Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 97: Chương 97: Buổi Luyện Hát Đầy Khó Khăn




Lạc Tiểu Thiến vừa mới bước ra khỏi thang máy, Hứa Hạ là người đầu tiên tiến tới cười chào đón cô, kéo cô cùng nhau đi vào phòng tập.

”Tiểu Thiến, tớ nói với cậu!” Hứa Hạ ôm cánh tayLạc Tiểu Thiến, “Với thực lực của cậu thì dễ dàng có thể vào trận chung kêt, đến lúc đó, cậu hoàn toàn trở thành một minh tinh rồi!”

Lạc Tiểu Thiến cười khẽ nói, “Tớ làm gì có thực lực chứ, chỉ có cách làm cô gắng luyện tập thôi!”

Một bên, thang máy vừa mới tới thì Thẩm Tâm Di và mấy người bạn của cô ta vừa đi ra, thấy mấy người họ, hừ một tiếng rồi cùng mấy người bạn đi trước.

”Đắc ý cái gì, cậu thấy không, người hầu cô ta thiếu một người kìa, chắc là bị đuổi việc rồi !” Hứa Hạ nghiêng đầu nhìn bóng lưng Thẩm Tâm Di, ôm lấy Lạc Tiểu Thiến đi về phía phòng luyện tập, “Đúng rồi, cậu đã chọn bài hát nào chưa?”

”Đã chọn rồi !” Lạc Tiểu Thiến gật gật đầu.

Tiếng bước chân nhẹ vang lên, Đồng Á cùng một cô gái trẻ tuổi có mái tóc xoăn dài và mặc một bộ váy bó sat người đi tới, thấy các cô, Lạc Tiểu Thiến cùng Hứa Hạ hướng về phía họ gật đầu chào.

”Mau vào đi!” Đồng Á khẽ mỉm cười với họ rồi dẫn đầu đi vào.

Trong phòng luyện tập, tất cả học viên đều có mặt đầy đỉ, đang tụm 5 tụm 3 thảo luận về trận đấu bán kết sắp tới.

Không thiếu khuôn mặt quen thuộc và lạ mặt , năm mươi người nhưng chỉ chọn có 20 người, cạnh tranh rất khốc liệt, thấy Đồng Á đi tới, tất cả học viên đều tập trung lại đây.

Đồng Á nhẹ nhàng vỗ tay, ra hiệu mọi người im lặng, “để tôi giới thiệu cho mọi người, vị này là tiểu thư Lâm Lạc Thi – Tổng thanh tra âm nhạc của công ty EM, lần này sẽ cùng tôi phụ trách buổi luyện tập của mọi người!”

Mọi người đồng loạt vỗ tay.

”Ngừng!” Lâm Lạc Thi giơ tay phải lên, cao ngạo nhìn mọi người , “Bây giờ mọi người báo cho tôi bài hát đã chuẩn bị kỹ càng, sau đó chúng ta sẽ đi xe buýt đến nơi tổ chức để làm quen sân khấu, rút thăm để quyết định trình tự thi đấu, buổi tập luyện chính thức bắt đầu !”

Cô mở ra văn kiện trong tay ra, “Ai tới trước!”

”Tôi!” Trong đám người, Thẩm Tâm Di lên tiếng đầu tiên.

”Khoe mẽ!” Hứa Hạbĩu môi.

Lâm Lạc Thi nghiêng đầu nhìn Hứa Hạ, có chút không vui khi thấy cô không an phận, “Thẩm Tâm Di, đúng không, cô muốn hát bài gì?”

Thẩm Tâm Di nhìn Hứa Hạ, “Tôi muốn hát bài《chưa muộn》!”

”Không được!” Hứa Hạ là người đầu tiên hỏi lại, “Tôi hỏi cô, cô cố tình giành bài hát《chưa muộn》mà Tiểu Thiến đã chuẩn bị rất nhiều ngày qua, cô làm như vậy không phải cô tình gây khó dễ cho Tiểu Thiến sao?”

”Hứa Hạ, cô đang giảng đạo lý có phải không?” Thẩm Tâm Di khoang hai tay lại, “mọi người đều giống nhau, cô dựa vào cái gì bắt tôi phải nhường bài hát mà cô hát chứ, trong khi đó tôi cũng luyện tập lâu như vậy?”

”Rõ ràng cô cố ý !” Hứa Hạ tiến lên phía trước, “Tại phòng thay đồ tôi đã hỏi Tiểu Thiến hát bài gì, cô đã nghe thấy đúng không, sau đó cố tình làm như thế để Tiểu Thiến trở tay không kịp, cô dám nói là không phải đi?”

”Tôi không cãi nhau với người chả có tý giáo dục nào cả!” Thẩm Tâm Di quay sang nhìn Ngải Lâm, “tiểu thưLạc thi, Tôi chọn bài《chưa muộn》!”

Lạc Tiểu Thiến vội đi lên giữ lấy Hứa Hạ, Hứa Hạ hất bàn tay cô ra, “Tuyệt đối không được!”

Chọn bài hát là điều rất quan trọng trong trận bán kết này, nếu như cô không ra sức vì Lạc Tiểu Thiến, thì tất cả thời gian mà Lạc Tiểu Thiến luyện tập đều bỏ đi sao?

”Đủ rồi, các cô coi EM là cái gì, là chợ sao ?” Lâm Lạc Thi không vui khẽ quát lên, “Người tiếp theo!”

Một học viên khác nhanh chóng giơ tay lên, báo bài mà mình đã chọn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.