Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 126: Chương 126: Ban Giám Khảo Nặng Ký.




Trên khán đài, khán giả may mắn được rút thăm để vào trong hiện trường lập tức hô to.

“Nói thật, ngay cả tôi cũng rất mong đợi!” Hàn Tuấn đứng bên cạnh cũng cười lên: “Bởi vì ngay cả tôi cũng không biết người sẽ xuất hiện tiếp theo đây là ai, bây giờ, xin mời vị giám khảo đầu tiên của chúng ta!”

Tiếng vỗ tay vang lên.

Một người nhanh chóng bước lên sân khấu, tóc vàng mắt xanh, dáng vẻ tuấn lãng, chính là tiểu thiên vương đương thời, chạm tay có thể bỏng của Âu Mĩ – Adams!

Tiếng thét chói tai vang lên.

Sau đó, người thứ hai cũng tới từ Hàn Quốc, nhà soạn nhạc kiêm ca sĩ – Phác An Tử, sự xuất hiện của cô cũng đưa tới từng tràng gào thét chói tai từ khán đài.

Người thứ ba chính là nhà sản xuất âm nhạc cực kỳ nổi tiếng trong nước – Á Nam, tuy rằng không nổi tiếng bằng hai người trước nhưng vô số thiên vương thiên hậu đều do người này đào tạo ra, tiêu chuẩn về sự chuyên nghiệp hơn xa hai người phía trước.

“Oa, một người lại một người, toàn bộ đều là người có địa vị cao, tôi thật không dám tưởng tượng người thứ 4 sẽ là ai nữa!?” Sự kinh hỉ trên mặt Ân Dương Tình tuyệt đối không phải là ngụy trang, đúng như Hàn Tuấn đã nói ban đầu, ngay cả hai MC bọn họ đều không biết giám khảo đêm nay là ai.

“Hiện tại, chúng ta cùng nhau kêu gọi vị giám khảo thứ tư!” Hàn Tuấn tiếp tục nói, “Tôi đếm một hai ba, sau đó chúng ta cùng mời giám khảo ra, bây giờ, một… hai… ba…”

“Mời giám khảo ra!”

Toàn trường cùng nhau hô to.

Trong tiếng âm nhạc, Lãnh Tử Mạc mang trên người một bộ âu phục màu xám nhạt chậm rãi đi lên sân khấu, bước chân bình tĩnh mà thong dong, tư thế này khiến người ta liên tưởng đến bậc đế vương đang bước lên triều.

Chỉ vài giây, toàn trường tĩnh lặng, ngay cả hai MC cũng mở to hai mắt.

Không ai có thể ngờ được rằng lãnh đế đã ba năm không tham gia bất kỳ chương trình, phỏng vấn nào lại xuất hiện trong trận đấu ngày hôm nay.

Hàn Tuấn dù sao cũng là một MC lão luyện, hắn nhanh chóng khôi phục tinh thần, “Trời của tôi ơi, tôi quả thật không dám tin vào mắt của mình nữa, lãnh đế của chúng ta thế mà lại xuất hiện trên sân khấu!”

Hắn nói xong câu này, khán giả bên dưới mới kịp phản ứng lại.

Tiếng thét chói tai, tiếng huýt gió, tiếng hoan nghênh… gần như muốn phá tung hội trường.

Lãnh Tử Mặc lạnh nhạt nâng tay, toàn trường lập tức yên tĩnh xuống.

“Hôm nay tôi chỉ làm giám khảo, thời gian phía sau đây là thuộc về những thí sinh của chúng ta, tôi hi vọng các vị ở đây đủ công bằng công chính, bỏ phiếu cho người mà mình ủng hộ nhất!”

Lạnh nhạt nói xong một câu, hắn bước về vị trí giám khảo, gật đầu ra hiệu với ba người còn lại, sau đó ngồi vào vị trí của mình.

“Như vậy bây giờ xin mời các vị hãy buông lỏng trái tim đang đập điên cuồng của mình xuống, vì trận bán kết của ‘Hoa Hạ thần tượng’ khu vực Bắc Kinh sẽ lập tức bắt đầu. Xin mời thí sinh đầu tiên, mong các vị hãy nhớ kỹ tên cậu ấy – La Tử Minh!”

Trong hội trường, trận đấu bắt đầu.

Ngoài hội trường cũng đã điên cuồng.

Trên các mạng xã hội, các diễn đàn…

“Lần đầu tiên xuất hiện trên sân khấu sau ba năm vắng bóng của Lãnh Tử Mặc, mọi người mau xem chương trình trực tiếp ‘Hoa Hạ thần tượng’ đi.”

Những tin tức tương tự cũng nhanh chóng truyền đi với một tốc độ điên cuồng, trong vòng 10 phút nhắn ngủi, tỉ lệ người xem chương trình ‘Hoa Hạ thần tượng’ liền tăng lên 12%.

Ba chữ Lãnh Tử Mặc giống như bom tấn, khiến ‘Hoa Hạ thần tượng’ lập tức bùng nổ.

“Lãnh Tử Mặc cũng tới làm giám khảo?”

“Trời ạ, không phải thật chứ?”



Trong hậu trường, các thí sinh cũng nghe được tin tức này, cái tên này vừa xuất hiện lập tức khiến cho tất cả mọi người vừa hưng phấn lại thêm phần lo âu.

Có cơ hội, có khả năng nhận được lời bình của vị đại thần này, chính là ngàn năm một thuở! Nhưng sự hà khắc của vị đại thần này cũng là điều mà ai cũng biết, hắn ta sẽ để ý tới mấy người bọn họ hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.