Edit : Canh Hoa Anh Dao
Nghe thấy lời Đồng Nhạc Nhạc vừa nói, trong lòng Thúy Lan biết không thể giấu diếm nổi nữa, liền không thể làm gì khác hơn là kể lại chuyện mới xảy ra vừa rồi, nói ra toàn bộ.
"Mới vừa rồi An tiểu thư lại tới điện Dưỡng Tâm, nói yêu cầu gặp Hoàng thượng. Chỉ là lúc ấy Hoàng thượng đang ở Ngự Thư Phòng bàn nghị sự, nơi nào rảnh rỗi gặp nàng !? Nàng nói nếu ta không truyền tin, liền giáo huấn ta một trận. Làm nô tỳ, lúc nào mà chẳng bị giáo huấn !? Cho nên ta bị nàng giáo huấn rất lâu, sau đó mới đi pha trà cho nàng. Ta còn nhớ lúc ấy ta đưa ly trà tới tận tay An tiểu thư, ai biết An tiểu thư bỗng buông tay, ly trà liền rơi xuống đất. Lúc ấy ta bị dọa cho hoảng sợ, còn chưa kịp phản ứng, liền bị An tiểu thư tát một cái! An tiểu thư lúc ấy còn vô cùng tức giận, nói là ta cố ý. Nhưng mà, Tiểu Nhạc Tử, ta thật sự không phải cố ý. Ta còn nhớ lúc ấy rõ ràng ta đã giao ly trà đến tận tay An tiểu thư, là An tiểu thư cầm không chắc..."
Nói xong lời cuối cùng, Thúy Lan rất lo lắng.
Thấy Thúy Lan lo lắng đến muốn khóc, thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc liền vỗ lưng nàng, an ủi nói.
"Thúy Lan ngươi đừng vội, chúng ta đều tin tưởng lời của ngươi!"
"Đúng vậy, An tiểu thư kia, một mực ở lại hoàng cung không đi, gương mặt đủ dày. Hoàng thượng căn bản không thích nàng, nàng vẫn còn mặt dày mày dạn lại ở chỗ này không đi. Hiện tại lại còn đánh Thúy Lan, thật sự đáng ghét!"
Tiểu Quế Tử nghe Thúy Lan kể, liền căm phẫn nói.
Dù sao, người ở điện Dưỡng Tâm, tất cả đều ở chung với nhau rất tốt. Giờ phút này bằng hữu bị đánh, Tiểu Quế Tử như thế nào không tức giận !?
Tiểu Lô Tử một bên cũng như thế, trên gương mặt thanh tú, cũng tràn đầy tức giận.
"Các ngươi cũng không biết, ta nghe đám cung nhân hầu hạ An tiểu thư kia nói, An tiểu thư kia tính tình phi thường nóng nảy, chỉ hơi động một cái liền đánh người mắng chửi người. Cung nhân hầu hạ nàng đều khổ không thể tả a. Vẫn còn nói cái gì là đệ nhất mỹ nữ Vân Quốc !? Ta nói là Xà Hạt Mỹ Nhân mới đúng! Tâm địa xấu xa như vậy!"
Tiểu Lô Tử cho tới bây giờ cũng chưa hề dễ dàng mắng chửi người, hiện nay nhìn dáng vẻ mặt mày tức giận, liền biết hắn cũng tức tối không nhẹ.
Nhìn thấy tất cả mọi người đều có vẻ tức giận lo lắng cho chuyện của mình, trong lòng Thúy Lan cực kì cảm động. Nhưng dường như lại nghĩ đến cái gì, hai hàng lông mày cau chặt , mở miệng lo lắng nói.
"Hiện tại ta nên làm cái gì bây giờ !? An tiểu thư kia còn gọi ta dâng trà cho nàng, ta sợ..."
Thúy Lan mở miệng, mặt mày khiếp đảm sợ hãi.
Trong lòng biết Thúy Lan là sợ hãi để vì còn có thể bị An Y Na làm khó dễ một phen, Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, lập tức mở miệng nói.
"Thúy Lan ngươi đừng sợ, phàm là có ta ở đây! Làm thế nào ta chịu nhìn thấy ngươi bị người ta tiếp tục bắt nạt cho được !?"
Nghe được Đồng Nhạc Nhạc lời này, Thúy Lan càng là có vẻ cảm kích.
Tiểu Quế Tử ở một bên nghe vậy, lập tức mở miệng hỏi.
"Tiểu Nhạc Tử, nghe ngươi nói như vậy, là ngươi đã có chủ ý !?"
"Tiểu Nhạc Tử, ngươi đưa ra ý tưởng mấu chốt nhất đi, nói nhanh lên một chút xem!"
Tiểu Lô Tử cũng là mặt mày tò mò mà hỏi.
Nhìn thấy Tiểu Quế Tử bọn họ tràn đầy dáng vẻ tò mò, khóe miệng Đồng Nhạc Nhạc không khỏi cong lên một cái, đôi mắt xinh đẹp kia càng là xẹt qua một vẻ giảo hoạt . Nàng mở miệng hỏi.
"Nếu nàng ta còn muốn uống trà, như vậy, ta liền pha chế cho nàng ta một ly trà khiến cho nàng suốt đời khó quên !"
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, trên mặt mặc dù đang cười, chỉ là trong mắt lóe ra được tinh quang, khiến cho ba người Tiểu Quế Tử đứng ở một bên vội vàng không khỏi lạnh sống lưng rùng mình.
Dù sao, nhìn bộ dáng này của Đồng Nhạc Nhạc, Tiểu Quế Tử bọn họ biết, khẳng định là Đồng Nhạc Nhạc đã nghĩ ra được diệu kế.
Nghĩ tới đây, Tiểu Quế Tử không khỏi mở miệng hỏi.
"Tiểu Nhạc Tử, ngươi nói nhanh lên, như thế nào là một ly trà suốt đời khó quên !?"
"Đúng vậy, đừng khoe khoang nữa."
Nghe được lời Tiểu Quế Tử nói, Tiểu Lô Tử ở một bên cũng tò mò hỏi.
Thấy ba người Tiểu Quế Tử vội vàng dùng ánh mắt đầy tò mò nghi hoặc nhìn mình, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi nháy đôi mắt đẹp một phen, mở miệng cười nói.
"Cái này đơn giản, Tiểu Quế Tử, các ngươi đi lấy một ít thuốc xổ mang tới đây! Nhớ, thuốc này phải không màu không vị!"
"A !? Thuốc xổ !?"
Nghe được lời này của Đồng Nhạc Nhạc, mặt Tiểu Quế Tử sửng sốt, sau một khắc, dường như là nghĩ ra cái gì, đôi mắt mở to.
"Tiểu Nhạc Tử, chẳng lẽ ngươi muốn..."
"Ha hả, người hiểu ta, chỉ có Tiểu Quế Tử ngươi!"
Dám khi dễ bằng hữu của nàng, nàng sẽ cho biết tay để xem nàng ta có vẻ mặt như thế nào!
Trong lòng Đồng Nhạc Nhạc kiên định, lập tức, liền kêu Tiểu Quế Tử nhanh chóng đến Ti Dược Phòng mang thuốc xổ về.
Tiểu Quế Tử hành động nhanh chóng, chưa đến một lát, liền cầm một bọc nhỏ thuốc xổ.
"Tiểu Nhạc Tử, ngự y nói thuốc xổ này công lực rất mạnh, ngươi chỉ cần hạ một chút, sẽ dùng được nhiều lần."
Nghe được lời Tiểu Quế Tử nói, Đồng Nhạc Nhạc chỉ nhẹ nhàng gật đầu, sau đó cầm bao thuốc xổ, toàn bộ rót vào trong trà vừa mới pha xong, lại dùng thìa nhẹ nhàng khuấy một lượt.
Nhẹ nhàng ngửi ngửi ly trà, chỉ có hương trà xông vào mũi, một chút điểm khác thường cũng không có, Đồng Nhạc Nhạc mới từ từ cầm ly trà đã hạ thuốc xổ, đi ra bên ngoài.
Thúy Lan ở một bên thấy vậy, hé mở làn môi hồng, muốn nói cái gì đó, Đồng Nhạc Nhạc thấy vậy, lập tức xua xua tay, mở miệng nói.
"Yên tâm đi, nói như thế nào, ta cũng là thiếp thân thái giám bên người hoàng thượng, An Y Na kia cũng không dám gây bất lợi đối với ta! Cho nên trà này, để ta đưa cho nàng đi!"
Đồng Nhạc Nhạc mở miệng, ăn ngay nói thật.
Tuy nói An Y Na kia kiêu ngạo ương ngạnh, tâm địa rắn rết, cũng không phải là nữ nhân ngốc. Khẳng định là nàng ta thấy Thúy Lan là mới tới, mới dám khi dễ.
Nếu đổi lại là nàng, người kề cận hầu hạ Huyền Lăng Thương, ai cũng không dám đắc tội, đương nhiên, trừ Huyền Lăng Phong kia là ngoại lệ!
Trong lòng biết điểm này, Thúy Lan mới yên tâm gật đầu.
"Vậy thì làm phiền Tiểu Nhạc Tử."
Nghe được lời Thúy Lan nói, Đồng Nhạc Nhạc chỉ nhếch miệng cười một tiếng, làm hé ra một hàng răng trắng đều tăm tắp. Sau đó, liền bưng ly trà vừa mới pha, trong có hạ thuốc xổ, đi ra ngoài tới điện Dưỡng Tâm.
Đối với loại chuyện này, Tiểu Quế Tử bọn họ tự nhiên sẽ không bỏ qua, nhất tề đi theo phía sau Đồng Nhạc Nhạc.
Chỉ thấy giờ phút này, đúng lúc là sau giờ ngọ.
Đã là cuối mùa thu, khí trời càng trở nên mát mẻ.
Hoa quế nở toả hương thơm đậm đà, gió thu phe phẩy, mang theo từng đợt hương quế, rất say lòng người.
Giờ phút này, Huyền Lăng Thương đang ở Ngự Thư Phòng cùng chúng đại thần bàn bạc quốc sự, cho nên, ở trong Thiên Điện, chỉ có An Y Na một mình ngồi ở đó.
Có lẽ là cảm thấy nhàm chán, An Y Na nhân lúc nhàm chán ngồi ở đó bắt tay vào làm khăn.