dược tề linh nguyên sẽ tăng thêm mãnh liệt rất nhiều... Ngươi lúc trước chẳng những liều lượng nhiều hơn, mà thời gian cho vào cũng đã muộn.

- Thì là như thế, thì ra là thế!

Trong hai trong mắt Cam Đạo Phu đột nhiên toát ra bộ dáng như hiểu ra, trong miệng thì thào lên tiếng, lập tức cả người xông về bàn thì nghiệm, lại lần nữa phối chế, hoàn toàn coi người khác là không khí.

Nạp Đức Tư há to miệng, muốn nói điều gì, cuối cùng vẫn ngậm miệng lại.

Kiệt Sâm lại như đã sớm biết trước kết quả, quan sát trong phòng thí nghiệm của Cam Đạo Phu.

Từ lúc bắt đầu tiến đến hắn đã thấy được Cam Đạo Phu kì thực cũng là cuồng nhân nghiên cứun, trên thực tế, toàn bộ đại lục có một bộ phận Linh Dược sư rất lớn đều là một đám nghiên cứu cuồng nhân, vì học Linh Dược tề mà Linh Dược sư thường sẽ không để ý đến hình tượng, chỉ vì được biết một trình tử phản ứng nho nhot hoặc làmột quá nghi vấn trong phôi chế Linh Dược tề.

Phản ứng tiến hành từng bước một, Cam Đạo Phu cả người vô cùng nhập thần, đang tiến hành đến bước cuối cùng hắn cẩn thận dùng dụng cụ ước lượng một lượng xà hạt phẫn nhất đinh, sau đó hai mắt gắt gao nhìn bình dược tề màu xanh xấm trước mặt, khi thấy có đại lượng khí thoát ra liền cho xích hạt phấn vào.

Sau đó từng cái

- Ha ha, ta thành công a..., ta thành công a!

Nhìn qua Linh Dược tề màu xanh nhạt trên bàn thí nghiện, Cam Đạo Phu cả người mạnh mẽ run lên, trên mặt lộ ra vẻ cuồng hỉ, cười toe toét.

- Ách!

Khóe mắt lướt qua người bọn Kiệt Sâm, Cam Đạo Phu lúc này mới từ trong cuồng hỉ nhớ lại chuyện lúc trước, vội vàng đi đến trước mặt Kiệt Sâm nói:

- Vị đại sư này còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh, tại hạ Cam Đạo Phu, ân chỉ điểm của các hạ tại hạ suốt đời khó quên, không biết các hạ tìm tại hạ có chuyện gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.