Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 306: Chương 306: Chỉ Bảo Của Tiêu Dương




Editor: Duyenktn1

Vé máy bay loại này, Tiêu Dương không thể mới mua, rất rõ ràng anh ta đúng là cũng phải bay đi Thượng Hải, với thân phận của anh ta, ngồi khoang hạng nhất cũng là chuyện bình thường, đây quả thật là một lần trùng hợp chân chính.

Sớm biết như vậy, cô nói cái gì cũng muốn đổi chỗ với Vu Đồng.

Ở trong lòng tức giận nghĩ, Lạc Tiểu Thiến dời mắt xuống xem lịch công tác, không để ý đến anh ta.

Tiêu Dương liếc mắt nhìn lịch công tác trong tay cô: “Phỏng vấn? Việc ứng phó với phỏng vấn truyền thông này tôi rất là giỏi, em có muốn tôi truyền thụ cho một bí quyết nhỏ để đề phòng bị phóng viên quấn sâu vào vấn đề?”

Lạc Tiểu Thiến trong lòng khẽ động, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào lịch công tác như cũ.

Tiêu Dương nhìn vào gò má của cô, cười tít mắt mở miệng, “Tôi nói với em, thật ra rất đơn giản, chỉ cần em nhớ kỹ một một điểm – cười, giống như võ lâm cao thủ trong tiểu thuyết võ hiệp, cười vừa rất bình thản, lại rất khó lường.”

Cười?

Lạc Tiểu Thiến quay sang, “Những phóng viên kia không phải đều thích truy hỏi kỹ càng sự việc sao?

Dù sao từ trước tới giờ cô cũng chưa bao giờ tiếp nhận phỏng vấn, chuyện phỏng vấn này, đúng là vấn đề cô lo lắng nhất.

“không bằng như vậy đi, tôi đóng giả làm phóng viên, chúng ta phỏng vấn thử một lần, được không?” Tiêu Dương cười hỏi.

Lạc Tiểu Thiến cũng không có lập tức đáp ứng, chỉ mang theo con mắt cảnh giác nhìn anh ta, “anhkhông phải là muốn nhân cơ hội này để tìm hiểu về tôi chứ?”

Người này, luôn luôn có hành động không bình thường, lại rất tinh ranh giống như Lãnh Tử Mặc, côkhông thể không đề phòng.

“Nếu gặp vấn đề em không muốn trả lời, em có thể không cần trả lời.” Tiêu Dương nhún nhún vai, giọng điệu mê hoặc, “Em không cho rằng đây là vấn đề thực tế cần rèn luyện sao?”

Lạc Tiểu Thiến nghĩ nghĩ, cảm thấy anh ta nói không phải không có lý, lập tức gật đầu.

Tiêu Dương liền lấy một cuốn tạp chí trên máy bay, cuốn thành một ống tròn, đưa lên trước mặt cô, trả vờ làm mic, “Lạc Tiểu Thiến tiểu thư, tôi có thể mạo muội hỏi cô bao nhiêu tuổi rồi không?”

”20 tuổi.”

“cô có thể cho tôi biết sinh nhật của cô là ngày nào không?”

“Mười 15 tháng 11…” nói được một nửa, Lạc Tiểu Thiến đột nhiên dừng lại, “Phóng viên sẽ không hỏi những vấn đề như thế này chứ?”

“Tôi chỉ là thuận miệng hỏi thôi, coi như làm nóng người.” Tiêu Dương cười cười, “Xin hỏi Lạc tiểu thư, tại thời đại trăm hoa đua nở này, cô cho rằng bài hát của cô có điểm gì đặc biệt.”

Lạc Tiểu Thiến nghĩ nghĩ, “Bài hát mang tính chất cổ xưa, ca khúc này được viết dựa vào một quyển tiểu thuyết trên mạng, là một chuyện tình yêu xưa cũ vô cùng cảm động, người nào đã đọc tiểu thuyết này, chỉ cần nghe qua ca khúc, trong đầu liền hiện lên một bức tranh sinh động, người nào chưa đọc qua quyển tiểu thuyết này, chỉ cần xem qua MV cũng có thể hiểu rõ nội dung, bản thân tôi cảm thấy, đây không chỉ là một ca khúc, nó còn thể hiện một loại tình yêu, trân trọng tình yêu, tin tưởng lẫn nhau, ở thời đại này, tình yêu như vậy không còn nhiều.”

“Như vậy, Lạc tiểu thư tin tưởng trên đời này có loại tình yêu như vậy sao?”

” Tôi tin!”

Tiêu Dương chuyển đề tài nói chuyện, “Lạc tiểu thư trả lời như vậy không được rõ ràng lắm, cô đã có bạn trai chưa?”

“Tôi…” Lạc Tiểu Thiến nháy mắt mấy cái, “Chưa có.”

“Còn nhớ, trong đêm thi đấu bán kết [Thần tượng Trung Hoa], tổng giám đốc tập đoàn Đế Thị Lãnh Tử Mặc đã từng vì hiểu lầm mà gây tổn thương cho cô, về sau anh ta lại tự mình thu thập các chứng cứ, hơn nữa trước giới truyền thông nhận lỗi với cô, tình huống như vậy là lần đầu tiên xảy ra từ khi Lãnh tiên sinh gia nhập làng giải trí, như vậy, điều này có thể chứng minh, trong thời gian đó cô cùng Lãnh tiên sinh ngoài quan hệ cấp trên cấp dưới, còn có quan hệ riêng tư gì không?”

Lạc Tiểu Thiến trừng mắt với anh ta, “không có.”

“Như vậy, xin hỏi quan hệ của cô với Lãnh Tử Mặc tiên sinh là như thế nào?” Tiêu Dương cười hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.