Hơn nữa mọi người ai cũng có sở trường riêng, trong khoảnh khắc, bên trong Phỉ Thúy Các, tiếng vỗ tay càng vang dội, trầm bổng liên miên , ào ào không ngớt.
Đồng Nhạc Nhạc còn đang mê muội, đột nhiên, cánh cửa chạm trổ vốn đang khép chặt bị người từ bên ngoài mạnh mẽ mở ra.
Ngay sau đó, một thiếu nữ mặc quần tơ hồng nhạt, thần sắc bối rối tiến vào.
Sự việc xảy đến bất ngờ, làm ba người trong phòng trở tay không kịp.
Đồng Nhạc Nhạc vô cùng hoảng sợ, đứng lên từ trên ghế, mắt trợn ngược nhìn chằm chằm vào thiếu nữ áo trắng vừa bất ngờ xông vào.
Chỉ thấy… thiếu nữ này, xem ra tuổi cũng chỉ khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, da thịt trắng nõn, gương mặt xinh xắn, vừa nhìn liền biết là một tiểu mỹ nhân.
Có điều, lúc này đây trên mặt tiểu mỹ nhân tràn đầy lo lắng và bối rối, tựa như có độc xà, mãnh thú đuổi theo sau lưng nàng.
Thấy nàng như vậy, Đồng Nhạc Nhạc nhăn mày nghi hoặc nhưng vẫn không mở miệng nói gì, ngay sau đó lại nghe thấy ngoài cửa truyền đến tiếng những bước chân dồn dập và âm thanh hung ác.
“Các người, rà soát thật kĩ cho ta, không được để nàng ta thoát!”
“Rõ!”