Hứa Yểu nhìn chằm chằm khuôn mặt khổ sở của Thịnh Chu, nói rõ ràng: “Theo hợp đồng cho thuê, nếu anh vi phạm hợp đồng nửa năm, hãy bồi thường cho tôi 30% số tiền thiệt hại đã thanh lý, tổng cộng là 630.000 tệ. Ngoài ra, xin vui lòng chuyển ra khỏi nhà tôi trong vòng ba ngày và khôi phục lại diện mạo ban đầu của ngôi nhà, nếu không chúng ta sẽ gặp nhau ở toàn án! “
Vẫn phải bồi thường thiệt hại thanh lý? Nó vẫn là 630.000 đầy đủ!
Mọi người ngơ ngác nhìn Hứa Yểu, đây không phải là... có chút khó coi sao? Dù sao cô cũng là một phú nhị đại có thể sở hữu hai căn nhà sang trọng ở Hải Thành, nếu nhất quyết đòi bồi thường, cô sẽ luôn tạo cho người ta cảm giác hơi nhỏ mọn.
[Hứa Yểu lẽ ra có nhiều tiền như vậy, Thịnh Chu đã trả xong số tiền thuê nhà vừa rồi, cô ta vẫn muốn đòi tiền bồi thường thiệt hại, khiến tình hình trở nên xấu hổ, thật sự là có chút emmmmm...Có lẽ là bạn càng giàu thì bạn càng keo kiệt. ]
[Tại sao chúng ta không thể yêu cầu tuân thủ pháp luật chứ? Nếu là tôi, tôi cũng sẽ yêu cầu Thịnh Chu bồi thường thiệt hại! ]
[Người hâm mộ vẫn đang tẩy trắng cho idol sao? Bỏ hơn hai triệu vào ngân hàng để quản lý tài chính tốn bao nhiêu tiền biết không? Tiền lãi không phải là tiền sao? Một người phụ nữ như Hứa Yểu tại sao phải chịu sự mất mát này? Loại vô lại như mấy người phải bị trừng phạt! ]
Hứa Yểu là một người nghiệp dư đã rút khỏi showbiz, cô ấy không quan tâm những gì người hâm mộ nổi tiếng trên Internet nói về mình, chỉ có số tiền trong tay là đáng kể.
Cô ấy còn phải lấy tiền đó để hỗ trợ phim ngắn《m Duyên》 nữa!
Hứa Yểu có vẻ nghiêm túc và chuyên nghiệp, tiếp tục nói với Thịnh Chu: “Thịnh Chu, khi anh rảnh rỗi, có thể cùng kiểm tra đồ dùng trong nhà với bên giám sát để đảm bảo không có hư hỏng. Nếu có hư hỏng, anh sẽ phải bồi thường theo giá trị như đã ghi trong hợp đồng cho thuê nhà.”
Hứa Yểu ngày càng coi thường tính cách của Thịnh Chu, là một nhân vật hàng đầu trong làng giải trí lại cố tình lợi dụng nửa năm tiền thuê nhà, liệu anh ta có thực sự giữ gìn và bảo quản tốt mọi đồ đạc của cô không?
Căn biệt thự của Hứa gia ở Hải Thành dù là cho thuê nhưng cách trang trí vô cùng sang trọng và trông không hề rẻ tiền như những căn nhà khác.
Trong giới trang trí nội thất có một câu, bao nhiêu tiền mua nhà thì phải dùng bấy nhiêu tiền để trang trí. Nếu là trang trí sang trọng, thậm chí giá còn cao hơn gấp mấy lần số tiền mua nhà.
Thịnh Chu lảo đảo hai bước, nhìn chằm chằm Hứa Yểu với vẻ mặt căng thẳng, vẻ mặt có chút bối rối: “Cô... cô...”
Thịnh Chu không bao giờ ngờ Hứa Yểu lại hèn hạ và tính toán như vậy.
Lục Dã một tay cầm chiếc máy tính bảng thu tiền thuê nhà, lấy ra những bức ảnh và video anh đã lưu khi Thịnh Chu mới thuê nhà, để sau này có thể so sánh từng cái một.
Lục Dã hỏi: “Tiểu thư Yểu Yểu, Thịnh Chu tiên sinh, hai người muốn bắt đầu kiểm ta từ phòng khách sao?”
Hứa Yểu gật đầu, Lục Dã dẫn mấy nhân viên đi bọc giày chuyên dụng vào phòng khách, quỳ một chân xuống kiểm tra chiếc ghế sofa cao cấp mềm mại chi tiết đến từng khe hở
Thịnh Châu cả đời chưa bao giờ sợ hãi như vậy! Tôi chưa bao giờ lo lắng đến vậy khi bước vào phòng thi.
[ Kỳ thật cũng không phải vấn đề gì lớn, tuy rằng phát sóng trực tiếp chỉ nhìn thấy phòng khách và phòng bếp, nhưng Thịnh Chu hẳn là một người rất trân trọng những món đồ ở đây,thực sự rất sang trọng, không có vấn đề gì. ]
[ Tôi cũng cảm thấy cũng không có vấn đề gì lớn, không trả tiền thuê nhà là một chuyện, dù sao đồ đạc trong nhà tự mình dùng thì cò hư hại gì được chứ. ]