Dưỡng Chồn Thành Hậu Tà Mị Lãnh Đế Ôn Nhu Yêu

Chương 340: Chương 340: Chương 166-1 : Đường Yên Nhi sinh nhật




Cùng với thời gian trôi qua từng ngày từng ngày, sinh nhật của Đường Yên Nhi cũng đã đến .

Đây là lần sinh nhật thứ nhất của Đường Yên Nhi tại Linh Nhạc Quốc , vì để cho Đường Yên Nhi vui mừng, Đồng Nhạc Nhạc càng là nghĩ đủ các biện pháp.

Ngày hôm đó, Đồng Nhạc Nhạc thức dậy thật sớm. Sau khi rửa mặt qua loa, nàng liền chui vào trong phòng bếp, bắt đầu ra tay làm bánh ga tô sinh nhật.

Đối với nàng mà nói, sinh nhật tự nhiên phải có chuyện ăn bánh ga tô sinh nhật.

Tuy nói triều đại này so cùng cuộc sống thế kỷ hai mươi mốt của mình trước đây thì không giống, nhưng mà trong lòng nàng biết Đường Yên Nhi thích cái mới mẻ.

Nếu như vì Đường Yên Nhi mà nàng luộc trứng gà lòng đào, nấu mì trường thọ linh tinh các loại thì luôn với thành ý.

Trong lòng thì nghĩ, còn tay chân Đồng Nhạc Nhạc cũng không có nhàn rỗi chút nào.

Nguyên liệu làm bánh ga tô sinh nhật , từ mấy ngày trước đây nàng đã chuẩn bị tốt .

May là triều đại này, mặc dù không giống với thời hiện đại , thế nhưng nàng vẫn có thể bù đắp được đầy đủ tất cả nguyên liệu.

Có trứng gà, bột mì tiểu mạch, dầu thực vật tinh chế cao cấp, kem sữa bò, đường trắng, giấm trắng, muối ăn .v..v....

Đồng Nhạc Nhạc trước hết tách ra năm cái lòng đỏ trứng gà. Nàng lại lấy một ít đường trắng, dầu thực vật tinh chế cao cấp, sữa bò, trộn lẫn với nhau. Sau đó trút vào chỗ bột mì, không ngừng quấy đều.

Chỗ lòng trắng năm quả trứng gà, nàng nhỏ vào vài giọt giấm trắng và cho một ít muối, đánh cho sủi bọt thành bông, lại bỏ đường trắng vào . . .

Sau khi chuẩn bị tốt tất cả công việc, Đồng Nhạc Nhạc liền bỏ bánh ga tô vào trong một cái chậu đồng, lại để bên trong chảo nóng to, rồi bắt đầu chưng lên.

Đợi sau một lúc lâu, Đồng Nhạc Nhạc tính toán kĩ thời gian, liền lấy ra bánh ga tô đã làm xong. Nàng lại phát huy sức tưởng tượng của chính mình , cầm lấy kem sữa bắt đầu vẽ loạn trên mặt bánh ga tô.

Sau khi đã vẽ trang trí cả chiếc bánh ga tô xong, Đồng Nhạc Nhạc lại lấy ra một chút trái cây đã cắt tỉa tốt, từ tốn làm đẹp trên mặt bánh ga tô.

Đến khi rốt cuộc đại công cáo thành, Đồng Nhạc Nhạc nhìn thấy bánh ga tô sinh nhật thật vất vả làm tốt , mà trên mặt đều là vẻ tự hào.

Không nghĩ tới, chính mình lần đầu tiên làm bánh ga tô sinh nhật, lại thành công như vậy.

Sau này, coi như nàng ở bên ngoài cung, cũng có thể bán bánh ga tô sinh nhật nuôi sống chính mình.

Trong lòng đắc ý nghĩ vậy, ở bên ngoài tiểu viện tử, không ngờ vang lên âm thanh của A Nô.

"Tiểu Nhạc Tử, ngươi ở bên trong sao! ?"

Nghe được là giọng nói của cung nữ hầu cận A Nô bên cạnh Đường Yên Nhi, Đồng Nhạc Nhạc lập tức đi ra từ trong phòng bếp.

"A Nô, ta ở chỗ này đây!"

Đồng Nhạc Nhạc vừa nói, người đã đi ra khỏi gian phòng bếp nhỏ.

Đến khi A Nô thấy Đồng Nhạc Nhạc đầy người lẫn mặt mày là bột mì , trên mặt không khỏi sửng sốt, lập tức mở miệng hỏi.

"Tiểu Nhạc Tử, ngươi đang làm gì trong bếp vậy! ? Làm thế nào để cho đầy mặt và đầu cổ đều là bột mì! ?"

Thấy dáng vẻ tràn đầy nghi hoặc của A Nô , Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là cúi đầu đánh giá chính mình một phen.

Chỉ thấy hiện tại chính mình, trên người bẩn thỉu, trên mặt khẳng định cũng không có khá hơn.

Nhưng mà, cũng không có biện pháp, làm bánh ga tô sinh nhật tự nhiên sẽ làm cho trên người bám đầy bột.

Trong lòng nghĩ thế, Đồng Nhạc Nhạc cũng không từng giải thích nhiều hơn, chỉ là bảo A Nô chờ mình một lát. Còn bản thân liền trở về gian phòng của mình, thay một bộ trang phục sạch sẽ, liền cầm lấy chiếc bánh ga tô sinh nhật chính mình vừa mới làm xong, đi theo A Nô tới điện Đường Tâm.

. . .

Vào lúc Đồng Nhạc Nhạc đi tới điện Đường Tâm, chỉ thấy Đường Yên Nhi đã sớm ngồi ở đại điện chờ nàng.

Chỉ thấy hôm nay Đường Yên Nhi, rõ ràng là đã trải qua một hồi trang điểm tỉ mỉ.

Nàng mặc trên người, chính là váy dài Bách Điệp ( trăm tầng) thịnh hành nhất đương thời, trên váy thêu nhiều đóa hoa mẫu đơn tinh xảo, khiến cho nàng tăng thêm sức sống và vẻ sang trọng.

Một mái tóc dài đen nhánh, đã được tết thành một búi tóc tinh xảo. Ở trên búi tóc có cắm thoa đỏ xung quanh. Bên trái búi tóc còn cắm thêm một cái Kim Bộ Diêu Hồ Điệp Phỉ Thúy. Cùng với nhất cử nhất động của Đường Yên Nhi , chiếc Kim Bộ Diêu (trâm vàng có tua rua) kia càng là rung rinh chập chờn, tôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn vốn là xinh đẹp kia, làm tăng thêm vài phần quyến rũ bất tận!

Nhìn thấy Đường Yên Nhi hôm nay tỉ mỉ trang điểm như vậy, đôi mắt Đồng Nhạc Nhạc không khỏi sáng ngời, lập tức hé mở làn môi hồng, mở miệng cười nói.

"Yên Nhi hôm nay thật là xinh đẹp!"

Nghe được những lời Đồng Nhạc Nhạc đã nói, Đường Yên Nhi vốn đã chờ lâu nghe vậy, trên mặt lập tức có hơi ngượng ngập.

Ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, càng là có vẻ trách móc che đi sự xấu hổ.

"Tiểu Nhạc Tử, ngươi nói như vậy, là nói ta mọi khi cũng không xinh đẹp sao! ?"

Đường Yên Nhi mở miệng, ánh mắt nhìn Đồng Nhạc Nhạc, mang theo vài phần ảo não, phảng phất đang trách cứ Đồng Nhạc Nhạc đã đến muộn.

Đồng Nhạc Nhạc nghe vậy, đầu tiên là đưa tay sờ sờ cái mũi, lập tức, mới mở miệng cười nói.

"Ha hả, Yên Nhi nói thế sai rồi, mọi khi Yên Nhi, không tô son mà đã xinh đẹp hơn người. Hôm nay tỉ mỉ trang điểm một phen , càng là khiến vẻ đẹp của ngươi nổi trội hơn. Tựa như giai nhân thế này , nếu như đi ra Kinh thành, khẳng định làm điên đảo tất cả nam nhân!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.