Dương Gian Phán Quan

Chương 239: Chương 239: Tiêm nhiễm mộng tưởng




Người khác khi đột phá ăn mặc sạch sẽ tươm tất, chuẩn bị đủ thứ hay ho đẹp đẽ. Đằng này Cao Cường hắn ngồi xếp bằng tại đỉnh núi với dáng vẻ luộm thuộm như một gã ăn mày.

Đầu tóc mặt mũi đầy bụi bặm, áo quần thì rách rưới lung tung..

Đặc biệt là.. máu me đầm đìa..

Định thay bộ đồ mới cho ngon lành một chút, nhưng vụ va chạm khiến chân khí bạo động. Không thể nào áp chế nổi nữa, hắn đành phải ngoan ngoãn ngồi xuống tiến hành đột phá.

Đến là nhục..

Nín nhịn toàn thân đau rát, Cao Cường hai tay liên tục kết ấn, Vô Thượng Lôi Kinh hoả tốc vận hành.

Cơ thể hắn như một thỏi nam châm, không ngừng hấp dẫn lôi hệ linh khí. Ngắn ngủi vài cái hơi thở, không gian đỉnh núi bao phủ bởi dày đặc lôi điện, thuần một màu tím ngắt.

Trong không gian đan điền, khẽ nổ “bùng” một tiếng, giả đan bao gồm tiên căn liền phân giải thành từng giọt nước nhỏ li ti. Như thể giải ngân hà lấp la lấp lánh trông khá là vui mắt.

Có điều Vô Thượng Lôi Kinh thôi thúc, tại trung tâm không gian đan điền sinh ra lực hút cực kỳ mạnh. Điên cuồng hút những giọt nước nhỏ li ti, khiến chúng không ngừng va đập.

Chẳng mấy chốc giải ngân hà bị thay thế bởi một bọng chất lỏng. Với sự pha trộn của ba màu tím đen và hoàng kim, toả ra ánh sáng lấp lánh, nhìn vào có cảm giác huyền bí đến lạ.

Cao Cường thủ ấn mau chóng biến đổi, theo đó cơ thể hắn sinh ra cỗ hấp lực cực lớn. Như thể đầu mãnh thú tham ăn điên cuồng thôn phệ lôi hệ linh khí xung quanh thân mình.

Tại bên dưới.

Sau một hồi quan sát mây đen đặc quánh trên bầu trời, Nhàn lão mới mở miệng khẽ nói:

“Sắp tới rồi, đám nhóc các ngươi tập trung nhìn xem đi”

Không phải chỉ là lôi kiếp nện xuống thôi sao? Có cái gì đặc biệt đâu mà nhìn xem? Nghe xong cả đám trong đầu thắc mắc tự hỏi, ánh mắt có đôi chút cổ quái khó hiểu.

Nhìn bản mặt đần thối của cả bọn, Nhàn lão rất là muốn gõ cho mỗi đứa một cái. Cơ mà nay có tuổi rồi, không nên nóng giận vô cớ, sau cùng đành kiên nhẫn giảng giải:

“Khi tu sĩ chúng ta đột phá đại cảnh giới, có một vài trường hợp đặc biệt sẽ xuất hiện thiên địa dị tượng. Hiển hoá ra hình ảnh gì thì còn tuỳ thuộc vào một số phương diện của đối tượng tiến hành đột phá. Không có tên gọi hình thức rõ ràng cụ thể”

“Có điều dị tượng được chia làm hai loại gồm hư ảnh là những ảo ảnh hiển hiện trên bầu trời, trông đẹp mắt nhưng rất nhanh tiêu tán. Loại thứ hai chân thực dị tượng, từ linh khí thiên địa ngưng tụ hình thành, bao hàm thiên uy, áo nghĩa bản nguyên”

“Cao Cường đột phá Trúc Cơ cũng đã xuất hiện chân thực dị tượng rồi, ngay cả ta khi quan sát mà còn hiểu ra vài thứ. Lần này viễn cảnh hẳn sẽ càng thêm hoành tráng, căng mắt ra mà nhìn đi, thu hoạch ít hay nhiều tuỳ thuộc vào chính các ngươi”

Nha, nghe có mùi giống như đi dự triển lãm bảo tàng nghệ thuật, đứng trước bức tranh trừu tượng.

Ông A hỏi ông B là lão có nhìn ra gì không?

Ông B liền nói ta nhìn ra mỹ nữ phi thường xinh đẹp.

Ông A mới tấm tắc ta lại nhìn ra thôn nữ đồng quê đây này.

Không quản hai ông nhìn đúng hay sai, vấn đề là muốn xem hiểu bức tranh cũng như chân thực dị tượng mà Nhàn lão vừa nói tới, thì còn tuỳ vào trí tưởng tượng cũng như ngộ tính của riêng mỗi người.

Không ai bảo ai, cả nhóm nghiêm túc chú mục nhìn hướng lên bầu trời.

Nói chung đứng trước viễn cảnh đầy tính nghệ thuật, xem có hiểu được hay không, không quan trọng. Trước tiên cứ phải bày ra tư thế sao cho chuẩn mực cái đã, tránh bị người đời cười cho vào mặt.

“Oành.. Oành.. Oành..”

Trên bầu trời, những tia chớp xanh lét đang không ngừng đâm xuyên ra khỏi đám mây. Nhìn như cơn mưa trút xuống, chỉ có điều hạt mưa là những tia chớp vặn vẹo thấy ghê.

Tuy nhiên tình huống này không kéo dài lâu, bởi tia chớp thoát xuống càng lúc càng nhiều. Rất nhanh thì đan xen thành lôi vân, hoàn toàn che đậy mây đen dày đặc phía bên trên.

Mây đen phạm vi bao phủ lên tới bốn năm mươi dặm khoảng không.

Vậy mà bị lôi vân che mất?

Cái này bao nhiêu tia chớp ngưng tụ cho đủ?

Đúng lúc này uy áp từ bầu trời ập xuống, không gian nơi đây giống như bị cường lực đè nén, giây lát khiến cho Tiêu Diễm Phượng cùng với bộ ba HKT không tài nào thở được.

Đáng sợ hơn là lôi vân bắt đầu hấp dẫn lôi linh khí tới, tốc độ khủng bố vô cùng. Hấp dẫn đến thì đương nhiên là để cắn nuốt, qua đó lôi vân chậm rãi bành chướng rộng khắp hơn.

Uy áp giáng xuống lại càng thêm kinh tởm, Tiêu Diễm Phượng với bộ ba HKT gần như không chịu nổi. Nguyên đám đồng loạt khuỵ gối còng lưng, thiếu chút là quỳ hẳn xuống rồi.

Cái này mới chỉ là khởi động thôi, dị tượng chính thức hiển hiện thì còn đáng sợ thế nào nữa? Càng nghĩ càng thấy sợ, cả nhóm phi thường muốn mở miệng cầu Nhàn lão cứu giúp.

Khổ nỗi chỉ hé miệng ra thôi mà cũng làm không nổi.

Ngoái đầu nhìn lại, Nhàn lão nhếch miệng khẽ cười, thuận tiện nhắc nhở:

“Mạnh mẽ lên, chịu đựng càng lâu đối với các ngươi lại càng tốt. Đến khi nào cảm thấy không chịu nổi nữa thì phóng xuất cương khí ra hộ thân, nhớ kèm với vận chuyển công pháp. Hơn nữa phải giữ vững tinh thần luôn tỉnh táo, đừng bỏ lỡ cơ hội được quan sát thiên địa dị tượng”

Chỗ tốt? Nhưng là tốt điểm nào mới được chứ hả? Cả nhóm nghe xong mà phi thường muốn khóc ròng. Hơn nữa lôi vân rộng khắp thế kia, lỡ bị lây dính lôi kiếp thì làm sao giờ a?

Giống như đọc được suy nghĩ trong đầu bọn họ, Nhàn lão bật cười nói thêm:

“Kim Đan lôi kiếp phạm vi chỉ hai ba trăm mét mà thôi, khoảng cách này dư thừa an toàn. Dị tượng sắp tới rồi, cảm thấy không chịu được thì vận chuyển công pháp mà kháng cự đi”

“NGA.. NGANGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG..”

Nhàn lão dứt lời, trên bầu trời bất chợt vang vọng tiếng.. mà tiếng này là tiếng Long ngâm phải không?

Giống hệt lần Nhàn lão thi triển ra một đàn hoả long, cũng phát ra tiếng ngâm vang vọng y hệt thế này. Khác biệt tiếng long ngâm vừa rồi ngân vang hơn, có vẻ chân thực hơn chút.

Chẳng lẽ dị tượng hiển hoá Lôi Long?

Mang theo lòng hiếu kỳ, cả nhóm gắng gượng ngước mặt nhìn lên.

Cũng là lúc một cái đầu to lớn từ trong lôi vân trồi ra, với cặp sừng dài cong vút nhiều nhánh giống như sừng hươu. Miệng mũi dài và đôi mắt lồi to tròn, trông hơi giống loài cá sấu. Còn có tai dài nhọn hoắt, bờm mềm mại y hệt như bờm sư tử kéo dài từ mang tai xuống tận dưới cằm.

Này không phải đầu rồng thì gì? Mà sao chân thực sống động quá vậy?

Trong khi cả đám phía dưới chết lặng, trên bầu trời lôi long chậm rãi trồi ra khỏi lôi vân. Có điều không mất quá nhiều thời gian để nó có thể hoàn toàn lộ ra diện mạo.

Lôi long có thân dài xấp xỉ hai trăm mét, uốn lượn thành mười hai khúc. Trên thân xếp chồng từng tấm vảy lớn màu xanh lét, bao phủ kín mít từ đầu cho tới tận đuôi.

Trông cứng cáp, nhưng không vì thế mà lôi long thiếu hụt sự mềm mại.

Chỉ thấy lôi long ngẩng cao đầu đầy kiêu ngạo, dương lên bát trảo chắc khoẻ với móng vuốt sắc nhọn. Thân dài uyển chuyển bay lượn lòng vòng qua lại trên bầu trời.

Và rồi lôi long hướng cặp mắt to tròn nhìn lên lôi vân, há miệng ngâm vang một tiếng.

“NGA.. NGANGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG..”

“UÔ.. UÔMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMMN..”

Ngay tức thì một tiếng gầm hống rung chuyển đất trời từ trong lôi vân vọng ra đáp lại.

Rất nhanh lại là một cái đầu to lớn trồi ra, cũng có sừng nhưng ngắn và chỉa thẳng, không chia nhánh. Cái đầu này mõm ngắn như chó nhật, bờm thì xồm xoàm hơn.

Khi hoàn toàn lộ diện, mặc dù hơi khác với miêu tả trong sách giáo khoa, nhưng không khó để nhìn ra đây là Kỳ Lân. Vẫn hay nhông nhông khắp phố đêm Trung Thu.

Long Lân ra sân rồi, sắp tới sẽ đến lượt Quy Phụng? Xin thề chứ, nghi lắm đây này.

Không để cho mọi người phải chờ đợi quá lâu, lôi long với lôi lân bay lượn chơi đùa chán chê một hồi, liền đồng loạt hướng lên lôi vân rồi cùng nhau gầm vang gọi đội.

Một tiếng rống dài, kèm theo sự xuất hiện của lôi quy khổng lồ.

Sau đó ba mặt hàng này bay lượn chơi đùa một lúc, rồi mới chịu oang oang kêu to.

Đáp lại chúng là một tiếng khiếu bén nhọn như thể muốn xuyên phá thời gian và không gian. Cuối cùng thì lôi phượng cũng chịu lộ diện cùng với sải cánh trải dài rộng khắp.

Khác biệt ba hung thần kia, lôi phượng có cặp mắt bao dung như chứa đựng cả bầu trời. Có bộ lông vũ lấp lánh và cái đuôi cong vút, khi bay lượn trông phi thường lộng lẫy.

Lôi phượng rất đẹp, đến độ long lân quy không dám lại gần. Thay vào đó chúng bay lượn vờn quanh, hình thành vòng tròn như để bảo vệ lôi phượng bay múa tại bên trong.

Tất nhiên đây chỉ là cảm nhận của mọi người, còn thực tế ra sao thì ai mà biết được.

Cơ mà bọn chúng quá sống động, quá chân thực, hơn nữa còn toả ra khí tức sinh mệnh là sao ta?

“Vạn vật đều có linh, và linh khí cũng nằm trong vạn vật” – Như thể đoán biết suy nghĩ trong đầu bọn họ, vẫn đang hướng nhìn bầu trời, Nhàn lão mở miệng khe khẽ giảng giải:

“Long Lân Quy Phượng trên bầu trời tất nhiên không phải là hàng thật. Chúng chỉ là sản phẩm do linh khí bản nguyên mô phỏng hiển hoá ra, từ hình dáng tới khí chất đều là như vậy. Về phần khí tức sinh mệnh thì ngọn nguồn xuất phát từ chính linh khí bản nguyên mà ta vừa nói”

“Bản thân ta cũng chưa lý giải được linh khí bản nguyên, vậy nên không thể giải thích có chiều sâu hơn. Chỉ biết muốn chạm tới cánh cửa này thì mỗi chúng ta phải có mối quan hệ gắn bó mật thiết với linh khí. Cái này nói nghe có vẻ dễ đấy, nhưng hiện thực nghiệt ngã vô cùng”

“Tiểu Cường hẳn đã từng khuyên các ngươi mỗi khi tu luyện nên để tâm cảm nhận giao lưu với linh khí. Đây là việc làm hết sức quan trọng, liên quan tới tiến cảnh trong tương lai, mấy đứa nên ghi nhớ và nghiêm túc duy trì. Biết đâu đấy có ngày lý giải linh khí bản nguyên”

Nói đến đây Nhàn lão quay đầu nhìn lại, bày ra nụ cười hiền hậu rồi mới tiếp tục:

“Vả lại lý giải linh khí bản nguyên, đồng nghĩa nắm giữ chìa khoá thành Tiên. Mấy đứa à, mạnh mẽ lên”

Tiêm nhiễm mộng tưởng vào đầu cả đám xong, Nhàn lão cười híp cả mắt, quay mặt nhìn lên bầu trời.

Trong khi đó Tiêu Diễm Phượng bọn họ nghe xong, liền phi thường muốn quỳ. Nhàn lão ngài nói đạo lý gì đó nó gần gần một chút thôi có được không nào?

Chứ thành Tiên thì cái này sao mà xa xôi quá, còn xa hơn cả viễn cảnh chết mục xương dưới mồ đấy.

Cơ mà không ai đánh thuế giấc mơ, ham hố thành Tiên thì đã làm sao?

Nháy mắt cả đám phóng xuất cương khí ầm ầm, khí thế toả ra càng là hống hách không ai sánh bằng. Mỗi tội không đứng thẳng lưng được, thành ra thiếu hụt vẻ hiên ngang bất khuất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.