Mà cách làm của Kiệt Sâm chính là làm cho mỗi bộ phận trên thân thể mình mỗi thời mỗi khắc đều bị lực áp bách của sức hút đại địa, đạt tới mục đích rèn luyện thân thể, hiện tại hắn cần đi ra ngoài mua một ít tài liệu tạo ra lực áp bách của sức hút đại địa lên thân thể mình.
- A, đây không phải Kiệt Sâm đại danh đỉnh đỉnh của chúng ta đó sao, như thế nào? Còn chưa bị học viện cho thôi học sao?
Ngay khi trong lòng Kiệt Sâm còn đang suy nghĩ đi đâu mua những tài liệu kia, một thanh âm ngả ngớn đột nhiên truyền vào trong tai cắt đứt suy nghĩ của hắn.
Ở trước mặt Kiệt Sâm là một thiếu niên bộ dáng có chút kiêu căng, tuổi tác xấp xỉ hắn đang ngẩng cao đầu, trong ánh mắt mang theo một tia ngả ngớn nhìn Kiệt Sâm, mà bên người thiếu niên là một thiếu nữ có mái tóc vàng và đôi mắt xanh ngọc, trên người mặc trường bào màu hồng, làn da trắng nõn dưới ánh nắng sáng sớm chiếu xuống mang theo một tia hư ảo, làm cho người ta có loại cảm giác thật thần thánh.
Nhìn thấy thiếu niên kia, thân hình Kiệt Sâm không tự chủ thoáng run nhẹ, một đoạn trí nhớ từ sâu trong đầu hắn chợt hiện ra.
Thiếu nữ trước mặt Kiệt Sâm tên là Lộ Tây, là bạn gái đầu tiên của Kiệt Sâm, khi đó Kiệt Sâm có vinh dự là thiếu niên thiên tài ở trong học viện thật sự được nổi danh, được nữ sinh hoan nghênh, ở trong nhóm người Kiệt Sâm trúng ý thiếu nữ xinh đẹp này.
Mà lúc ấy thiếu niên kia tên là Khải Đặc cũng theo đuổi Lộ Tây, nhưng cuối cùng Lộ Tây vẫn lựa chọn Kiệt Sâm.
Nhưng không ai ngờ được thiên tài thiếu niên Kiệt Sâm sau khi đạt tới linh lực cấp năm liên tiếp hai năm không có chút tiến bộ, bị mọi người gọi là phế vật, lần lượt không vượt qua yêu cầu kiểm tra, làm Lộ Tây tràn ngập thất vọng, mà Khải Đặc nhân thời cơ mình đã đạt tới linh lực cấp tám đã chiếm đoạt Lộ Tây về bên người mình.
Hai mắt liếc qua Lộ Tây, bản thân từng là Linh Dược thánh sư cửu giai, Kiệt Sâm từng gặp qua vô số mỹ nữ, hắn thật muốn nhìn xem thiếu nữ này có gì khiến cho thân hình hiện tại của hắn phải run rẩy không thể khống chế, lại có thể khiến cho chủ nhân ban đầu của khối thân thể này phải yêu tới khắc cốt minh tâm đến như thế.
Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Kiệt Sâm, Lộ Tây không khỏi cúi đầu, một tia áy náy từ đáy lòng nàng trỗi lên, nhưng ngay lập tức liền biến mất vô tung, ai bảo ngươi thời gian dài như vậy cũng không thể thăng cấp, nữ nhân cần đi theo cường giả, mà không phải một phế vật bị người cười nhạo, Lộ Tây ngẩng đầu, trong ánh mắt tràn ngập vẻ thản nhiên, kéo lấy cánh tay Khải Đặc.
Ra ngoài sự dự kiến của nàng chính là trong ánh mắt Kiệt Sâm, Lộ Tây không hề cảm nhận được chút trách cứ hay thống khổ, ánh mắt của hắn bình tĩnh như một đầm nước sâu thẳm, sâu không thấy đáy.
Chính là nữ tử này? Thật quá bình thường rồi đi! Kiệt Sâm từng gặp qua vô số mỹ nữ xuất sắc tuyệt thế, giờ phút này tuy thiếu nữ ngây ngô trước mặt mình có chút xinh đẹp, nhưng ở trong lòng Kiệt Sâm so sánh với những đại mỹ nhân đại lục kiếp trước, hoặc so sánh với công chúa của đế quốc, lại vô cùng bình thường!
Nghĩ tới đây, không để ý tới lời nói của Khải Đặc, Kiệt Sâm cất bước đi ra cổng học viện, hiện tại hắn không có thời gian lãng phí vào những việc nhàm chán như vậy làm gì.
- Ai cho ngươi đi rồi? Phế vật!
Nhìn thấy Kiệt Sâm không thèm nhìn mình, điều này làm Khải Đặc đang dự định nhục nhã hắn cảm thấy vô cùng khó chịu, thân thể tiến tới một bước ngăn cản trước mặt Kiệt Sâm.
Nhìn thấy thân hình chắn ngang trước mặt mình, Kiệt Sâm khẽ cau mày, ánh mắt có chút lạnh lẽo ngay lúc này đã rơi lên khuôn mặt Khải Đặc khiến cho người ta cảm thấy vô cùng chán ghét!
- Cút ngay!
Đối với việc tên Khải Đặc ngăn trước mặt mình, Kiệt Sâm chỉ lạnh lùng nói hai chữ! Không biết tại sao nhưng mặc dù chỉ mới gặp tên gia hoả này lần đầu mà trong lòng đã vô cùng chán ghét!
- Ngươi nói cái gì?
Khải Đặc khẽ biến sắc, không ngờ Kiệt Sâm dám nói như vậy với hắn.
- Tiểu tử ngươi có phải không muốn sống nữa? Hừ, đừng tưởng rằng vừa tấn cấp đã lên mặt, cũng chỉ là vận cứt chó mà thôi! Ta thấy ngươi vẫn nên ngoãn ngoãn để bị đuổi học đi, sau này sẽ không còn vận khí tốt như vậy nữa đâu! Phế vật!
Trên mặt Khải Đặc đầy vẻ trào phúng và xem thường nhìn Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm ngẩng đầu lên, ánh mắt của hắn lúc này vô cùng lạnh lẽo nhìn Khải Đặc. Bao lâu rồi? Kiệt Sâm cũng đã quên mất rốt cuộc là bao lâu rồi, dường như là từ năm mười tám tuổi của kiếp trước khi hắn trở thành một Linh Dược Tôn Lục giai về sau thì đã không còn có người nào dám nói chuyện như vậy với hắn nữa.
Nếu ở tình huống bình thường cùng với rất nhiều kinh nghiệm của kiếp trước, Kiệt Sâm căn bản sẽ không để sự khiêu khích của tên nhóc Khải Đặc này trong lòng nhưng không hiểu vì sao, cũng có thể là do tâm tình của chủ nhân trước khối thân thể này ảnh hưởng, một luồng phẫn nộ từ trong nội tâm Kiệt Sâm lẳng lặng bốc lên.
Kiệt Sâm khẽ tiến lên một chút va chạm thẳng với thân hình cường tráng của tên Khải Đặc trước mặt, linh lực cấp sáu trong cơ thể vận chuyển với tốc độ cực nhanh, một luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ từ trong người Kiệt Sâm bộc phát ra hung hăng đẩy văng cả người Khải Đặc ra xa rồi sau đó Kiệt Sâm điềm tĩnh như không có việc gì tiếp tục đi về phía đại môn học viện.
Ở kiếp trước, ngay cả Thánh Linh Sư Cửu giai cũng không dám ngăn trở trước mặt Kiệt Sâm mà hôm nay ngay cả một tên tiểu tử linh lực còn chưa đạt tới Nhất giai Linh Đồ mà cũng dám ở trước mặt hắn kêu to gọi nhỏ?
Ở cái thế giới mạnh được yếu thua này, Kiệt Sâm lại một lần nữa hiểu được cái gì gọi là thực lực vi tôn.
Bị sức mạnh của Kiệt Sâm trùng kích, thân thể Khải Đặc liên tục lui lại phía sau trên nền đá hoa cương cứng rắn. Mà hiện tại ở hai bên đường cũng có không ít đệ tử vây quanh, không ít người nhận ra Kiệt Sâm đều đang chỉ chỉ trỏ trỏ, còn có mấy người biết được chút nội tình thì đang thao thao kể lể lung tung ...
Dưới con mắt của nhiều đệ tử vây xem như vậy, thể diện của Khải Đặc xem như đã mất sạch nên sắc mặt hắn vô cùng khó coi gầm lên một tiếng xông tới Kiệt Sâm.
- Bình tĩnh, Khải Đặc. Đừng!
Lộ Tây đứng một bên vội vàng kéo cánh tay Khải Đặc lại, trong ánh mắt còn lộ ra một tia cầu khẩn. Cho dù hiện tại nàng đã rời khỏi Kiệt Sâm, đã không còn quan hệ gì với nhau nữa nhưng nàng cũng không muốn Kiệt Sâm và Khải Đặc hai người tiếp tục phát sinh xung đột gì nữa.
- Cút ngay cho ta! Đừng có ngăn cản ta!
Âm thanh xì xầm bàn luận xung quanh khiến cho sự phẫn nộ đã chiếm toàn bộ thần trí của Khải Đặc, hắn hung hăng hất văng cánh tay của Lộ Tây ra, phẫn nộ lao tới Kiệt Sâm.
- Các ngươi định làm gì vậy hả? Muốn học viện khai trừ hay sao?
Đúng lúc này, một thanh âm uy nghiêm đột nhiên từ bên ngoài truyền vào. Âm thanh cực lớn chấn nhiếp toàn trường!