Vào đúng thời điểm này, một giọng nói dịu dàng nhu mì uyển chuyển, lại từ cửa bên kia phút chốc truyền đến
"Dân nữ An Y Na khấu kiến Hoàng thượng. . ."
Nữ nhân mở miệng, âm thanh cực kỳ dịu dàng, coi như không thấy người, chỉ nghe âm thanh, đều làm cho các đầu khớp xương của ngườc khác mềm nhũn ra .
Cũng khiến cho Đồng Nhạc Nhạc vốn tính toán rời đi cũng dừng bước , lập tức quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy, một nữ nhân lả lướt thướt tha xinh đẹp đang đứng ở cửa.
Đêm đã khuya , ở trong tẩm thất khắp nơi đèn đuốc sáng choang. Ánh đuốc hắt ra đó, êm dịu bao phủ bốn phía, chiếu vào trên người nữ nhân .
Người ta thường nói, dưới đèn nhìn mỹ nhân, càng ngắm càng đẹp, lời này tất cả đều nói không sai!
Ngay tại yến hội và cả bây giờ, Đồng Nhạc Nhạc liền cảm giác được nữ nhân này rất đẹp .
Hiện nay nhìn gần, cảm thấy nữ nhân này tăng thêm vài phần ôn nhu và quyến rũ động lòng người!
Tóc đen như mun , dài đến tận hông, trên đỉnh đầu chỉ vấn thành búi tóc đơn giản. Ở giữa búi tóc cắm một cái trâm Lưu Tô Kim, nó rung rinh theo từng bước đi càng tăng thêm vài phần động lòng người của nữ nhân.
Đó rõ ràng là gương mặt được trang điểm quá tỉ mỉ , tăng thêm phần nhan sắc!
Lông mày lá liễu, chẳng tô vẫn cong!
Đôi mắt lá răm, khóe mắt có hơi nhướng lên, chỉ thêm phong tình!
Còn có trong mắt nữ nhân , vừa có vẻ trách móc xen lẫn xấu hổ , như là muốn cự vẫn còn nghênh, như là e ấp ngượng ngùng. Trong lúc đó, nhất cử nhất động, đều mang theo sự quyến rũ lộ ra từ tận trong xương tủy .
Còn trên người nàng mặc, chỉ là một bộ quần áo đỏ đơn bạc lụa mỏng .
Lớp lụa mỏng đơn bạc kia, căn bản liền có như không che được cái gì.
Ngược lại khiến cho dáng người yểu điệu kia của nàng lộ ra như ẩn như hiện .
Cũng không biết, mới vừa rồi trên đường nàng đi tới, ăn mặc như vậy có thể si mê không ít thị về cùng cung nhân .
Dung mạo tuyệt sắc như thế, dáng người yểu điệu , nhất cử nhất động, quả nhiên là phong tình vạn chủng ( nhìn đi nhìn lại không thấy chán ), quyến rũ muôn người . . .
Một nữ nhân xinh đẹp như An Y Na củng đủ để cho nam nhân thiên hạ điên cuồng, si mê.Có lẽ , Huyền Lăng Thương cũng không ngoại lệ chăng! ?
Nghĩ tới đây, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc càng thêm chán nản buồn bã .
Cúi đầu nhìn móng vuốt ngắn nhỏ của mình và thân thể lông xù .
Kỳ thật, nàng cũng là một mỹ nữ tuyệt sắc, cũng không thua kém gì An Y Na kia, chỉ tiếc sắc đẹp của chính mình lại tuyệt đối không thể được Huyền Lăng Thương phát hiện. . .
Nghĩ tới đây, Đồng Nhạc Nhạc càng thêm buồn bã .
Trong lòng chua xót, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi thở khụt khịt, kiềm chế không cho chính mình rơi lệ.
Tính toán, hiện tại liền ly khai đi! ?
Miễn để cho chình mình không nhìn thấy những hình ảnh không muốn thấy kia .
Chính là chân nàng như thế nào lại mọc rễ trên đất, dường như một bước đều không nhấc lên được.
Chết tiệt,nàng hiện tại là làm sao vậy! ?
Đối với tâm trạnh tràn đầy ảo não của Đồng Nhạc Nhạc, bên này An Y Na giờ phút này mặt mày si mê nhìn đế vương tuấn tú trước mặt .
Mới vừa rồi ở trên điện Kim Loan , nhìn xa đã sớm bị đế vương toàn thân tỏa ra khí phách vương giả, uy nghiêm cuốn hút nàng.
Lúc này gần nhìn, càng cảm thấy được nam nhân trước mắt phong thần tuấn lãng ( tuấn tú kiệt xuất), là nam nhân tuyệt đỉnh nhất mà nhìn thấy trong mười tám năm đời mình ...
Nam nhân mặc long bào toàn thân khí phách vương giả tự nhiên toát ra, làm cho người ta không dám xem nhẹ.
Hiện nay, nam nhân trên người chỉ là mặc một chiếc áo lót đơn bạc màu đen, mái tóc đen trên đầu rũ xuống làm gương mặt lạnh lùng kia tăng thêm vài phần tà khí.
Dáng người cường tráng kia mơ hồ hiện ra , làm cho người ta nhìn thấy mà tim đập dồn dập, trở nên thất thường . . .
Nam nhân đầy gợi cảm , tà khí, tôn quý như thế, nếu như An Y Na nàng . . .
Nghĩ tới đây, trong lòng An Y Na đối với nam nhân này nhất định càng phải có được.
Nghĩ tới đây, trong mắt An Y Na , một ý nghĩ kiên định chợt lóe lướt qua.
Tuy nhiên, An Y Na không biết được nhưng gì chính mình đang nghĩ, không thiếu chút nào lọt vào tầm mắt sắt bén kia của Huyền Lăng Thương.
Cúi đầu nhìn thấy nữ nhân đứng ở trước mặt mình, làm ra vẻ ũy mị đáng yêu làm cho khóe miệng Huyền Lăng Thương không khỏi nhếch miệng cười lạnh.
Ra đời ở dòng họ đế vương này,loại nữ nhân nào mà hắn chưa nhìn thấy.
Coi như nữ nhân trước mắt này cực lực che dấu, vẻ tham lam của nàng từ đầu đến cuối đều chạy không khỏi ánh mắt sắt bén của Huyền Lăng Thương .
Thấy vậy, trong lòng Huyền Lăng Thương chỉ có khinh thường cười lạnh.
Lúc đầu, khi nghe nàng cầu kiến hắn căn bản định không triệu kiến nàng.
Chỉ là sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn thấy nữ nhân kia đến nay đều không hề có động tĩnh gì cả. Có lẽ lần này nàng muốn nhân dịp sứ giả Vân Quốc này đến đây, rốt cuộc là sẽ làm chuyện mờ ám gì.
Vì vậy, hắn mới truyền An Y Na đi vào, muốn nhìn một chút nàng tới đây là muốn làm gì .
Chỉ là bây giờ nhìn lại, mới thấy hắn quá đa nghi.
An Y Na này chỉ là giống như những người ham hư vinh khác, chỉ bò lên long sàn của hắn mà thôi.
Nam nhân mở miệng, giọng điệu lạnh như băng, làm cho người ta không nhìn ra tâm tư của hắn.
Nghe vậy, sắc mặt An Y Na ban đầu không khỏi chấn động mà dừng lại.
Dù sao, sinh sống mười tám năm nay nàng đều được xưng danh hiệu Vân Quốc đệ nhất mỹ nữ. Người nào nam nhân nhìn thấy nàng không phải đều bị sắc đẹp nàng mê hoặc , đối với nàng chiều chuộng đủ điều, thần hồn điên đảo sao ???
Chính là trước mắt nam nhân này ! ?
Tại sao tất cả mọi người đều bị kỹ thuật nhảy, sắc đẹp của nàng mê hoặc , mà đối với nam nhân này lại ngược lại đối với nàng là ngoảnh mặt xem thường.
Phảng phất, nàng trong mắt hắn cũng chỉ giống như những nữ nhân bình thường khác .
Nàng mặc trang phục kiều diễm, vừa rồi dọc đường đi tới, không biết mê hoặc bao nhiêu thị vệ cung nhân, tất cả mọi người đều là bị vẻ đẹp của nàng mê hoặc
Chính là trước mắt nam nhân gương mặt tuấn tú trước sau hoàn toàn lạnh lùng.
Trong ánh mắt nhìn nàng, thần sắc không thay đổi , sóng gió không lay động. Sợ lần đầu tiên, nàng đã bị đối đãi nhục nhã như vậy.
Chính là chết tiệt!
Trong lòng nàng mặc dù là tức giận, lại đối với nam nhân chết tiệt này càng thêm động tâm !
Cho nên,nàng nhất định phải có được nam nhân này! Nhất định!