- Nha đầu ngốc, cái này có
gì mà ngượng? Chúng ta cũng phải có người làm hoàng hậu, sư phụ rất cổ
hủ, cho rằng như vậy là mất thể diện, có điều nó cũng khiến sư phụ kiêu
ngạo thêm chút. Vân gia không cần đánh đổi khuê nữ lấy vinh hoa phú quý, thế nhưng Tiểu Mộ muốn làm hoàng hậu cũng là chuyện tốt. Đại tiểu thư
Vân gia phải được thiên hạ cưng chiều chứ.
Nếu phải làm hoàng hậu, thì phải được như Trưởng Tôn hoàng hậu, đừng trở thành một cái tượng gỗ bị giam trong hậu cung. Nghe tỉ tỉ, sư phụ nói
không sai, để làm một hoàng hậu lợi hại muội còn phải học hỏi rất nhiều. Trước tiên muội phải tìm một nam nhân có thể trở thành hoàng đế để gả
cho hắn mới được.
Thái tử thì muội không cần nghĩ đến nữa, hắn đã già rồi, chúng ta không
cần phải ủy khuất mình. Như vậy cũng chỉ có thể tìm hoàng thái tôn, đợi
đến lúc Thái tử kế vị, muội sẽ là thái tử phi, sau đó giết chết hoàng
đế, thế là muội rất nhanh sẽ được làm hoàng hậu.
Vân Mộ giật thót giãy khỏi Tiểu Vũ, nói vội:
- Sao, sao có thể giết chết hoàng đế? Cha sẽ tức chết, ta cần cha, ta không muốn ông tức giận.
Tiểu Vũ điểm lên mũi Vân Mộ:
- Nha đầu ngốc, nếu ngay chút dã tâm này muội cũng không có, vậy thì sao làm được hoàng hậu? Hoàng hậu trước tiên phải giúp Thái tử trượng phu
mau chóng lên ngôi. Chỉ sau khi muội thành đệ nhị nhân, muội mới có thể
từ từ biến thành đệ nhất nhân. Nếu như tâm tư của muội lớn chút nữa, thì việc để nam nhân toàn thiên hạ triều bái cũng không phải không có khả
năng.
Vân Mộ vẫn kiên quyết lắc đầu:
- Muội cần cha, muội không muốn cha phải hạ bái muội, cho nên chỉ cần
muội làm hoàng hậu là được. Tiểu Vũ tỉ tỉ, tỉ nghĩ Lý Tượng có thể làm
hoàng đế sao?
Tiểu Vũ cười khanh khách:
- Chỉ cần Tiểu Mộ gả cho người nào, người đó liền có thể làm hoàng đế,
nhất định là như vậy. Nhưng trước tiên chúng ta phải tìm một hoàng tử
tính cách có nhược điểm mới được. Thật ra thì Lý Tượng cũng không tệ.
Người này nhìn như khôn khéo, thực tế tính cách lại vô cùng nhu nhược,
hơn nữa hắn không có hùng tài đại lược như bệ hạ, cũng không có dã tâm
và quả đoán của thái tử. Giờ trông hắn rất thông minh, rất có tiền đồ,
nhưng chỉ cần hắn lên làm hoàng đế, ta dám cam đoan hắn chắc chắn là một hoàng đế lù đù. Bởi vì với một người dễ bằng lòng, thì khi lên làm
hoàng đế sẽ quên hết tất cả.
Ca ca ngươi có thể dùng một hạt châu quyết dứt nghiệt duyên, giờ hắn
cùng Yên Dung, Hạ Lan ở chung một chỗ rất tốt, đối với nữ nhân bên ngoài không còn liếc mắt đưa tình, đây chính là nam nhân nhà chúng ta có ý
thức trách nhiệm. Nhưng muội nhìn Lý Tượng, hắn vẫn cứ dây dưa mãi với
nữ nhân tên Minh Nguyệt mãi không dứt.
Nam nhân yêu sâu đậm cũng là ưu điểm, nhưng hắn cứ luôn tìm nữ nhân kia, lại để nàng ở Minh Nguyệt các. Minh Nguyệt các là chỗ nào? Đó là kỹ
viện, nếu như hắn dám dẫn nữ nhân kia về Hành Sơn vương phủ, nói không
chừng ta còn nhìn hắn với ánh mắt khác. Nhưng muội xem hắn bây giờ, mỗi
lần đi về đều với bộ dạng lén lút.
Làm "tình nhân" không được, làm nam nhân cũng không được. Na Nhật Mộ di
nương chính là mục dương nữ trên thảo nguyên, còn là người Đột Quyết,
nhưng muội xem sư phụ làm thế nào? Quả quyết mang về, nói rõ với mọi
người đây là "tình nhân", quang minh chính đại dẫn nàng qua đại môn, trừ vị trí chủ mẫu, còn lại tất cả đều có thể cho di nương, sủng ái suốt 20 năm, mà nhìn thì còn có thể sủng ái đến mấy chục năm nữa. Tiểu Mộ muội
cũng trở thành đại tiểu thư Vân gia, nhưng dám nói hươu nói vượn sẽ bị
sư phụ đánh. Nói cho muội biết, đó mới là nam nhân.
Có điều nếu như muội có bản lãnh tìm một nam nhân như sư phụ, thì muội
sẽ không thể làm được một hoàng hậu uy phong bát diện, mà chỉ có thể núp ở sau giúp hắn lo liệu hậu cung, như vậy thì quá tệ.
Mặt Vân Mộ đỏ bừng, Tiểu Vũ nói không sai, cha đúng là nam nhân tốt nhất trên đời này, mẹ ngố như vậy mà cha cũng chịu đựng được 20 năm. Nhớ lúc đầu cha còn cười nhạo mẹ không đếm hết được đầu dê, Vân Mộ thấy răng có chút nhức. Một cái đầu dê đổi một túi lương thực, còn phải đổi từng cái từng cái một, cũng chỉ có mẹ làm được, may mà cha còn chịu được tính
tình của mẹ, nếu là mình thì đã sớm đi.
- Sao tỉ không nói Tiểu Kiệt ca ca?
- Hắn thì có cái gì mà nói? Muốn lão bà xinh đẹp, chẳng lẽ tỉ tỉ ta
không đẹp? Muốn nhi tử, chẳng lẽ ta không sinh được cho hắn vài đứa?
Muốn khuê nữ? Chẳng phải hôm nay đã một đống? Hắn còn muốn cái gì? Hắn
dám muốn cái gì?
Tiểu Vũ nói xong thì xem lại móng tay mới vẽ, có lẽ tối nay vẫn cần vẽ
lại chút, việc Địch Nhân Kiệt thật sự là không có gì đáng nói, Tiểu Vũ
vô cùng tự tin.
- Tiểu Vũ tỉ tỉ, chẳng lẽ không thể tìm được một nam nhân vừa tốt vừa yêu lâu dài để làm hoàng đế sao?
Tiểu Vũ đảo mắt, nhìn Vân Mộ đang si ngốc nói:
- Người tốt có ai làm hoàng đế?
- Làm hoàng đế chẳng lẽ không phải là người tốt?
Vân Mộ giật mình hỏi.
- Từ sau tam hoàng ngũ đế đến nay, muội xem tìm được mấy người tốt,
người miễn cưỡng gọi là tốt trên căn bản đều là hôn quân. Sư phụ làm
người tốt vậy, nếu lên làm hoàng đế mới là bất hạnh của dân chúng. Đáng
giết không giết, cần bắt không bắt, hậu cung không phân chia lớn nhỏ,
tùy tiện một kẻ dã tâm cũng có thể lừa gạt sạch tiền tài. Muội đếm thử
xem có bao nhiêu người có thể thoải mái ra vào bảo khố? Hôm qua ta vào
tiểu khố phòng lấy một hạt châu làm trâm mà không ai phát hiện.
- Tiểu khố phòng vốn là chuẩn bị cho chúng ta, tỉ dĩ nhiên có thể vào,
có bản lãnh tỉ thử vào đại khố phòng xem. Chỉ có cha, đại nương, Tiểu
Thọ, Tiểu Kiệt ca ca mới có thể vào. À không, còn có Vô Thiệt gia gia,
Tôn gia gia cũng có thể vào.
- Đúng vậy, người khác cả đời có thể tìm được một người có thể tin đã
không tệ, vậy mà sư phụ lại thoải mái với nhiều người như vậy. Lần trước ta cũng muốn vào giúp đếm trân bảo, còn bị sư phụ mắng một trận.
- Tỉ là muốn trộm trân bảo.
Vân Mộ kêu.
- Tiểu Kiệt ca ca của muội không lấy giúp ta, ta thấy phát thèm mà không có được thật bực mình. Có điều sư phụ không phải sợ ta lấy đồ, mà sợ ta phá quy củ. Ta cũng không phải muốn đồ, chỉ muốn vào xem một chút, vì
sao họ vào được mà ta lại không? Tiểu Mộ, muội nhớ, nếu muội muốn làm
hoàng hậu, tỉ sẽ giúp muội lên làm hoàng hậu. Nam nhân để chọn chính là
tên Lý Tượng đần này rồi. Chờ muội lên làm hoàng hậu, quốc gia này liền
do nữ nhân chúng ta thống trị. Gần đây ta xem sử sách, càng xem càng
không phục, dựa vào cái gì mà hoàng đế lúc nào cũng là nam nhân?
Sư phụ nói qua, thời mông muội là thời của nữ nhân. Vì nam nhân không
săn được con mồi, sắp phải chết đói, nữ nhân mới thương tình dạy bọn họ
trồng trọt, hái lượm. Kết quả những nam nhân này ỷ vào sức mạnh lớn hơn
so với nữ nhân mà gạt chúng ta ra. Cho nên nữ nhân cầm quyền mới là
chính thống.
Vân Mộ giật mình nhìn vẻ mặt tức giận của Tiểu Vũ, cảm thấy tâm tình khó tả. Trong thời gian rất ngắn Tiểu Vũ tỉ tỉ biến đổi năm sáu loại sắc
mặt, biểu tình phong phú để cho người ta sợ, nhưng khiến người ta sợ hơn cả chính là lời nàng nói.
Người Vân gia có một thói quen, đó là trước mặt người nhà thì không giả
dối, cho nên Vân Mộ tuyệt đối tin tưởng Tiểu Vũ tỉ tỉ đã biến thành yêu
quái rồi. Nghe nói người đi dụ dỗ chính là yêu quái, giờ phụ nhân khắp
Trường An đều biết Tiểu Vũ tỉ tỉ là yêu quái.