Đường Lên Đỉnh Vinh Quang

Chương 113: Chương 113: Lâm Thị Sư Tử Hống




“Có thể!” Không đợi cô nói hết, Lãnh Tử Mặc đã đồng ý.

Còn tưởng rằng cô lưỡng lự như vậy là đã làm ra chuyện lớn gì, thì ra chỉ là muốn chuyển chỗ ở mà thôi, cô còn cẩn thận dè dặt đến thế.

Cô gái nhỏ này, là cỡ nào không muốn làm phiền đến người khác?!

”Thật sao, tốt quá rồi, cảm ơn anh!” Nghe được anh đồng ý, vẻ mặt Lạc Tiểu Thiến liền rạng rỡ, “Đợi khuya nay tập luyện xong, em về dọn đồ ngay!”

Cô ở Bắc Kinh vốn không có bạn bè gì, có thể gọi là bạn, chỉ có duy nhất Hứa Hạ, cô đã làm phiền Hứa Hạ quá nhiều, thật sự không muốn lại gây thêm chút phiền phức nào cho người bạn tốt này.

Nhìn vẻ vui mừng trên mặt cô, khóe môi Lãnh Tử Mặc lại cong lên thêm mấy phần.

Lạc Tiểu Thiến bỗng nhiên nhớ tới một việc, với tay lên tủ đầu giường lấy đồng hồ xuống liếc mắt nhìn giờ, cô lập tức hét lên một tiếng, hất chăn lên nhảy xuống giường.

”A, tiêu rồi tiêu rồi, trễ rồi!”

Vơ vội một chiếc áo che đậy thân thể, cô bước nhanh vọt vào phòng tắm, đóng mạnh cửa, lại đột nhiên thò đầu ra nhìn về phía anh, “Chuyện đó, phiền anh cũng nhanh một chút được không, nếu em đến tập luyện muộn, tổng giám đốc Lâm kia của anh sẽ gạch tên em!”

Nói xong, cô vội rụt lại vào phòng.

Gạch tên!

Lâm Lạc Thi, cô ta hình như còn chưa có quyền hạn đó?

Sắc mặt Lãnh Tử Mặc tối đi.

...

...

Thẳng đường đi hết tốc lực, lúc hai người gần đến nơi, cũng đã sắp mười một giờ.

Lãnh Tử Mặc đậu xe ở ven đường nơi ít người, Lạc Tiểu Thiến thoáng nhìn bốn phía xung quanh một cái, xác định không ai chú ý tới mình, bấy giờ mới xuống xe chạy thẳng về hướng phòng tập.

Băng qua cửa lớn, Lạc Tiểu Thiến thở hồng hộc bò lên lầu hai, đến trước phòng tập số 6, điều chỉnh hơi thở một chút, rồi mới đẩy cửa đi vào.

Trong phòng tập, bọn Hứa Hạ đã hoàn thành vòng diễn tập thứ nhất, đang ngồi nghỉ ngơi trò chuyện dưới sân khấu.

Nhìn thấy Lạc Tiểu Thiến đi đến, Hứa Hạ lập tức đứng lên đón cô lại đây, kéo cô qua một bên.

”Tiểu Thiến, cậu đi đâu vậy, sao muộn như vậy mới đến hả? Lâm sư tử vừa rồi đã nổi giận, nói muốn hủy bỏ tư cách thi đấu của cậu!” Hứa Hạ nhìn thoáng về phía xa nơi Lâm Lạc Thi đang bàn bạc gì đó với thầy dạy, “Để mình nói cậu biết, mình rốt cục biết cô ấy vì sao nhắm vào cậu, cô ta là chị họ của Thẩm Tâm Di...”

Lạc Tiểu Thiến kinh ngạc, nói vậy, chuyện này vốn không liên quan đến Lãnh Tử Mặc, là cô đã hiểu lầm?!

Hứa Hạ còn chưa nói xong, cách đó không xa đã truyền đến tiếng sư tử gầm của Lâm Lạc Thi.

”Lạc Tiểu Thiến!” Vẫy vẫy tay tạm biệt thầy dạy, Lâm Lạc Thi nhanh nhẹn xuống sân khấu, đi đến đối diện Lạc Tiểu Thiến, đưa đồng hồ ra trước mặt cô, “Cô còn biết đến sao, cô nhìn xem bây giờ là mấy giờ rồi, mười một giờ, trễ ba giờ, ba giờ đó Lạc Tiểu Thiến, cô thật đúng là ngôi sao lớn!”

”Thật xin lỗi, tôi bận việc đột xuất!” Lạc Tiểu Thiến cũng biết, chuyện này đúng là lỗi của mình, “Tôi xin hứa với chị, nhất định không có lần sau!”

”Hừ!” Lâm Lạc Thi hừ nhẹ, “Làm ơn có tác phong chuyên nghiệp một chút được không, nếu đây không phải diễn tập, mà là biểu diễn chính thức, cô cũng muốn nói với khán giả 'nhất định không có lần sau' sao?”

Hứa Hạ vội vàng giải thích giúp Lạc Tiểu Thiến, “Tổng giám đốc Lâm, Tiểu Thiến cô ấy thật sự là có việc gấp, cho nên...”

”Cô ấy không có miệng sao, phải cần cô nói hộ?” Lâm Lạc Thi cắt ngang lời Hứa Hạ, ánh mắt hung hăng nhìn Lạc Tiểu Thiến, “Có việc, có việc không thể gọi điện thoại xin phép sao, tôi gặp qua nhiều tên tuổi lớn như vậy, cũng còn chưa thấy ai vô trách nhiệm giống cô, cô đã không thèm bận tâm đến cuộc thi này như vậy, dứt khoát rút khỏi cuộc thi là được!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.